Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 218: Sau Khi Đá Bay Tra Nam, Phật Tử Lạnh Lùng Cưng Chiều Vợ Trong Lòng (18) ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:29:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em—” Giang Bắc Vũ xong lời cô , tự chủ bước tới một bước, khóe môi mấp máy, trông như chút áy náy.
“ vì , nhiều như ! Anh ở công ty chi nhánh, cho tài nguyên; ở tổng bộ, để bố dẫn dắt . Lúc đó mơ mộng nhiều bao, nhưng bây giờ, quá thất vọng ...”
“ mua quần áo cho , tiêu tiền cho , còn để ở nhà , chỉ vì mỗi ngày đều thấy , nhưng còn thì ?! Anh và phụ nữ khác con, con riêng ?! Vậy còn ? Vậy còn ?!” Diễn kịch diễn cho trọn, Tô Tri Nhuyễn tự giễu một tiếng, chân loạng choạng, cố ý như sắp ngã.
Mèo Dịch Truyện
Chu Minh Duật tìm một bàn khuất trong bóng tối xuống. Khi thấy cô suýt ngã, ngón tay khẽ động, nhưng cuối cùng gì cả.
Thư ký của chứng kiến bộ quá trình, gần như hóa đá.
Ban đầu, cứ nghĩ cô Tô đột nhiên xuất hiện ở sân thượng thể là phu nhân tương lai của tổng giám đốc Chu, là bà chủ tương lai.
ngờ, cô còn một vị hôn phu ngoại tình ?!
Hơn nữa, trạng thái của sếp lớn hiện tại, chỉ đơn thuần ở đây.
Theo kinh nghiệm đây, tổng giám đốc Chu của họ thích hóng chuyện, đối với những tin đồn drama lớn, hứng thú.
bây giờ…
Đồng thời, trong lòng cũng khỏi cảm thán về những gì thấy và ngày hôm nay.
Tô Tri Nhuyễn lúc vẫn bấm thang máy. Nghe , Chu Minh Duật liếc cô một cái, “Xuống , đó nhà cô.”
Nghe , thư ký liền rời khỏi căn hộ.
“Ngồi xuống , để xử lý vết thương cho cô.”
“Đánh —ngất xỉu —”
Người thể sống ở đó, đều là những đại gia giàu bậc nhất Kinh Hoa, hoặc những quyền lực tột đỉnh.
Tiếng la hét bùng lên xung quanh, nhanh chóng gọi điện báo cảnh sát và cấp cứu.
Thư ký bỗng nhiên thấy tò mò về diễn biến tiếp theo.
“Đến chỗ ? Nhà ?” Tô Tri Nhuyễn ngước mắt , chút kinh ngạc.
“Trước đây vài chuyện đúng là sai, đứa bé cô m.a.n.g t.h.a.i của , cô về giải thích,” Giang Bắc Vũ dứt khoát đầu Tô Tri Nhuyễn, đó hành động hèn mọn và nịnh nọt nắm lấy tay cô, nhưng Tô Tri Nhuyễn nhanh chóng né tránh. Hắn gượng, “Về nhà chuyện, về nhà chuyện.”
Điều đầu tiên đập mắt là phòng khách xa hoa vô cùng.
Thư ký dường như ngờ Chu Minh Duật hỏi thẳng như . Anh lo lắng Tô Tri Nhuyễn, Chu Minh Duật.
Lúc , trong phòng khách rộng lớn chỉ còn Tô Tri Nhuyễn và Chu Minh Duật.
Diễn biến cũng chút ngoài dự đoán của , ngờ Bạch Nguyệt Ấu giả vờ nữa, trực tiếp ném chai rượu.
“Ừm.” Cô từ chối nữa.
Kèm theo một tiếng động lớn, mảnh thủy tinh vỡ tung tóe, nhanh chóng cứa tay Tô Tri Nhuyễn và tay chân vài xung quanh.
“A a a a a—”
Tô Tri Nhuyễn lúc mới hiểu . Cô chớp mắt, Chu Minh Duật bấm tầng thang máy, quả nhiên là ở tầng , cách sân thượng tầng cao nhất ba tầng.
