“Mẹ.” Cơ Vô Đạo ngoan ngoãn  dậy. Hai tay của  buông xuống, biểu cảm  khuôn mặt rõ ràng là sợ hãi, nhưng trong đôi mắt của  chứa dục vọng chiếm hữu nóng bóng khiến cho   khó  thể phát hiện.
“Không     ngươi   phép bước  Triều Âm Các ? Làm     đây?”
“Ta,   đuổi .” Cơ Vô Đạo cúi đầu,  như  dám  Minh Châu.
“Vậy ?” Minh Châu  khẩy.
Nàng  tin điều đó. Từ  đầu tiên  thấy tên nhóc , Minh Châu     hề vô hại như vẻ bề ngoài. Đương nhiên, nàng cũng  sợ . Dù  thì hiện tại nhà họ Cơ    sự kiểm soát của nàng. Cho dù  giỏi thật, nhưng   thể quấy đến mức nào  chứ? Nàng chỉ tức giận vì vị trí con trai trưởng của Cơ Đàn Sinh  một kẻ bẩn thỉu như  chiếm mất.
“Nếu   việc gì thì cút !” Minh Châu cao thượng xua đuổi .
“Mẫu .” Cơ Vô Đạo  nhúc nhích tí nào. Đột nhiên  ngẩng đầu, bình tĩnh  Minh Châu: “Thật   một câu mà con trai  từng  cho mẫu  .”
“Nói gì!” Minh Châu nhàn nhã  xuống ghế ngọc ấm áp, chống cằm  kiên nhẫn  .
Trong hai mắt Cơ Vô Đạo dần dần tràn ngập lửa nóng mịt mờ: “Con trai, từ lúc con trai  thấy mẫu , con trai   thích mẫu .”
“Vậy ?” Sắc mặt Minh Châu trầm xuống, nàng  cảm thấy vinh dự khi  một kẻ đáng ghét như  yêu thích.
“Ngươi thích ? Ngươi thích  ở điểm gì? Ngươi thích  vì nếu   đánh thì là mắng ngươi, thích  hận  thể khiến ngươi  tìm cái chết?”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Nếu mẫu  thật sự   chết,   thể c.h.ế.t vì mẫu , nhưng   bây giờ.” Cơ Vô Đạo nghiêm túc  nàng.
“Vậy ? Ngươi cảm thấy  sẽ tin?” Minh Châu vẫy tay với Cơ Thiên Lân: “Lại đây, đến chỗ mẫu .”
Cơ Thiên Lân mím cái miệng nhỏ nhắn, ngoan ngoãn  tới.
Minh Châu  tủm tỉm nhéo nhéo mặt bánh bao của Cơ Thiên Lân: “Thấy ? Đây mới là con trai của . Nnó hiểu chuyện hiếu thảo, ngươi lấy cái gì so sánh với nó?”
“Ta…” Hai mắt Cơ Vô Đạo đen trầm  Cơ Thiên Lân.
Cậu sắp  khống chế  chính , tâm ma của  và những tình cảm nóng bỏng của .
“Ta  thể  bất cứ điều gì cho mẫu .”
Thình lình Minh Châu   bằng cái  đầy ác ý: “Nếu , bước đầu tiên lấy  lòng tin của  là bò tới l.i.ế.m chân  .” Nàng nhẹ nhàng đá chân nhỏ của , tỏ vẻ khiêu khích  Cơ Vô Đạo.
Cơ Vô Đạo: “...”
“Thế nào, cảm thấy  xúc phạm nên    nữa?” Minh Châu cảm thấy  thú vị.
Xúc phạm? Đương nhiên là .
Chỉ là, chỉ là  quá phấn khích thôi. Thật sự quá phấn khích, hôm nay   thể chạm  nàng ?
Cơ Vô Đạo   lời nào, cả  run lên  về phía Minh Châu.
Cậu quỳ xuống   nàng, đẩy Cơ Thiên Lân , cẩn thận từng li từng tí nắm lấy cổ chân nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/chuong-111.html.]
