Ánh mắt nàng mất bình tĩnh, Võ Nghênh Nhi cũng thấy, càng sợ tới mức hai chân cứ run run, trong lúc nhất thời thế nhưng bước cũng bước nổi, Võ Đại Lang thấy hai tay vội xoa xoa xiêm y, liếc mắt trừng nữ nhi một cái, nhận lấy bát đũa đưa tới phía Bách Hợp: “Cẩn thận nóng, ăn từ từ, nếu ăn chút gì thì cho . . . . . .”
“Cầm ít dưa muối đến đây.” Bách Hợp thường ngày mấy kiên nhẫn chuyện với Võ Đại Lang, bình thường cũng , Võ Đại Lang chẳng qua cũng chỉ thuận miệng mà thôi, cũng nghĩ đến nàng thật sự đáp lời , trong lúc nhất thời kinh hỉ sợ hãi, sợ Bách Hợp như là bởi vì đuổi rời , nên do dự hỏi :
“Kim Liên, quả thật lớn lên bộ dạng , nhưng đối với nàng thật lòng. . . . . .” Càng nghĩ càng cảm thấy Bách Hợp bằng lòng theo chuyển là đang dối , trong lòng bộc bạch, lông mày Bách Hợp dựng ngược lên, liếc một cái: “Ta dưa muối!”
“Hả hả, Nghênh Nhi nhanh !” Võ Đại Lang lúc mới phục hồi tinh thần, thúc giục nữ nhi một hồi, thấy Bách Hợp quả nhiên là dưa muối chứ ý những chuyện khác, khỏi nhẹ nhàng thở , mặt lộ sắc mặt vui mừng, mang cháo đến cho Bách Hợp, nhưng thấy vẻ mặt nàng kiên nhẫn, chỉ cái ghế bên cạnh: “Để lên , ngươi đừng tới đây.”
“Được, , tới, tới, nàng ăn từ từ, đủ trong nồi vẫn còn.” Võ Đại Lang vui mừng chà chà tay, thật sự tùy ý Bách Hợp sai khiến mà mang bát đũa để cái ghế bên cạnh, bên cạnh lên tiếng.
Võ Nghênh Nhi nhanh cũng bưng dưa muối tới, hai cha con nơm nớp lo sợ ở bên cạnh hai tay đan chéo thành chữ thập đặt ở bụng, một bộ dạng cung kính chờ Bách Hợp ăn xong bữa cơm, thấy tư thế của hai , trong lòng Bách Hợp nén giận, phần :
“Được . Ta ăn xong thứ , chuyện với các ngươi.” Nàng lời khỏi miệng. Võ Đại Lang liền chút sốt ruột, mở miệng chuyện, Bách Hợp liếc mắt trừng một cái: “Nghe ! Nếu ngươi chuyển nhà, dĩ nhiên tùy ngươi, nhưng trong lòng thoải mái, nên thời gian gần đây, khi tới huyện Dương Cốc ngủ với Nghênh Nhi, ngươi tự ngủ một .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-75-tam-nguyen-cua-phan-kim-lien-3.html.]
Võ Đại Lang chỉ sợ nàng là rời khỏi , để đưa thư từ hôn cho nàng. Không ngờ Bách Hợp thế nhưng chỉ yêu cầu thế mà thôi, trong lúc nhất thời nhẹ nhàng thở , thấy chút may mắn, chỗ nào đồng ý, trong lòng mặc dù chút buồn bực thê tử kiều mỹ ngủ chung một chỗ với nữ nhi để bản một trông phòng, nhưng nghĩ đến Bách Hợp thật dễ dàng mới đồng ý chuyển nhà, thà để nàng ngủ cùng với nữ nhi một thời gian ngắn, còn hơn là ở huyện Thanh Dương(1), để nàng tiện ngủ chung với khác. Ít nhất nữ nhi sẽ đội mũ xanh cho .
Huyện Thanh Hà và Dương CốcSo với Võ Đại Lang nhẹ nhàng thở , thì Võ Nghênh Nhi phản ứng ngược , nàng sợ tới mức sắc mặt xanh trắng, thê thảm còn một màu nào. Thường ngày Phan Kim Liên đối nàng cũng , đánh thì là mắng, trong lòng nàng sợ hãi tiểu nương . Rất sợ nàng nghĩ cách nào khác để trừng trị , hai chân cứ run run. Nhìn thấy Võ Đại Lang thở dài nhẹ nhõm một , thì một câu cũng lên lời.
Nếu xong chuyện chuyển nhà với Bách Hợp. Hơn nữa còn khiến cho Võ Đại Lang vui sướng chính là Bách Hợp đổi chủ ý, như lúc đến tin liền nhăn mặt, cũng giống như trong tưởng tượng của là rời khỏi , ngược chỉ đưa ngủ chung với nữ nhi của mà thôi, điều đối với mà chẳng coi là chuyện lớn gì cả, bởi liền vui vẻ đồng ý.
Thừa dịp lúc Võ Đại Lang thu dọn đồ dùng, Bách Hợp bắt đầu tập luyện võ công Cửu Dương Chân Kinh, con trai thần bí trong gian , chỉ cần nàng chăm chỉ luyện tập, mỗi một luyện thể càng quen thuộc thì , hơn nữa luyện võ công còn thể tăng nhanh hơn một cột giá trị thuộc tính. Tăng thêm giá trị Võ lực rõ ràng chỗ , nếu khi ở cái nhiệm vụ nàng luyện nửa tháng chẳng qua mới chỉ nhập môn, thì cho dù đột nhiên hai ba ngày liền tiến nhập giai cảnh, ước chừng cũng chỉ giống như , nhập môn chỉ tốn chừng mười ngày mà thôi.
Lúc Võ Đại Lang chỉ bọc cẩn thận thứ , trả cửa hàng bán bánh bột ngô, ban đầu tìm đến cửa hàng của nhà Trương đại hộ, cũng bởi vì lúc là thành thật yếu đuối, nên Trương đại hộ mới miễn cưỡng cho thuê cửa hàng, thuận tiện cũng nghĩ đến gả Phan Kim Liên cho , vốn khiến Phan Kim Liên thấy Võ Đại Lang thì trong lòng hối hận, chủ ý của lão cũng phối hợp đạt , quả nhiên, khi kết hôn Phan Kim Liên liền hối hận, lúc Võ Đại Lang còn coi Trương đại hộ là , lưng nhạo bao nhiêu .
Sau hai ngày thu dọn, mỗi ngày Bách Hợp trốn ở trong phòng luyện võ công, cũng nàng ngoài, mà là Phan Kim Liên bó chân một thời gian dài, khi xuống đất chân đau như kim châm muối xát, đong đưa ngược vô cùng , nhưng đau đớn bên trong khiến cho Bách Hợp chút khó mà chịu , bởi nàng dứt khoát ngay cả giường cũng xuống, khi vẫn thích ứng với đôi chân , thì chỗ nào nàng cũng định .
“Kim Liên, Kim Liên, tới thăm nàng nè.” Cửa hàng ở đằng nối liền với gian phòng ở phía , một giọng nam vẻ lỗ mãng vang lên, sắc mặt Bách Hợp trầm xuống, nàng thông qua trí nhớ lúc ở bên ngoài đúng là Trương đại hộ, nàng lạnh hai tiếng, hướng phía Nghênh Nhi ở bên cạnh phân phó: “Chạy nhanh đun sôi nước trong nồi lên.”