Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 168: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:28:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phúc tinh an bài, ruộng nương chớ hoảng, phu quân vô tự, bận rộn truy thê 28

 

“Tuyết bay ngập trời, xin đưa cô nương một đoạn.” Vị công t.ử trẻ tuổi mặc cẩm bào che dù, bước tới, che phủ đầu của và Tô Tri Nhuyễn.

 

Từng đợt tuyết lớn rơi xuống ào ạt, chỉ trong chớp mắt, phủ lên mặt đất một lớp hạt trắng li ti, Tô Tri Nhuyễn ngẩng đầu , thấy dung mạo và Phó Hoài Sơ vô cùng giống , nàng lập tức đồng ý: “Vậy đa tạ công tử, xe ngựa của đậu ở cửa Tây thành.”

 

“Đi thôi.” Chàng lặng lẽ nàng quấn chặt đại cẩm bào, chiếc đại cẩm bào màu xanh trắng lúc tựa như những đóa mai xanh lấm tấm nở rộ giữa trời tuyết, vô cùng động lòng . Vị cẩm bào công t.ử thu hồi ánh mắt, sánh bước cùng nàng. Chàng giả vờ vô tình mở lời tìm chuyện: “Vừa nãy cô nương dung mạo của giống một cô nương quen ?”

 

Tô Tri Nhuyễn gật đầu: “Tuổi tác lẽ lớn hơn công t.ử một chút, dung mạo bảy tám phần giống công tử.”

 

Vị công t.ử trẻ tuổi suy nghĩ một chút, cúi với nàng: “Đại ca của trông giống bảy tám phần, lẽ các vị quen .”

Mèo Dịch Truyện

 

Lời vốn chỉ là thuận miệng, nhưng mi tâm Tô Tri Nhuyễn khẽ động—

 

Vị công t.ử đại ca, giống Phó Hoài Sơ bảy tám phần…

 

“Dám hỏi công t.ử tôn tính đại danh?”

 

“Phó Hoài Chung, hàng thứ hai trong nhà.” Phó Hoài Chung xong, thuận tiện Tô Tri Nhuyễn, thấy nàng vẻ ngây , ngược . Vị công t.ử trẻ tuổi thoải mái, đổi góc chiếc ô, che chắn vai bên của Tô Tri Nhuyễn: “Đã tên của , cũng xem như bạn bè.”

 

Tô Tri Nhuyễn trong lòng chút bất lực, ngờ trong cảnh tình cờ thế , nàng gặp của Phó Hoài Sơ, Phó Hoài Chung.

 

Nàng dừng bước, vẫn cảm thấy lễ nghi thể bỏ, liền khom gối hành lễ: “Dân nữ mắt Tam hoàng tử.”

 

“Sao đột nhiên hành lễ?” Phó Hoài Chung một tay cầm cán ô, tay vội vàng đặt lên vai mảnh khảnh của nàng, đỡ nàng dậy: “Đã là bạn bè…”

 

Lời chỉ một nửa thì dừng bặt.

 

Ánh mắt Phó Hoài Chung về phía xa, Tô Tri Nhuyễn cũng theo ánh mắt sang.

 

Trong gió tuyết, Phó Hoài Sơ khoác đại cẩm bào màu huyền sắc, mái tóc mực buộc nửa bằng dải lụa, ánh mắt u ám khó dò, bàn tay xương cốt rõ ràng nổi gân xanh, cầm ô sừng sững tại chỗ, dung mạo kiệt xuất, khí chất sắc bén, ngọc bội cài ở eo giá trị nhỏ, phía là cỗ xe ngựa xa hoa.

 

Giữa trời tuyết trắng xóa, một một ô, tóc mực áo huyền, dung mạo như ngọc, và Tam hoàng t.ử Phó Hoài Chung ít nhất tám phần giống , nhưng khí chất của hai đối lập. Phó Hoài Sơ là một địa vị cao bẩm sinh, quá đỗi uy nghiêm, toát khí chất đế vương tự nhiên, trong khi đó, Phó Hoài Chung tuổi trẻ hơn mang đậm khí chất thư sinh.

 

Phó Hoài Sơ bao lâu trong tuyết, ánh mắt lạnh lẽo, tựa như vị tiên nhân giáng trần từ Cửu Thiên, của , Tô Tri Nhuyễn, cuối cùng, ánh mắt dừng bàn tay của Phó Hoài Chung—bàn tay của vẫn còn đặt vai mảnh khảnh của Tô Tri Nhuyễn.

 

“Hoàng ?” Phó Hoài Chung nghi hoặc gọi một tiếng, đó hiểu vì , trong lòng dâng lên một cảm giác chột , liền vội vàng bỏ tay khỏi vai Tô Tri Nhuyễn: “Sao đến đây? Huynh đến đón ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-168.html.]

Cách những bông tuyết lớn như lông ngỗng, Tô Tri Nhuyễn ngẩng đầu Phó Hoài Sơ, nàng rõ ràng, lúc ánh mắt của vị Thái t.ử điện hạ đang chớp mắt nàng, ánh mắt quá mạnh mẽ, dù nàng phớt lờ cũng .

