Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 368: Mẹ ruột thanh đạm như cúc? Đại tiểu thư phản công chơi lầy 8 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:32:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài những thứ , phòng của cô còn gì khác nữa. Nơi cô đang ở là một căn biệt thự lớn, mà trong căn biệt thự rộng lớn đến thế, căn phòng của cô, một đại tiểu thư, bằng một căn phòng của giúp việc.
Bà Ninh Phúc đương nhiên cách đối nhân xử thế, bà mượn danh nghĩa rèn luyện con gái, nhưng sẽ bạc đãi giúp việc, tuy họ là bà bỏ tiền thuê, nhưng bà cũng đối xử công bằng. Tô Tri Nhuyễn giúp việc nghĩ gì, nhưng cô thấy hành vi khá ghê tởm.
Tuy nhiên, tạm thời mà , bà Ninh Phúc cũng đắc ý lâu .
Hôm nay Tô Tri Nhuyễn cố ý kể chuyện của Tô Tần và Chu Mạn Thanh cho bà . Mặc dù bà Ninh Phúc luôn tự quảng bá hình tượng của , nhưng Tô Tri Nhuyễn , những như càng quan tâm đến vẻ bề ngoài giả tạo của , sự thật thực chất sớm tát mặt bà .
Tô Tri Nhuyễn cởi áo khoác ngoài , lên giường. Bây giờ cô mệt, từ khi cô đến thế giới đến giờ, thậm chí đầy ba tiếng đồng hồ, nhưng cô trải qua ít chuyện, từ việc đấu khẩu với đám đông đường phố cho đến đưa đến đồn cảnh sát, đó gặp Tô Tần và tiểu tam của , về nhà đáp trả bà Ninh Phúc. Cô mới đến thế giới , đầu óc còn choáng váng, cộng thêm đầy vết thương. Tô Tri Nhuyễn nghĩ nên để bản thư giãn .
Thân phận hiện tại của nguyên chủ chỉ là một học sinh cấp ba sắp thi đại học, mà ngày mai cô còn học.
Có thể hình dung bà Ninh Phúc đương nhiên sẽ cho cô nghỉ học. Nguyên chủ ở trường tiếng tăm , quan hệ cũng tệ. Giáo viên dù thích cô , nhưng cũng chống sự phản đối của nhiều học sinh như , thế là liền coi cô như vô hình.
Trong trường thậm chí còn ít kẻ bắt nạt chỉ ức h.i.ế.p yếu chuyên chạy đến bắt nạt nguyên chủ, nhưng tính cách của nguyên chủ bà Ninh Phúc áp bức đến mức cam chịu, bao giờ biện minh thêm một lời nào cho . Thế nên cô cũng chỉ im lặng, cúi đầu.
Những kẻ bắt nạt thấy bộ dạng đó của cô , càng trở nên ngông cuồng hơn, hành động cũng ngày càng quá đáng.
Nguyên chủ sống trong một môi trường như , mà khi về nhà còn bà Ninh Phúc hành hạ và lăng mạ. Ngay cả Tô Tri Nhuyễn cũng ngờ môi trường sống của cô tồi tệ đến thế.
Muốn bén rễ và vững ở thế giới , cô giải quyết xong chuyện ở nhà và ở trường , đó mới thể phân tâm lo chuyện khác, ví dụ như tìm Con trai của Vận mệnh.
May mắn là khi đến thế giới , đầu óc cô xoay chuyển nhanh. Mượn cớ thương và giả vờ đáng thương, cô thành công lấy mấy trăm nghìn và một chiếc điện thoại. Phải rằng, nguyên chủ đây bao giờ điện thoại, mà bà Ninh Phúc cũng bao giờ cho phép cô điện thoại để liên lạc với bên ngoài, những ý nghĩ riêng tư của .
Tô Tri Nhuyễn lên mạng tìm kiếm thông tin về thế giới , cô phát hiện thế giới khác gì thời hiện đại mà cô từng sống, dù là phát triển công nghệ những thứ khác đều tương tự.
Về khoản tiền , Tô Tri Nhuyễn trích một phần để đầu tư tài chính, còn tiền còn cô cũng cất giữ cẩn thận. Cô tìm một con đường vững chắc cho tương lai của . Nếu theo cốt truyện gốc, thì bà Ninh Phúc nhất định sẽ ngăn cản cô nhận suất học bổng. Lần , về chuyện học bổng, Tô Tri Nhuyễn quyết định giữ bí mật, nhưng nếu giấy gói lửa, thì cô cũng chỉ thể tiếp tục tham gia kỳ thi đại học. Cô chuẩn sẵn sàng cho cả hai con đường đều thể .