Và giống như cái chạm mà  cảm nhận  trong giấc mơ lúc nửa đêm. Mềm mại, mịn màng, một cái chạm nhẹ cũng  thể  tan chảy trái tim  khác. Cậu  dùng hết sức để cố gắng kiềm chế, mới  thể nhịn xuống khát khao  hôn và gặm nhấm cổ chân nàng.
Minh Châu kinh ngạc  Cơ Vô Đạo  mặt đất.
Vậy mà đồng ý thật?
Giờ khắc , Minh Châu vô cớ cảm thấy  cảnh giác đối với Cơ Vô Đạo.  là  linh hoạt!
“Khương phu nhân, cần gì   khó một đứa trẻ chứ?”  lúc , giọng  của Độ Ách vang lên bên cạnh.
Thoắt cái, ánh mắt Cơ Vô Đạo tối sầm,  hung tợn  sang.
Lại là con lừa đầu trọc đáng ghét .
“Là đại sư Độ Ách !” Hai mắt Minh Châu sáng ngời, nàng  nhớ tới giấc mơ đêm đó, ở trong giấc mơ,   thật sự  hấp dẫn.
Minh Châu vẫy tay với Độ Ách: “Đến đây, ngươi  đây.”
Độ Ách mỉm , theo ý bảo của Minh Châu  về phía nàng.
“Đại sư Độ Ách.” Nàng ôm lấy ống tay áo của Độ Ách: “Qủa là   khi  khó một đứa trẻ.  mà   Phật    , nếu ngươi  xuống địa ngục thì ai sẽ xuống địa ngục? Vì ,   ngươi   quỳ xuống l.i.ế.m chân .”
Độ Ách: “...”
“Sao , ngươi   !” Minh Châu che miệng  khẽ: “Hừ,   mấy  đạo sĩ chỉ  ăn  dễ  thôi. Chứ khi chuyện thật sự xảy , các   chạy nhanh hơn bất cứ ai!”
“Đương nhiên  .” Độ Ách phản bác nàng: “Không   , bần tăng chỉ quá kinh ngạc, nên tạm thời  kìm  thôi.”
Nói xong,   vươn tay đẩy Cơ Vô Đạo  lùi  vài bước.
Cơ Vô Đạo: “...”
Suýt nữa thì  ngã sấp xuống, đến khi   thẳng dậy,  phẫn nộ   .
Con lừa đầu trọc c.h.ế.t tiệt ! Hắn   phá hỏng chuyện  của . Chuyện giữa  và Minh Châu,   phiền   can thiệp?
“Khương phu nhân.” Mặt mày Độ Ách toát lên vẻ thuần khiết,   quỳ  mặt đất, nhẹ nhàng nâng đôi chân nhỏ nhắn của Minh Châu lên. Sau đó,  ánh mắt kinh ngạc của nàng,   nhẹ nhàng hôn lên mắt cá chân nàng .
Rõ ràng   dấu vết của t.ì.n.h d.ụ.c  ham  nào, nhưng Minh Châu  cảm thấy mắt cá chân nóng rực khó lòng ngó lơ.
Phật tử tuấn lãng, từ bi,  thánh thiện đang hôn chân nàng như một nô lệ, bày tỏ tình yêu với nàng.
Minh Châu giật  thon thót.
“Độ Ách,   hôn ở đấy , ngươi  l.i.ế.m chân của .” Minh Châu cúi , đối diện với  ,  voi đòi tiên.
“Nếu đây là yêu cầu của Khương phu nhân,  thì tiểu tăng sẽ thỏa mãn phu nhân.” Nói xong, Độ Ách chậm rãi cởi giày thêu mượt mà  chân Minh Châu .
“Chân của phu nhân  nhỏ  mịn, đùng là    tả xiết.” Hắn  còn trêu chọc khen Minh Châu một câu.
Sau đó,  ánh mắt kinh ngạc của nàng, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống chân nàng .