Ngay lúc đó, Tô Tri Nhuyễn từ mùi rượu thoang thoảng ngửi thấy mùi gỗ đàn hương dịu nhẹ, mát lòng. Cô nghiêng bên cạnh, “Sao đến đây?”
Sau khi Tô Tri Nhuyễn lóc kể lể xong, lúc đều khinh thường Bạch Nguyệt Ấu và Giang Bắc Vũ đến tột độ. Qua những lời Tô Tri Nhuyễn , cũng ngầm hiểu rằng Bạch Nguyệt Ấu là một kẻ vô dụng, chỉ dựa dẫm đàn ông. Không ít âm thầm ghi nhớ, quyết tâm nếu thấy ở công ty thì nhất định sẽ lập tức đuổi .
Thư ký cũng theo họ , chủ động nhận lấy hộp t.h.u.ố.c của Chu Minh Duật và xách theo.
Chu Minh Duật nhận hộp t.h.u.ố.c từ tay thư ký, xuống ghế sofa, tìm đồ dùng xử lý vết thương ngoài da.
Tô Tri Nhuyễn ôm cánh tay, sợ m.á.u chảy xuống. Cô ngẩng đầu, hỏi suy đoán của , “Anh Chu, Kinh Hoa Số Một liên quan đến ?”
“Tổng giám đốc Chu, băng gạc trong hộp còn nhiều, bảo nhân viên phục vụ lấy , chắc một lát nữa sẽ tới.” Thư ký dặn dò.
Mọi ồn ào tản , cho rằng màn kịch kết thúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-218-sau-khi-da-bay-tra-nam-phat-tu-lanh-lung-cung-chieu-vo-trong-long-18.html.]
Chu Minh Duật gật đầu, “Biết , về .”
Chu Minh Duật một tay xách hộp thuốc, tay còn vươn , nhẹ nhàng vòng lấy cổ tay thương của Tô Tri Nhuyễn, dẫn cô về phía bàn khuất. “Để xử lý vết thương cho cô.”
Giang Bắc Vũ ngất , Tô Tri Nhuyễn cũng lười để ý, bây giờ diễn kịch cũng chẳng còn tác dụng gì.
Tuy nhiên, ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc—
Mục đích của Tô Tri Nhuyễn đạt , cô ngáp một cái, cảm thấy buồn ngủ.
Cha Tô thở dài một tiếng cũng hùa theo, "Không lời đùa của Tô , mà lẽ một phần nào đó là thật đấy. Mấy hôm mua sắm với phu nhân thứ tư nhà họ Khương, bà Chu đây từng học y, nhưng là con một đời độc đinh của nhà họ Chu."
"Con gái lớn nhà chúng đúng là trưởng thành . Nếu là đây, con bé đúng là một kẻ si tình đến ngu , gì cũng chịu ." Cha Tô như trút gánh nặng.
" khó chịu với thằng đó từ lâu ! Không ngờ nó còn cả con riêng," Cha Tô tức đến nghiến răng nghiến lợi, ông đưa tay đập mạnh xuống bàn, mắt trợn tròn, "Ngay cả con gái bảo bối của Tô gia mà nó cũng dám lừa gạt ?! Có nó định ăn bám, dùng tiền của Tô gia chúng để b.a.o n.u.ô.i mấy đứa đàn bà bên ngoài ?!"
"Quế Tân Hanh?" Mẹ Tô nhịn , bật , " giờ trời sáng , hóa là bảo bối con gái của đang mơ mộng."
Là vị hôn thê danh nghĩa của Giang Bắc Vũ hiện tại, cô nhanh chóng hỏi vị trí phòng bệnh của Giang Bắc Vũ từ y tá. Sau đó, cô bước .
"Miếng gạc băng bó sạch sẽ và thật đấy. Tri Nhuyễn, con bệnh viện ?" Cha Tô vết thương của cô, nhịn khen ngợi một câu.
Bọn họ bây giờ chỉ nghĩ cô đang đùa. Ngày mai nếu cô chứng minh thật sự là Quế Tân Hanh băng bó cho cô, lẽ họ sẽ ngớ .