Nếu cô thi đậu đại học, với tính cách như Ninh Phúc, thể bà sẽ lấy lý do cô tự trải nghiệm, so sánh với những bạn học nghèo hơn để trả học phí phí sinh hoạt. Vì , tiền Tô Tri Nhuyễn ý định đầu tư những khoản rủi ro cao.
“Cốc cốc cốc!”
Mèo Dịch Truyện
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa quy luật, Tô Tri Nhuyễn xuống giường, xỏ dép mở cửa.
“Đại tiểu thư là đây, phu nhân , , chuẩn cho cô ít đồ ăn, cô mau ngoài ăn nóng ạ!” Người chuyện là một bà lão trong Tô gia. Bà vẻ mặt khá dữ tợn, nhưng Ninh Phúc gặp bà đường. Bà nghĩ một hung dữ như ở Tô gia thì càng thể hiện địa vị của , cũng thể giải quyết ít chuyện cho bà .
Ban đầu cứ tưởng đưa về sẽ cùng một lòng với , nhưng khi bà lão nhà, ngầm thiên vị Tô Tri Nhuyễn hơn, thường xuyên lén lút đưa hoa quả, bánh ngọt cho nguyên chủ khi Ninh Phúc nhà hoặc để ý, coi cô như cháu gái ruột của .
Tô Tri Nhuyễn đẩy hết đồ đạc sang một bên, dậy mở cửa.
Khi cô mở cửa , liền thấy trong tay bà lão là một bát chè và vài miếng bánh ngọt, lúc bà lão hiền từ cô, “Nguyễn Nguyễn, con đói , mau ăn chút gì , mấy thứ đều là những món con thường thích ăn, cố ý mang tới đấy, bây giờ phu nhân , con cứ mạnh dạn ăn, ai thấy !”
Bà nhét hết đồ ăn tay Tô Tri Nhuyễn, mắt đảo quanh, “Được , mau ăn , thì lát nữa nguội mất sẽ ngon , con ăn nhanh lên dọn dẹp, như phu nhân sẽ gì cả!”
Tô Tri Nhuyễn thậm chí còn kịp cảm ơn, bà lão vội vàng đóng cửa .
Tô Tri Nhuyễn bát chè và bánh ngọt trong tay, cô đặt chúng lên bàn.
Có lẽ lý do nguyên chủ hóa đen muộn là vì bên cạnh vẫn còn những tia sáng nhỏ bé đang nâng đỡ.
Nếu họ, cô dám nghĩ nguyên chủ bây giờ sẽ , sẽ trở thành như thế nào?
Tô Tri Nhuyễn buổi trưa ăn nhiều, lúc để phụ lòng của bà lão, cô bưng bát chè lên, từng thìa từng thìa ăn hết, còn bánh ngọt thì cô cất .
Sau khi cô ăn xong, bà lão liền vội vàng đến gõ cửa, Tô Tri Nhuyễn cũng đưa bát đĩa cho bà, mặt bà lão nhanh chóng nở nụ , bà gật đầu , “Nguyễn Nguyễn, mau về học bài , học thật nhé!”
“Cảm ơn bà, con !” Tô Tri Nhuyễn cảm ơn.
Trở phòng, Tô Tri Nhuyễn tiếp tục giường. Cô tháo hết những bộ quần áo mà Tô Tần và Chu Mạn Thanh mua cho cô hôm nay, đó cất hết những bộ quần áo màu đen, trắng, xám bình thường trong tủ, đó là những bộ quần áo đủ màu sắc mà cô chọn hôm nay.
Cho đến khi thấy tủ quần áo là những bộ đồ đẽ, tươi sáng, tâm trạng của cô mới khá hơn một chút.
lúc , điện thoại mới của cô đột nhiên bật lên một tin nhắn mới, tên ghi chú là bố.
【Bố】:【Nguyễn Nguyễn, bố đặt lịch hẹn với bác sĩ Tạ cho con , thứ Năm tuần , khi đó bố sẽ đưa con cùng】
Tô Tri Nhuyễn nhấn một cái, trả lời điện thoại bằng một chữ "".
Hôm nay là Chủ Nhật, ngày mai là thứ Hai, thứ Hai cô sẽ học, là thứ Năm tuần cô thể gặp nhân vật chính của thế giới .
