Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 347: Nữ giả nam trang trước khi Thỏ tinh cô ấy mang thai chạy trốn 57 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:32:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế vỗ tay lớn: “Bao nhiêu năm nay, công chúa của trẫm cuối cùng cũng tìm thấy!”
Hoàng hậu vui mừng ngẩng đầu lên: “Hoàng thượng, đây cũng là tâm nguyện của thần , nếu , từ nay về Tô tiểu thư nên cung sống cùng chúng .”
Tô Tri Nhuyễn hiểu rõ, Hoàng đế lẽ là đang vái tứ phương, xem những gì cô về trị quốc là thật . Hoàng hậu thì vẻ quan tâm đến bốn đứa con của cô hơn, thậm chí dậy, nở một nụ hiền hậu với cô.
“Ngươi ngươi tên Tô Tri Nhuyễn, từ nay về bản cung sẽ gọi ngươi là Nguyễn Nguyễn,” Hoàng hậu giữa bốn bà v.ú già, bà một cách chân thành: “Ngươi một nuôi con, khó tránh khỏi sức lực hạn, bản cung sinh Thái tử, kinh nghiệm nuôi con, nếu ngươi yên tâm, bản cung sẽ thường xuyên đến thăm các bé.”
“Xưa nay để sinh dưỡng các bé tốn nhiều tâm sức , nếu Hoàng hậu nương nương chê, xin nhờ cậy,” Tô Tri Nhuyễn thầm trong lòng. Nếu về kinh nghiệm nuôi con, Hoàng hậu còn kém xa cô. thể thấy, bao nhiêu năm nay con nhỏ bên cạnh, Hoàng hậu trẻ sơ sinh ở bên , thể tự tay chăm sóc, thỉnh thoảng trêu đùa. Có giúp đỡ chăm sóc con, Tô Tri Nhuyễn đương nhiên đồng ý.
Lời cô dứt, mặt Hoàng hậu nở nụ : “Không phiền, phiền chút nào, ngươi cứ yên tâm.”
Mọi việc bàn bạc thỏa, Hoàng đế ban một chiếu chỉ, phong Tô Tri Nhuyễn công chúa. Các cung nhân chứng kiến cảnh , trong lòng ai nấy đều những suy tính riêng.
Tô tiểu thư dựa lời của để thuyết phục Hoàng thượng, dựa bốn đứa con của để chinh phục trái tim Hoàng hậu. Dù chuyện xảy quá nhanh, nhưng những thể ở hầu cận ngự tiền đều là những tinh ranh, từ nay về , chủ t.ử trong hậu cung sẽ chỉ mấy đó nữa, mà còn thêm một vị công chúa điện hạ.
Thẩm Khinh Man một bộ y phục vội vã cung, thậm chí còn đến T.ử Thần Điện chuyện Tô Tri Nhuyễn sắc phong công chúa. Hắn lập tức trợn tròn mắt: “Không chứ, nhanh ?”
“Thái t.ử điện hạ, nô tài cũng thấy nhanh lắm ạ. Công chúa điện hạ trong chỉ vài lời thuyết phục Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương, giờ đây thánh chỉ ban bố khắp thiên hạ, các triều thần cũng đều .” Đại thái giám thấy Thẩm Khinh Man lúc mới đến, liền đơn giản miêu tả tình hình lúc đó cho .
“Cô ghê gớm ?!” Thẩm Khinh Man khóe miệng giật giật: “ chỉ mỗi bộ quần áo, cô mang tín vật, cũng mang bằng chứng, ôm con mà phong công chúa ?!”
Thẩm Khinh Man vô cùng kinh ngạc.
Vốn dĩ nghĩ dựa ầm ĩ mới thể thuận lợi, ai ngờ cần , Tô Tri Nhuyễn tự thể giải quyết chuyện !
“Vậy còn các triều thần thì ? Có phản ứng gì ?” Thẩm Khinh Man nghĩ đến điều thứ hai mà lo lắng nhất, nếu các đại thần trong triều đồng loạt phản đối, thì vị trí công chúa của Tô Tri Nhuyễn chắc chắn sẽ vững.
Lúc , một tiểu thái giám khác cùng Đại thái giám “ái chà” một tiếng, cúi : “Chuyện đó thì càng cần lo lắng ạ, các triều thần đều cho rằng là Bệ hạ nhất thời hứng thú tiện tay phong công chúa, thậm chí ai dâng sớ.”
Các đại thần trong triều nước Thẩm chia thành hai phe, một phe cho rằng sắp mất nước, nên thà yên, còn lo chuyện bao đồng. Nghe tin Hoàng đế sắc phong công chúa, cũng chỉ nghĩ là ngài nhất thời hứng chí, dù một công chúa cũng thể gây sóng gió gì lớn, cần vội vã gây sự. Phe còn thì cổ hủ lạc hậu, cho rằng việc Hoàng đế lúc sắc phong công chúa nhất định mục đích, lẽ là để hòa lấy lòng các cường quốc xung quanh, nghĩ rằng chỉ là một công cụ liên hôn, nên cũng chẳng thèm quan tâm.
