Hừ! Nếu  cho nàng, thì đó là đồ của nàng,  đúng lúc hôm nay  mang  theo!
Bởi vì  chuẩn  công việc đại hôn  một tháng, mấy ngày nay Tấn vương  bận rộn, bây giờ   ở Tấn Vương phủ. Quản gia  Tấn Vương giao nhiệm vụ quan tâm chăm sóc đến Minh Châu.
Nghe Minh Châu   về Cẩm Tâm Các một chuyến, ông liền từ chối.
“Vương phi, chuyện …” Quản gia khó xử, “Bây giờ  phận của   khác, sẽ là Tấn Vương phi, nếu   liên quan đến Cẩm Tâm Các, chỉ sợ   !”
Ánh mắt Minh Châu  thiện cảm: “Chỗ nào  ? Sao ngươi cũng xem thường xuất  của ?”
Quản gia bất lực: “Nô tài   ý .”
Minh Châu mất kiên nhẫn ngắt lời ông , “Hôm nay dù ngươi  trời sập xuống  cũng  trở về một chuyến, nếu ngươi  sắp xếp  cho ,   tự trở về.  đến lúc buổi tối  trở về gặp Vương gia,  cũng  hứa  sẽ   lung tung.”
Quản gia: “.....”
Quản gia  nghẹn họng, nín thở  Minh Châu. ...   mắt là bảo bối trong lòng Vương gia bọn họ, còn mang thai hài tử của Vương gia họ, lập tức sẽ là nữ chủ nhân của bọn họ, ông  thể  gì ? Chỉ  thể chịu đựng, lo lắng  chuẩn  hai tì nữ  võ công bảo vệ cho Minh Châu.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Bên ngoài, Minh Châu dắt theo tì nữ bảo vệ  rời  thì  cửa Tấn vương phủ   một chiếc xe ngựa  tới.
Trên xe ngựa là một nam nhân khoản chừng ba mươi tuổi bước xuống, ngoại hình tuấn tú, mang theo khí chất như tiên cao cao tại thượng,  nhiễm bụi trần, chỉ  ở đó, dường như tách biệt khỏi thế giới trần tục, gần như  cưỡi gió  về.
“An Dật Vương gia.” Quản gia nhận  tin tức nhanh chóng  , liếc mắt liền nhận   phận   mặt.
Thì    mặt  ai khác chính là hoàng tộc đời , trong hoàng tộc còn sót  An Dật Vương gia  thể áp chế sự tồn tại của Tấn Vương và Hoàng Đế.
An Dật vương gia là   nhỏ tuổi nhất của tiên đế, nhưng cũng  nhỏ hơn hoàng đế và Tấn Vương bao nhiêu tuổi.
Tuy vai vế là thúc thúc, nhưng quả thật càng giống một ca ca bao dung độ lượng hơn.
Tấn Vương và Hoàng Đế cũng  nể mặt An Dật vương gia. Mà An Dật vương gia cũng  yên phận,  thích quyền lợi trần tục,  thích nghiên cứu kinh Phật, gửi gắm tình cảm  cảnh thiên nhiên.
Đối với tình cảm  lạnh nhạt,  thích thế tục ràng buộc. Bởi , dù  ba mươi tuổi, cũng còn độc  một ,  cưới vợ cũng   nữ nhân.
“Vương gia, hôm nay  đến  việc gì,  cần tìm Vương gia ?” Quản gia thăm dò.
An Dật Vương nhẹ nhàng liếc  quản gia, giọng điệu nhẹ nhàng , “Bổn vương đến đây  vì việc khác, mà vì hôn lễ của Tấn Vương.”
Chẳng lẽ…quản gia cẩn thận quan sát phản ứng của An Dật Vương.
Vương gia  phản đối ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-17.html.]
“Vương gia chúng  chỉ mới cưới một thê tử thôi,   thể phiền Vương gia ngài đặc biệt  một chuyến? Điều   khó Vương gia nhà chúng nô tài .” Quản gia  ha ha, lặng lẽ lau mồ hôi lạnh  đầu.
“Ngươi lo nghĩ cho bổn Vương ?” An Dật Vương hừ lạnh lùng, “Nếu   vì nửa tháng qua các quý tộc quấn lấy bổn vương, thì bổn vương cũng   dính  vũng nước đục .”
“...  bây giờ Vương gia chúng    ở đây.” Quản gia vẫn  đấu tranh.
“Vậy gọi Hoa Nương mà Tấn vương  cưới  đây.”
Quản gia: “......”
An Dật Vương  vui: “Thế nào, việc  cũng   ?”
“Không ,  .” Quản gia nhanh chóng phản bác, “Không  nô tài  gọi, chỉ là Vương phi nương nương chúng nô tài bây giờ  ở trong phủ.”
An Dật Vương nhíu mày: “Không ở trong phủ, một Hoa Nương như nàng ,     nhà, nàng  ở trong phủ thì bây giờ nàng  ở ?”
Quản gia cúi đầu, giọng  vô cùng nhỏ, “Vương phi nương nương, nương nương...... hôm nay nương nương trở về Cẩm Tâm Các.”
An Dật Vương: “......”
An Dật vương  chọc : “Tuy rằng ngày đại hôn còn  diễn , nhưng thánh chỉ  ban, nàng   là vương phi hoàng thất, nhưng nàng  còn dây dưa với nơi bẩn thỉu đó ?” An Dật vương càng  càng lớn giọng, rõ ràng là đang tức giận, “Nàng    đắn như , thể diện của Hoàng Đế để ở ?”
Nào dám  sai chứ? Quản gia cũng bất lực, nhưng... Vương phi nương nương kiên quyết như , ông  thể  gì ?
An Dật Vương  quản gia: “Ngươi  quản, Tấn vương cũng  quản nàng  ?”
Quản? Đó là tổ tông,   như ý  là  ầm lên, vương gia bọn họ chỉ thỏa hiệp cầu xin tha thứ,   thể dạy dỗ đây?
Nhìn vẻ mặt quản gia    lời nào, An Dật vương phất tay áo xoay : “Đi Cẩm Tâm Các. Bổn vương   xem, rốt cuộc Hoa Nương vương phi cao quý  gì tài giỏi mà  thể ép Tấn vương hao tâm tổn tâm trí cầu hôn  còn cung phụng xem nàng như tổ tông.”
Lúc , Cẩm Tâm Các.
Trong phòng chỉ  hai  Minh Châu và Hồng Cô, Minh Châu từ từ uống , ừm... Trà Hồng Cô pha  giờ vẫn thơm ngon, dường như cũng  khác với những gì nàng uống  đây.
“Thấy ? Hồng Cô Cô, giờ   là Tấn Vương phi .“ Minh Châu dương dương đắc ý.
Nàng  lên,  vòng qua Hồng Cô một vòng, “Ngươi  hoàng thất Đại Lương   một   xuất  thanh lâu  Vương phi, sự thật chứng minh, ngươi sai . Trước   ,   nghĩa   sẽ  ,    , là vì những  đó quá vô dụng. Ngươi xem,    tay, chẳng  dễ dàng   thứ   ?”
Vẻ mặt Hồng Cô phức tạp  Minh Châu.
Lần  chủ tử nhà nàng   đến một nơi  nguy hiểm, vốn dĩ thư từ  đưa tới, nàng nghĩ đủ  biện pháp, đều  thể truyền tin tức cho chủ tử.