Tô Tri Nhuyễn điều đầu tiên đối mặt chính là mớ hỗn độn mà nguyên chủ để ở trường. Ở trường cô đủ loại bắt nạt một cách tinh vi, nhưng bây giờ, bên trong cô đổi một , đương nhiên sẽ tiếp tục để họ càn nữa.
Tô Tri Nhuyễn xắn tay áo, nóng lòng tay dạy dỗ bọn họ một trận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-368-me-ruot-thanh-dam-nhu-cuc-dai-tieu-thu-phan-cong-choi-lay-8.html.]
Cứ thế một ngày trôi qua nhanh.
Tô Tri Nhuyễn còn là nguyên chủ của đây, cô mới là đại tiểu thư, nên cứ thế tùy tiện ngoài tản bộ, dạo quanh căn biệt thự . Căn biệt thự xây , phía là vườn nhỏ, còn chính giữa là cổng chính của biệt thự. Xung quanh xây nhiều bồn hoa , trồng nhiều cây cỏ hoa lá đều tươi rực rỡ.
Tầng hai và tầng ba, tầng ba là nơi họ sinh sống, thường là Tô Tần, Ninh Phúc và con trai quý t.ử của họ, em trai của nguyên chủ. Tầng hai là nơi việc của Tô Tần, và một phòng trang điểm đựng đồ hiệu của Ninh Phúc. Tuy bà yêu thích tiền bạc, châu báu chỉ là vật ngoài , nhưng thực tế, bà chẳng hề bình tĩnh chút nào khi đối xử với những món trang sức dùng để khoe mẽ của .
Ngoài , tầng hai còn một phòng đồ chơi dành riêng cho con trai cưng của Ninh Phúc, cùng với phòng chiếu phim và các phòng đa chức năng khác.
Điều thật sự mỉa mai, nguyên chủ là đại tiểu thư của Tô gia, mà chỉ thể chen chúc một phòng với ở tầng một, trong khi tầng hai rõ ràng gian rộng lớn dùng, bố trí bộ thành các phòng giải trí, cả năm cũng chẳng mấy .
Còn tầng ba là phòng ngủ của Tô Tần và Ninh Phúc, căn phòng đó lớn, thậm chí bao gồm một tủ quần áo khổng lồ. Diện tích một tủ quần áo của Ninh Phúc cũng đủ gấp ba căn phòng của Tô Tri Nhuyễn.
Mặc dù , Ninh Phúc vẫn thường xuyên mắng nguyên chủ là một con sói mắt trắng bạc tình.
Tô Tri Nhuyễn giờ đây nghi ngờ sâu sắc rằng nguyên chủ lẽ là con ruột của Ninh Phúc, bởi vì dù là mối quan hệ mấy thiết, cũng đến mức kỳ lạ như .
Nếu Tô Tri Nhuyễn và Ninh Phúc thật sự là con, thì tình cảm con thể đối địch đến mức ?
Tô Tri Nhuyễn hiểu.
bây giờ cô hiểu một đạo lý: ai gây chuyện với cô, cô sẽ trả đũa . Cô tuyệt đối sẽ để chịu thiệt.
Từ khi Tô Tri Nhuyễn đáp trả Ninh Phúc, Ninh Phúc ngoài gì, mãi đến một giờ sáng, Ninh Phúc mới vội vàng đẩy cửa về nhà.
Bà động tĩnh quá lớn Tô Tri Nhuyễn ở tầng một tỉnh giấc. Tô Tri Nhuyễn trở cũng ngủ , liền cầm điện thoại lên cẩn thận lắng động tĩnh của bà .
cuối cùng thông tin hữu ích nào, chỉ tiếng Ninh Phúc c.h.ử.i bới vài câu im bặt.
Tô Tần quả thực cả đêm về nhà, theo như cô đoán, Tô Tần lúc đó ngoài qua đêm với cô thư ký Chu xinh .
Thấy Ninh Phúc tức giận như , Tô Tri Nhuyễn liền yên tâm trở , chuẩn tiếp tục ngủ. Cô ngày mai còn đến trường đại triển thủ, hôm nay đương nhiên thể để giấc ngủ ảnh hưởng đến tinh thần của ngày mai.
Một đêm mộng mị.
Sáng sớm tinh mơ Tô Tri Nhuyễn đặt một cái đồng hồ báo thức sớm, cô nhanh chóng thức dậy vệ sinh cá nhân xong, đẩy cửa liền thấy dì giúp việc xong bữa sáng bày bàn, chờ cô xuất hiện. Tô Tri Nhuyễn cũng từ từ xuống, kéo ghế , chuẩn ăn cơm.