Sau khi Thẩm Khinh Man nghĩ rõ ràng, đột nhiên cảm thấy những ngày qua việc vô ích. Hắn gãi đầu, do dự rốt cuộc nên cung nữa .
Trước khi chuyện , nghĩ đến nhiều khó khăn thể xảy , nhưng một điều nào xảy cả. Tô Tri Nhuyễn thuận lý thành chương trở thành công chúa, bây giờ chiếu chỉ sắc phong truyền khắp nơi.
“Phụ hoàng và Mẫu hậu gọi bản Thái t.ử ?” Thẩm Khinh Man cam lòng, hỏi nữa.
Đại thái giám kiên quyết lắc đầu: “Điện hạ yên tâm, Bệ hạ và nương nương hề nhắc đến ngài.”
Mèo Dịch Truyện
“Vậy … thể an tâm bắt yêu ?” Trên mặt dần hiện lên vẻ vui mừng, ngay cả ngón tay cũng ngứa ngáy hành động.
Đại thái giám: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-347-nu-gia-nam-trang-truoc-khi-tho-tinh-co-ay-mang-thai-chay-tron-57.html.]
“Đợi thêm vài ngày nữa, để bản Thái t.ử xem năng lực của cô thế nào .” Hắn xoa hai tay , hận thể lập tức bắt yêu.
“Điện hạ, nô tài xin cáo lui .” Đại thái giám dẫn tiểu thái giám vội vàng rời .
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp hoàng cung.
Hậu cung của Hoàng đế ít phi tần, nhưng ngoài Hoàng hậu thì phi tần nào khác con. Bao nhiêu năm nay đều như , nên ngay cả việc tranh giành ân sủng cũng hiếm khi thấy. Khi tin công chúa trở về từ dân gian sinh bốn đứa trẻ, cả hậu cung đều xôn xao, hầu như tất cả đều chạy nhanh đến tẩm cung của Hoàng hậu để xem các bé.
Thục phi nín thở, xa, nhưng vẫn rời mắt chằm chằm đứa trẻ.
Hạ Hạ tỉnh dậy, thấy ánh mắt của nàng, hề quấy , mà chớp đôi mắt to tròn, trong veo như quả nho nàng, ngón tay nhỏ xíu mềm mại khẽ vẫy trong trung.
Thục phi lập tức thu hút: “Trời ơi… đáng yêu quá mất!”
“Nếu thích, qua xem thử?” Đức phi một chuỗi hạt Phật nàng, tự bước đến véo nhẹ bàn chân nhỏ của bé Tam Ca, đầu Thục phi: “Mềm mại lắm, đây .”
“ ,” Thục phi kiên quyết lắc đầu, “Người hương phấn, sợ khó chịu cho đứa bé.”
“Được ,” Hoàng hậu chốt một câu, “Có hương phấn thì xa một chút , Thục phi đúng đấy.”
“Vậy chúng thần mai đến!” Thục phi , lập tức dậy cáo lui.
Mấy vị phi tần quan hệ với cô cũng dậy cáo lui.
Mấy bước khỏi tẩm cung của Hoàng hậu, dọc theo hồ Thiên Lý, trò chuyện.
“Thục phi tỷ tỷ, chị đứa trẻ là của ai?” Một phi tần ngây thơ, vị phận thấp hơn mở miệng hỏi.
“Là con của vị công chúa dân gian Hoàng thượng tìm về đó, cái ai mà chẳng ,” Phi tần cạnh Thục phi đáp lời cô , “Cô lẽ nghĩ đây là con của Hoàng thượng .”
“Không .” Thục phi nãy giờ, cuối cùng chen chốt hạ, “Người sáng mắt một cái là ngay, trắng trẻo non nớt thế , còn xinh xắn nữa, chắc chắn là con của công chúa dân gian .”
“Có một vị công chúa đến, gây ảnh hưởng gì đến chúng nhỉ,” Phi tần vị phận thấp rụt rè mở miệng, “Nhỡ cô tài năng xuất chúng, gây khó dễ cho chúng thì .”
“Chỉ là một vị công chúa thôi mà, công chúa của một tiểu quốc sắp suy vong, thêm một bớt một cũng chẳng .” Thục phi bẻ móng tay, đưa kết luận.
Các cô nghĩ , những khác tự nhiên cũng nghĩ như .
Dù thì cũng chỉ là công chúa của một tiểu quốc sắp suy vong, thêm một bớt một , huyết thống, những điều đều quan trọng, càng đáng để phản đối rầm rộ.
Điều chẳng khác nào tiểu nhị trong quán rượu tự nhiên thêm một , đối với thực khách mà thì chẳng gì to tát.
Họ nghĩ như .