vì     tác dụng.
Chóp mũi là hương thơm động lòng  của Minh Châu,  mặt là khuôn mặt xinh  của Minh Châu  điên đảo chúng sinh. Cả hai  ngừng đan xen  mặt An Dật Vương, An Dật Vương di chuyển tràng hạt của càng lúc càng nhanh.
Bầu  khí căng thẳng đến điểm giới hạn, tràng hạt trong tay An Dật Vương đột ngột đứt .
Tiếng lộp bộp  ngừng vang lên, An Dật Vương cúi đầu   chân là tràng hạt  từ gỗ tử đàn hương thượng hạng rơi đầy mặt đất.
“Vương gia.” Rõ ràng  rời khỏi nơi , nhưng Vương gia đột nhiên  im,  đó  đợi bọn họ kịp phản ứng thì tràng hạt mà Vương gia vô cùng yêu quý  đột nhiên đứt .
Những thuộc hạ liếc mắt  ,   bây giờ   ở .
An Dật Vương cúi đầu thở gấp,  đó  xổm  xuống, nhặt từng viên tràng hạt rơi vãi  mặt đất lên.
Giống như  khi  như , thì ngay lập tức  thể trở   khi gặp Minh Châu, phục hồi phật tâm  sóng  gợn của , trong lòng  còn vướng bận.
“Chúng   thôi.” An Dật Vương  .
Lần , bọn họ thật sự  .
Hồng Cô nghĩ mà sợ    Minh Châu trong phòng: “An Dật Vương gia   gì ngươi ?” Nàng hỏi Minh Châu.
Tuy rằng giận Minh Châu   lương tâm, vứt bỏ chủ tử nhà nàng để chọn Tấn Vương, nhưng cuối cùng vấn đề an  của Minh Châu vẫn  đặt lên hàng đầu.
Minh Châu  hiểu gì, thờ ơ lắc đầu: “Có thể  chuyện gì , chẳng qua chỉ là một kẻ lập dị mà thôi.” Nói xong, nàng đóng nắp hộp trong tay , lớn giọng gọi nữ hộ vệ bên ngoài .
“Vương phi!” Hai  hành lễ với Minh Châu.
Minh Châu gật đầu: “Mang theo cái hộp , chúng  hồi phủ.”
......
Minh Châu đột nhiên phản ứng , nghi ngờ  Hồng cô: ”Ngươi  mới  gì? An Dật Vương gia? Kẻ lập dị  chạy  ngoài là vương gia ?”
Minh Châu  hỏi, phản ứng đầu tiên của Hồng Cô là bệnh cũ của nàng  tái phát.  nhớ tới An Dật vương   ràng buộc bởi quyền lợi, nếu so với Tấn vương thì tất nhiên  phù hợp với điều kiện lựa chọn Minh Châu, liền yên lòng một nửa: “ ,  là bậc trưởng bối của Tấn vương, là An Dật Vương gia. Là một  xuất chúng ung dung tự tại,  dính líu đến quyền lợi.”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Minh Châu gật đầu, lập tức quên  An Dật Vương  để  trong lòng những cơn sóng gợn trong lòng.
Lúc dắt nữ hộ vệ trở  Tấn vương phủ, Tấn Vương cũng  mới trở về.
Nhìn thấy Minh Châu trở về,  mặt Tấn Vương mang theo vẻ lo lắng: “Hôm nay nàng trở về Cẩm Tâm Các  ?”
“Sao ? Ta  thể về ?” Minh Châu ngây thơ  , trong giọng   vẻ uất ức: “Dù  thế nào thì Cẩm Tâm Các cũng  nuôi  lớn,  trở về thăm  cũ một chút và lấy một  đồ  từng dùng cũng   ?”
“Ta   ý .” Nhìn thấy Minh Châu tủi , Tấn vương   nên  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-19.html.]
Hắn ôm Minh Châu, nhỏ giọng dỗ dành Minh Châu, khi Minh Châu  nở nụ , Tấn Vương mới thở phào nhẹ nhõm: “Hôm nay hoàng thúc tới tìm ,    ở đây, ngày  liền  gặp nàng. Nàng cũng   ở đây, ngày    Cẩm Tâm Các. Nàng  gặp ?”
Minh Châu dịu dàng dựa  lòng , ôm cổ   nũng: “Là An Dật Vương gia ?”
Tấn Vương lo lắng: “Nàng  gặp  ?”
“Hoàng thúc, ngài   thích quan tâm tới phàm trần thế tục, nhưng ngài   là   địa vị cao, khá chú trọng lễ nghi. Nếu ngài   với nàng những lời khó , nàng  nên tin tưởng, cũng  nên ,  cần để ý. Mặc kệ ngài   gì, đều   sự thật. Nàng  tin tưởng ,  ?”
Minh Châu nhún vai tỏ vẻ  vui: “Ừm! Ta  .  mà, An Dật vương gia đó thật kỳ lạ! Sau khi bước  chỉ     lời nào,  đó  đột nhiên lui về phía , giống như  là tuyệt thế sát khí gì đó. Xoay   chạy  ngoài.”
Minh Châu nắm lấy bàn tay to lớn của Tấn vương chơi đùa: “Về phần   ngài  sẽ  lời khó ,  thì  .”
“Vậy !” Tấn Vương thở phào nhẹ nhõm, cũng  màng đến suy nghĩ trong lời  của Minh Châu, cảm xúc kỳ lạ của An Dật Vương gia. Chỉ cần   chọc Minh Châu tức giận là  .
“Hôm nay hài tử  ngoan ?” Tấn Vương nhẹ nhàng sờ bụng Minh Châu.
“Không ngoan chút nào!” Minh Châu thở phì phò chọc yết hầu Tấn Vương.
“Đừng  loạn.” Yết hầu Tấn vương  nhịn  nuốt nước miếng vài cái, kìm  cơn ngứa ngáy, bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang  loạn của Minh Châu: “Đừng trêu , bây giờ nàng vẫn  tới ba tháng.”
Dường như cảm thấy như   thú vị, Minh Châu cố giật tay , Tấn vương  nắm chặt hơn.
Cho rằng như   thể  gì  nàng?
Con ngươi Minh Châu chuyển động vài cái, đột nhiên tiến lên, nhẹ nhàng cắn yết hầu Tấn Vương.
Tấn vương: “......”
Tấn Vương thật sự sợ nàng,  ngửa cổ thở hổn hển, đợi  khi làn sóng mãnh liệt  qua . Nhẹ nhàng nâng cái đầu nhỏ của Minh Châu, hôn lên miệng nhỏ.
Một lúc lâu , Tấn Vương mới buông Minh Châu .
Minh Châu tức giận véo cổ : “Chàng  mới hôn  khiến   thở .”
Tấn Vương nhàn nhã để nàng véo: “Là nàng lừa  , nàng  cắn     hôn nàng ?”
Minh Châu: “......”
Minh Châu thở phì phò xoay   để ý tới .
Các quan đại thần đều trông cậy  An Dật vương chia rẽ Tấn vương và Minh Châu,   An Dật vương  tìm Tấn vương, tất cả đều xoa tay chờ kết quả cuối cùng.
 đến gần ba tháng,  ngày đại hôn của Tấn vương ba ngày, An Dật vương  hề  động tĩnh.
Hôm nay, Tấn Vương hầu hạ Minh Châu mặc thử áo cưới.
Áo cưới màu đỏ rực rỡ lộng lẫy, Minh Châu mặc áo cưới lên  càng tôn lên vẻ  như một nữ thần.