Trong ký ức của nguyên chủ, thường thì thời điểm . Ninh Phúc sẽ xuất hiện ở bàn ăn, và chuẩn chỉ trích cô. hôm nay thì khác, hôm nay ngoài Tô Tri Nhuyễn , Ninh Phúc còn thấy bóng dáng , và các dì giúp việc cũng ý, ai chủ động lên gọi Ninh Phúc dậy.
Tô Tri Nhuyễn ăn sáng xong thì chuẩn học.
Ninh Phúc chịu cung cấp tài xế cho cô, miệng thì luôn rằng cô bộ sẽ nhanh hơn, nhưng Tô Tri Nhuyễn là sẽ chịu thiệt thòi. Cô trực tiếp gọi điện cho Tô Tần.
Sau khi điện thoại đổ chuông vài tiếng, đầu dây bên mới nhấc máy.
“...Alo? Ai ?” Giọng Tô Tần truyền qua dòng điện đến tai Tô Tri Nhuyễn. Lúc cô thể Tô Tần quả thực ở công ty, mà vẫn đang trong giấc ngủ. Giờ mà còn thức dậy, thể hình dung tối qua nhất định ngoài qua đêm với cô thư ký Chu . đối với Tô Tri Nhuyễn mà , vấn đề hiện tại là quan tâm họ qua đêm , mà là để một tài xế.
Thế là cô ngoan ngoãn , “Bố ơi, con một tài xế. Ngày nào cũng bộ học, con mệt quá, chân con đau quá, vết thương hôm qua vẫn lành hẳn, hôm nay con mỗi bước đều đau nhức khó chịu!”
Lời thốt , Tô Tần dường như tỉnh hẳn. Anh bật dậy, kèm theo động tác của , chiếc giường phát tiếng kẽo kẹt, và tất cả những điều đều lọt tai Tô Tri Nhuyễn một cách rõ ràng. cô thông minh, cô hỏi thẳng vị trí của Tô Tần, cũng chất vấn lý do Tô Tần về nhà, mà Tô Tri Nhuyễn chỉ một tài xế.
“Bố nhớ nhà một tài xế !” Lúc mặt Tô Tần tràn đầy sự khó hiểu, nhíu mày nghĩ đến tài xế cấp cho gia đình. Người tài xế đó thường do Ninh Phúc sử dụng, nhưng Ninh Phúc thường xuyên ngoài, nên ý định ban đầu của Tô Tần cũng là để đưa đón con gái học, nhưng cho đến hôm nay con gái mới đột nhiên với rằng cô bé luôn bộ học, thì nghĩa là tài xế cấp cho Ninh Phúc bao giờ đưa đón con gái .
“Có lẽ thích chú tài xế đó hơn ạ, cho chú tài xế đưa đón con, rèn luyện ý chí của con, con tự bộ, con xin bố ạ!!!” Giọng Tô Tri Nhuyễn càng lúc càng nhỏ dần, cô thậm chí còn động tác cúp điện thoại, từ góc độ của Tô Tần ở đầu dây bên mà , giọng con gái lúc nghẹn ngào, như thể giây tiếp theo sẽ bật vì tủi .
Tô Tần lập tức hoảng hốt, vội vàng , “Nguyễn Nguyễn, con đừng , con đừng vội, bố sẽ bảo thư ký đích đến đón con ngay, đợi bố về nhà sẽ hỏi con tại cho chú tài xế đó đón con, bố sẽ đuổi việc .”
“Có phiền thư ký ạ,” Tô Tri Nhuyễn lúc vẫn tỏ chu đáo, nghĩ cho khác.
Tô Tần phẩy tay thẳng, “Con cứ yên tâm, bố sẽ bảo đến đón con ngay, con đừng lo, chắc chắn sẽ muộn .”
Tô Tri Nhuyễn ừ một tiếng, “Dạ bố con , bố cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, nhớ ăn sáng đó nha, con học đây, tạm biệt bố!!”
Nói xong cô liền cúp điện thoại.
Không lâu cuộc điện thoại của Tô Tần, mặt Tô Tri Nhuyễn xuất hiện một chiếc xe, và lái xe chính là thư ký của Tô Tần, đối phương thúc giục, “Đại tiểu thư mau lên xe , đưa cô đến trường!”
“Cháu phiền thư ký ,” Tô Tri Nhuyễn lịch sự gật đầu.
Kẻ bắt nạt học đường?!
Cô đến đây!!