Các triều thần quỳ bên  thầm cảm thấy  điều gì đó  .
 lúc , cửa ngự thư phòng đột nhiên  đẩy .
Tấn vương mặc thường phục, bụi bặm mệt mỏi  .
Sau khi bước ,    những triều thần đang quỳ  đất mà chỉ hành lễ với Hoàng Đế, Hoàng Đế xua tay  hiệu cho   cần đa lễ.
Tấn vương  thẳng lên, chậm rãi  về phía mấy tên đại thần đang quỳ  mặt đất.
“Chư vị đại nhân đến ngự thư phòng chỉ vì chuyện bổn vương cưới thê ?” Tấn vương hỏi thẳng  chút khách sáo, vẻ mặt của đại thần  đó còn hiên ngang lẫm liệt, lời  chắc như đinh đóng cột.  bây giờ, khi đối mặt với Tấn vương khí thế oai phong thì cuối cùng vẫn    những lời lo nước lo dân .
Bọn họ do dự  dám  Tấn vương.
Tấn vương  lạnh: “Chư vị đại nhân đúng là nhàn nhã thoải mái. Không quan tâm đến gia sự của   đại sự của quốc gia, nhưng chỉ lo chuyện nhà của bổn vương.”
“Vương gia, ngài  thể  như .” Một đại thần trong đó cố gắng can đảm : “Ngài là vương gia, là chiến thần Đại Lương. Mặc dù ngài lấy thê là gia sự, nhưng dù  cũng  coi là quốc sự. Tấn vương phi sẽ  đảm đương xử lý công việc hậu phương cho ngài để ngài  thể yên tâm chiến đấu vì quốc gia. Thế nên    thể cưới một hoa nương chứ? Chuyện  thật sự  thể tưởng tượng .”
“Ồ! Nếu  cưới hoa nương thì nên cưới ai? Cưới nữ nhi của ngươi ?” Tấn vương chỉ  một đại thần: “Hay là của ngươi? Của ngươi? Của ngươi?” Tấn vương  lượt chỉ  từng , những    chỉ qua đều  khỏi tránh khỏi ánh mắt của Tấn vương vì chột .
“Bổn vương trung thành vì nước, chiến đấu đẫm m.á.u và  bao giờ phàn nàn một câu nào.  hôm nay…” Tấn vương lạnh lùng  bọn họ: “Bổn vương hối hận . Người dân của Đại Lương xứng đáng  bảo vệ, nhưng đám sâu mọt vô ơn các ngươi thì tâm tư cao hơn trời, tham lam vô cùng thật sự đáng chết.”
Tấn vương  thẳng dậy, lớn tiếng : “Hôm nay bổn vương  thẳng ở đây. Nữ tử mà bổn vương  cưới chắc chắn  là  bổn vương yêu thương, và đó cũng là  mà bổn vương  bảo vệ bằng  giá. Nếu ai dám  gan chọc nàng , dám tổn thương  , dám  linh tinh  mặt nàng .” Vừa  xong, Tấn vương đá  một đại thần ở gần nhất, cú đá mạnh đến mức khiến cho vị đại thần   văng  và ngã thẳng lên tường   rơi xuống đất. Sau khi nôn  một ngụm máu, mắt thường  thể thấy là thở  thì ít mà hít  thì nhiều.
Động tác g.i.ế.c gà dọa khỉ , khiến cho sắc mặt của mấy đại thần ca hát tụng kinh vui vẻ trở nên trắng bệch.
“Sẽ    như .” Tấn vương  nốt câu cuối cùng.
Các đại thần: “...”
Tấn vương   mấy tên hề nhảy nhót  nữa, cuối cùng   hành lễ với Hoàng Đế  vội vàng rời .
Sau khi Tấn vương rời ,  khí nặng nề mới trở nên dễ chịu hơn chút.
“Cái , cái , cái … Sao Tấn vương dám  như ?” Mấy đại thần  dọa đến mức sợ hãi bây giờ mới phản ứng  và bắt đầu giận dữ chỉ trích sự to gan của Tấn vương.
Hoàng Đế   long ỷ  chán nản bĩu môi: “Được , ồn ào gì chứ? Chuyện  cứ như  ! Gọi thái y đến đây xem cho !”
Sau đó, Hoàng Đế cũng chắp hai tay  lưng rời khỏi ngự thư phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-16.html.]
Mọi    với vẻ khó tin, trong lòng kêu lên những điều xui xẻo,  mặt của ai nấy đều là vẻ c.h.ế.t lặng, tất cả đều thất vọng rời .
Trong Tấn vương phủ, Minh Châu đang vui vẻ thử quần áo.
Nàng   gì về những phản ứng dữ dội và hỗn loạn ở bên ngoài.
Nhìn thấy Tấn vương bước , nàng vui vẻ giống như chim sơn ca bay  khỏi lồng, động tác nhẹ nhàng bay trở về vòng tay của Tấn vương, giọng  ngọt ngào: “Ta mặc bộ quần áo    ?”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Tấn vương cưng chiều gật đầu: “Đẹp lắm, tất nhiên là  .”
Minh Châu đắc ý và đẩy Tấn vương đến  một chiếc gương đồng cao.
“Ta    ,  khi mang thai sẽ  tăng cân, dáng  cũng sẽ   đổi.” Minh Châu sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của , trong giọng  mang theo sự sợ hãi: “Ngài  xem nếu  béo lên thì    bây giờ!” Mặt của nàng  nhăn , nàng thật sự lo lắng về vấn đề .
“Béo cũng  sợ, dù nàng  béo thì cũng vẫn là Minh Châu xinh  nhất.” Tấn vương  tới ôm Minh Châu  trong lòng.
“Không cần .” Minh Châu  vui, phản ứng kịch liệt. Nàng đẩy Tấn vương   tức giận xoay    giường.
Nàng cúi đầu,  xuống bụng  bằng ánh mắt hung ác.
“Nếu  thật sự béo lên,  thì  sẽ  sinh nó  nữa.”
Hừ! Một tháng , nàng  trở thành Tấn vương phi , hài tử trong bụng nàng cũng vô dụng.
Có sinh nó   thì cũng  quan trọng.
Được Tấn Vương luôn chú ý đến nên các lễ nghi  tiến hành  nhanh,  đầy nửa tháng  gần như  thành.
Vào ngày , Minh Châu đang phối quần áo. Hôm nay nàng   về Cẩm Tâm Các  một vòng để  oai, khiến lão bà Hồng Cô  thấy dáng vẻ bây giờ của nàng, cho dù nàng   sốt ruột cào gan, cũng  thể phủ nhận bây giờ nàng thật sự  bám  kẻ quyền quý.
......
Minh Châu tức giận  trang sức Tấn vương chuẩn  cho nàng.
Rất tầm thường,  ,    thể phối hợp hài hòa với quần áo nàng mặc!
Bây giờ nàng mặc bộ váy màu khói nên phối hợp với một bộ trân châu mới đúng!
 nhắc đến trân châu, nàng nhớ , hình như  khi Lâm Cẩm Hi   cho nàng một hộp Đông Châu.  lúc  nàng   theo Tấn Vương, quá phấn khích nên  để quên hộp Đông Châu ở Cẩm Tâm Các.