"Con một ?" Tô Tri Nhuyễn tò mò ngẩng đầu.
"Là Chu đó, hai gì thế?" Tô Tri Nhuyễn cảm thấy điện thoại rung nhẹ một cái, nhưng cô để ý, tiếp tục sang hai bên cha Tô và Tô.
Điều họ lo lắng nhất là kẻ giống Giang Bắc Vũ nhắm phận con gái độc nhất của Tô gia , rể quý để một bước lên mây, chiếm đoạt tài sản, nuôi dưỡng những phụ nữ khác và bỏ bê con gái của .
"Được, cứ con ." Mẹ Tô và cha Tô , ánh mắt hiện lên sự an ủi.
" , con một, dòng dõi trực hệ nhà họ Chu đời chỉ thôi. Nghe nhà họ Chu đây tìm cho một tiểu thư môn đăng hộ đối để kết hôn, nhưng tất cả đều từ chối. Anh chẳng hề hứng thú với phụ nữ chút nào, quanh năm chùa chiền, luôn đeo một chuỗi hạt Phật bên . Nhà họ Chu ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, chỉ sợ vị thái t.ử gia nghĩ quẩn mà trực tiếp quy y cửa Phật luôn ."
"Không , bây giờ băng bó xong ," Tô Tri Nhuyễn khẽ động đậy, ý . Mục đích chính cô đến đây hôm nay là để cha Tô và Tô phối hợp diễn vở kịch ngày mai, "Bố ơi, ngày mai Giang Bắc Vũ nhất định sẽ đến nhà , đến lúc đó bố cứ theo lời con nhé."
Bận rộn cả ngày, cô nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Nghĩ , cô tỏ vẻ hiểu.
Tô Tri Nhuyễn hỏi y tá khi nào sớm nhất thể tỉnh . Câu trả lời nhận là ngày mai.
"Hahahaha, tối , đúng là nên ngủ thôi." Cha Tô cũng bật ha hả.
"Thế bọn mà đoán !" Mẹ Tô , dùng giọng trêu chọc với Tô Tri Nhuyễn, "Chẳng lẽ là trong lòng con?"
Lực từ một chai rượu khiến Giang Bắc Vũ chấn động não nghiêm trọng ngay lập tức. Hiện vẫn đang trong tình trạng hôn mê.
Vì cô là đạo diễn của vở kịch , nên sắp xếp hợp lý từng diễn viên, thì vở kịch mới thể trở nên hấp dẫn và liền mạch.
Sau khi lên xe, cô vội vã đến bệnh viện ngay trong đêm.
"Là khác băng bó cho con, con cũng thấy hài lòng." Cô cử động cánh tay, miếng gạc trắng muốt quấn quanh, quá lỏng cũng quá chặt, ngay cả lực độ cũng kiểm soát , "Bố đoán xem là ai nào?"
"Tri Nhuyễn, tay con – thế?" Mẹ Tô nhạy bén thấy cánh tay con gái ống tay áo che khuất một nửa, lộ một nửa, băng bó bằng gạc, "Không là con tiện nhân con thương chứ?! Dám động đến con gái của Tô gia ?!"
Hiện tại, điểm đến của cô là bệnh viện.
Cha Tô thấy , lập tức cạnh Tô Tri Nhuyễn, cẩn thận nâng cánh tay cô lên với vẻ mặt xót xa, "Tri Nhuyễn, đau ? Có đau ? Chúng bệnh viện kiểm tra nhé, bố lo."
Vì Tô Tri Nhuyễn bây giờ thông suốt , là nhất.
Cha Tô Tri Nhuyễn vốn ngủ , nhưng khi xong lời của con gái, biểu cảm mặt hai vợ chồng già giống như một bảng màu sơn dầu, đầy thú vị.
Cô , khi Giang Bắc Vũ tỉnh ngày mai, đương nhiên sẽ một màn kịch lớn diễn .
Ngày hôm .
Khi Giang Bắc Vũ tỉnh , đầu tiên thấy chính là Tô Tri Nhuyễn.