 

Phó Hoài Sơ thu hồi ánh mắt, giọng xen lẫn vẻ lạnh lẽo như gió đông: “Lại đây.”

 

Phó Hoài Chung tưởng trưởng đang gọi , xin Tô Tri Nhuyễn một tiếng: “Tô tiểu thư thứ , cây ô cô nương cầm lấy , Hoàng chắc chắn là tiện đường đưa về, cô nương mau về nhà sớm, cẩn thận đường trơn trượt.”

 

“Không , xe ngựa của dân nữ ở gần đây, nếu Thái t.ử điện hạ lời mời ngài, dân nữ xin quấy rầy nữa.” Tô Tri Nhuyễn khom gối hành lễ, đó Phó Hoài Sơ ở phía xa, nàng khom gối hành lễ, nàng hề nhận lấy chiếc ô của Phó Hoài Chung, mà một mạch chạy nhanh về phía xe ngựa của .

 

Phó Hoài Chung tuy là đầu gặp Tô Tri Nhuyễn, nhưng đây là đầu tiên thiện cảm lớn đến với một cô gái, , thường xuyên ngoái đầu.

 

Chàng rằng, phía , sắc mặt Phó Hoài Sơ lúc tối sầm , cứ như thể nhỏ mực , ánh mắt rơi trông như đang rơi lưới tình của , giọng nhàn nhạt: “Muốn đây đợi ?”

 

Phó Hoài Chung thấy giọng của trưởng, như tỉnh mộng, lúc mới ba bước chụm hai về phía Phó Hoài Sơ: “Hoàng , hôm nay đích đến đón .”

 

“Ai là đến đón ?” Phó Hoài Sơ thấy theo, liền về phía xe ngựa, phía là Ám Ảnh, Ám Ảnh dùng một ánh mắt gần như đồng cảm Phó Hoài Chung, điều khiến Phó Hoài Chung chút hiểu đầu cua tai nheo.

 

21. Ám Ảnh cảnh , trong lòng bất lực lắc đầu, Tam hoàng t.ử lẽ gần đây sách quá nhiều, dẫn đến quan tâm đến tình hình gần đây của hoàng thất, cũng Hoàng nhà hai đứa con, và Tô tiểu thư mà nửa ngày, chính là chị dâu tương lai của .

 

Nghĩ đến đây, ngay cả Ám Ảnh cũng cảm thấy chút xót xa cho Tam hoàng tử, chỉ là nếu thấy sự thật thì trực tiếp ròng .

 

Ngồi xe ngựa, Phó Hoài Sơ giao ô cho hạ nhân, ngay ngắn trong xe ngựa uống .

 

“Hoàng , ngoài , còn đón ai?” Phó Hoài Chung nghĩ đến chủ đề nãy, liền tiếp tục hỏi: “Trên đường nãy, chỉ và Tô tiểu thư, chẳng lẽ đón nàng ?”

 

“Ngươi và nàng quen ?” Phó Hoài Sơ lộ vẻ gì chau mày. Mỗi khi thấy Phó Hoài Chung, nhớ đến bàn tay y vẫn còn đặt vai Tô Tri Nhuyễn ban nãy, trong lòng cảm thấy khó chịu, chút ghen tuông, nhưng mặt , sẽ biểu lộ ngoài, mà chỉ kín đáo hỏi chuyện giữa y và Tô Tri Nhuyễn.

 

Vừa nhắc đến Tô Tri Nhuyễn, Phó Hoài Chung lập tức chuyện để , má y ửng hồng một chút, “Hoàng , đối với nàng nhất kiến chung tình.”

 

“Rắc —”

 

Biểu cảm của Phó Hoài Sơ hề đổi, nhưng chiếc chén trong tay , trong tích tắc, bóp thành hai mảnh. Lúc , dù gương đồng, Phó Hoài Sơ cũng sắc mặt và ánh mắt của chắc chắn đang khó coi.

 

“Hoàng ? Vì chén đột nhiên vỡ tan?” Phó Hoài Chung giật , vội vàng hỏi han vết thương của , “Hoàng , hãy để thái y đến xem thử .”

 

“Vô phương.” Phó Hoài Sơ gần như nặn hai chữ , đặt những mảnh chén sang một bên, đó đơn giản lau vết m.á.u tay, “Kể xem ngươi nhất kiến chung tình như thế nào.”

 

Phó Hoài Chung lúc nóng lòng chia sẻ nỗi lòng phấn khích của , liền tiếp tục hớn hở , “Từ tới nay từng một nữ t.ử nào thể lòng như , nàng thực sự , bất kể là một cái nhíu mày, một nụ , cách ăn mặc, đều là phong cách mà yêu thích. Nàng , ngay cả Lưu Vân Kim Ngọc Trai cũng là do nàng kinh doanh. Ban nãy xem bộ quá trình ở trong tiệm, thực sự xúc động, Hoàng , chắc chắn, thật lòng thích nàng .”

 

 

Loading...