Xuyên Nhanh Nữ Phụ: Nam Thần, Gây Nghiện Quá - Chương 18: Tiểu Thư Tàn Tật (18)

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:29:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghĩ như trong lòng, nàng cũng thuận lý thành chương hỏi : “Ngươi đến gì?”

 

Rảnh rỗi lắm ?

 

Tô Quỳ nhăn mũi nhỏ, nhíu đôi mày thanh tú. Khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ dậy hồng hào mềm mại, trông cực kỳ đáng yêu.

 

ánh mắt khinh bỉ của nàng thì Quân Mạc thấy rõ ràng. Hắn nắm hờ tay đặt lên môi, ho khan hai tiếng, giọng tràn đầy ý : “Nghe nàng bệnh?”

 

Lăn mắt một cách bất lực, Tô Quỳ nghĩ: mới chốc lát .

 

Điều chẳng rõ ràng đang cho Tô Quỳ , cài bên cạnh nàng ?

 

Đã cài , chẳng lẽ chuyện bệnh là giả?

 

Nam nhân nhàm chán.

 

Cái gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Quân Mạc Tô Quỳ cái gì cũng thấy . Hắn cũng rõ tính cả hôm nay mới chỉ gặp mặt hai , vô cớ đặt trái tim lên thiếu nữ bé nhỏ vô lương tâm , và thu hồi .

 

“Đa tạ Vương gia quan tâm, nhưng Vương gia nam nữ thụ thụ bất , huống hồ đây là Trữ Tú Cung, mà A Quỳ là tú nữ đợi tuyển. Người như , đặt Hoàng… đặt A Quỳ ?”

 

Nếu khác phát hiện, như Phùng Thanh Thanh vẫn luôn nhăm nhe nàng, mười Tô Quỳ cũng đủ c.h.ế.t.

 

Một tràng lời lạnh lùng xen lẫn tức giận gián đoạn suy tư của Quân Mạc.

 

“Ta…” Quân Mạc nhíu mày. Hắn quả thực để Hoàng đế mắt, nhưng sợ lời đại nghịch bất đạo Tô Quỳ sợ hãi.

 

Nghĩ nghĩ , thật sự nên thế nào mới .

 

Lục Yêu là một con mắt cài trong cung, giờ phái đến chăm sóc và bảo vệ Tô Quỳ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nu-phu-nam-than-gay-nghien-qua/chuong-18-tieu-thu-tan-tat-18.html.]

Có thể bất cứ chuyện gì xảy với Tô Quỳ đều lập tức thuộc hạ báo cáo chi tiết đến mặt .

 

Hắn đương nhiên Tô Quỳ giả bệnh, nhưng trong lòng luôn thấp thỏm, lo nếu nàng thật sự thoải mái thì .

 

Lúc thấy nàng mặt mày ửng hồng, nhăn mũi nhỏ, môi đào khẽ chu lên, tự cho là oai phong trừng mắt giận dữ với .

 

cái hiệu quả thì…

 

Thật sự giống như một con mèo con kiêu ngạo. Quân Mạc cố nín , đưa bàn tay lớn lên vỗ nhẹ đầu nhỏ mềm mại của nàng: “Đừng sợ, ở đây, ai thể hại nàng .”

 

Hắn còn dám !

 

Tô Quỳ liền cào một cái tay , rúc rích lùi về phía chân giường, trừng đôi mắt mèo tố cáo : “Ai với ngươi chuyện ? Đừng ngươi hiểu, là tú nữ đợi tuyển! Kể từ khi bước cửa cung , trở thành vật sở hữu của Hoàng thượng. Ngươi… ngươi như , là hại c.h.ế.t !”

 

Nói , nàng tủi đến mức rớt nước mắt. Từng giọt tí tách rơi xuống chăn gấm, lập tức loang thành một vệt ướt.

 

Vừa ăn cướp la làng chắc là như .

 

Quân Mạc dở dở . Tưởng thấy sự tinh ranh trong mắt nàng ? Bên ngoài đến t.h.ả.m thiết nhưng trong mắt chẳng chút sợ hãi nào.

 

Hơn nữa là Nhiếp Chính Vương đương triều, chẳng lẽ nàng phận ý nghĩa gì ?

 

Tô Quỳ cúi đầu lóc thút thít rơi nước mắt, nhưng “ nhỏ bé” trong lòng đang nhảy nhót: nhanh an ủi ! Nhanh lên! Đưa cái đùi vàng của ngươi đây! Nói cho ngươi là chỗ dựa của ! Mau đến!

 

Người nhỏ bé vui sướng tả . Nếu những tưởng tượng thô tục trong lòng Tô Quỳ Quân Mạc , chắc cũng nên nên nữa.

 

Ngay khi Tô Quỳ đang oán hận nghĩ xem tại nam nhân Quân Mạc còn đến an ủi nàng…

 

Một bàn tay lớn khô ráo ấm áp nâng chiếc cằm nhỏ nhọn của nàng lên, bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt mặt nàng.

 

 

Loading...