Đôi mắt Lâm Cẩm Hi đỏ lên, đè Minh Châu ngã xuống giường, cắn mạnh  cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của Minh Châu.
Đó   là nụ hôn dịu dàng của tháng , mà là nụ hôn giải toả, là nụ hôn oán hận đối với Minh Châu.
Minh Châu tức giận! Dùng sức đẩy , nhưng  thể đẩy   nàng liều mạng cào cấu  . Trên mặt và cổ Lâm Cẩm Hi đều là vết m.á.u đỏ  thấy mà giật . Nàng cào cấu khiến làn da Lâm Cẩm Hi khắp nơi đều tím tái.
Cuối cùng nàng đẩy   , Minh Châu thở hổn hển  lên, nghiêm túc  lời tàn nhẫn với Lâm Cẩm Hi: “Ta  cho ngươi , nếu ngươi tiếp tục bức ép , lập tức  uống thuốc phá thai, chúng  cùng đồng quy vu tận.” Nói xong, liền tức giận lau miệng, bước nhanh rời khỏi phòng. Lúc   ngoài, Minh Châu đóng sầm cửa .
Lâm Cẩm Hi: “......”
“Ha ha ha ha…” Lâm Cẩm Hi đột nhiên cúi đầu nở nụ . Hắn càng  càng  dừng  ,  tới mức nghiêng ngả, ngã   giường cũng  dậy nổi.
Một lúc , ánh mắt  lơ đãng  trần nhà.
Đánh  , mắng  , thậm chí uy h.i.ế.p nàng chỉ khiến nàng lớn tiếng hơn nữa. Mà tình hình bây giờ của ... tuy rằng  giống một năm   bao vây tứ phía, nhưng vẫn  thể lạc quan.
Hắn cũng  thể bất chấp  thứ để cướp Minh Châu  rời khỏi Đại Lương. Điều đó quá ồn ào, sẽ khiến Minh Châu  lộ  những   ý đồ khác.
Hắn  thể đặt cược.
Bởi vì thua sẽ  thể cứu vãn.
Cho nên   thể  gì đây? Vừa mới nổi điên cũng  cố gắng kiềm chế tột cùng.
Hắn đúng là vô dụng.
 tương lai còn dài. Hắn  thời gian cả đời chơi cùng bọn họ, nàng  thoát khỏi  ? Mơ ! Hắn sẽ bám chặt   nàng, hòa  linh hồn nàng. Cho dù  chết,  cũng  bò  khỏi địa ngục bám theo nàng  cả đời. Nàng đừng hòng bỏ rơi !
“Chủ tử.” Minh Châu   ngoài, Hồng Cô  . Nàng đợi bên ngoài phòng,   tiếng động trong phòng, vô cùng lo lắng. Thật sự  kìm  nữa liền bước .
“Ừm!” Lâm Cẩm Hi  lấy  tinh thần,  nhẹ nhàng gật đầu với Hồng Cô.
Hắn  dậy,  đến bên cửa sổ,   cảnh bên ngoài Cẩm Tâm Các đan xen hòa quyện: “Hồng cô, Hoa Nương chạy trốn đó tên là gì?”
Hoa Nương chạy trốn? Ngay lập tức Hồng Cô  kịp phản ứng, một lát , mới hiểu  chủ tử đang  ai.
Chỉ sợ chủ tử đang  về Hoa Nương đêm đó cùng Minh Châu bán đấu giá đêm đầu tiên! Cũng là cô nương thật sự  ở cùng Tấn Vương đêm đó.
“Minh Nguyệt, Minh Nguyệt cô nương. Nàng  tên là Thi Minh Nguyệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-27.html.]
“Huy động một nửa nhân lực dốc  lực tìm kiếm tung tích Thi Minh Nguyệt,  khi tìm  khống chế nàng , giữ nàng   sẽ  ích.”
Một nửa nhân lực ? Hồng Cô do dự, mở miệng  khuyên nhủ Lâm Cẩm Hi.
...  thấy biểu cảm  giễu cợt cố chấp của Lâm Cẩm Hi và những vết bầm tím và vết cào cấu   Lâm Cẩm Hi, bỗng chốc nàng   gì nữa.
Thôi bỏ ! Đây là  kiếp của chủ tử! Chỉ cần chủ tử  nổi điên  ý định đồng quy vu tận với Tấn Vương, một nửa  thì một nửa ! Tóm  cũng  ảnh hưởng đến đại cục của bọn họ, chỉ là  tốn nhiều thời gian thôi. Cũng   ngày một ngày hai, bọn họ  tốn kém  nhiều .
Bên ngoài, Minh Châu  ngừng lau miệng, tức giận giậm chân.
“Tức c.h.ế.t  ! Tức quá! Lâm Cẩm Hi c.h.ế.t tiệt, một ngày nào đó  sẽ băm  thành trăm mảnh!” Minh Châu tức giận  đ.ấ.m  bụng .
Vốn dĩ nàng   tình cảm mẫu tử nào với đứa bé trong bụng, bây giờ  trải qua ầm ĩ với Lâm Cẩm Hi như , nàng càng ghét đứa bé  hơn.
, ngược  bây giờ nàng   ý định tìm cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t đứa bé .
Nàng quyết định sinh đứa bé , chỉ cần  đứa bé trong tay, Lâm Cẩm Hi mới e ngại  dám  càn. Hơn nữa,  khi đứa bé sinh , Lâm Cẩm Hi còn dám chọc giận nàng, nàng lập tức đánh đứa bé. Tóm  nàng sẽ  đau lòng, nhưng nàng  tin Lâm Cẩm Hi sẽ  quan tâm. Hừ! Hắn dám khiến nàng  vui, thì nàng dám  cho con của  khổ sở. Xem ai hơn ai.
Bên ngoài Cẩm Tâm Các, Tấn vương và Thôi Văn Đạo như kẻ trộm núp  sạp nhỏ  đường phố,  chằm chằm cửa Cẩm Tâm Các đến mức  mòn con mắt.
Thôi Văn Đạo   gì, chỉ cảm thấy mất mặt, vội vàng kéo một túi thơm nhỏ  sạp bên cạnh, liền dùng túi thơm lớn bằng bàn tay che mặt .
Y đường đường là tâm phúc Tấn Vương,  chiến trường là quân sư liệu sự như thần. Những chuyện lén lút chạy đến cửa Hoa Lâu   khác, tất nhiên y  thể  điều .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Về phần Tấn Vương...
Thôi Văn Đạo    phàn nàn với  nữa.
Từ khi tìm  Minh Châu cô nương, Tấn Vương của    chết. Bây giờ, trong đầu Tấn Vương đều là hình ảnh Minh Châu cô nương. Nếu y  tận mắt  thấy, thậm chí y còn nghi ngờ Vương gia nhà      khác giả mạo .
“Ra , Vương phi  .” Nhìn thấy Minh Châu, Tấn Vương vui mừng trong lòng.
“Vốn dĩ Vương phi nương nương trở về Cẩm Tâm các một chuyến, phía  còn  nhiều cao thủ bảo vệ như ,  thể  xảy  chuyện gì chứ?”
“Ngươi  hiểu .” Tấn Vương  xuống liếc  một cái,   cúi đầu như kẻ trộm  dám để Minh Châu phát hiện : “Được . Chúng  về Tấn vương phủ  !”
Thôi Văn Đạo: “...”
Lúc Minh Châu   là đeo khăn che mặt, bởi vì trong lòng tức giận, nàng cũng   trở về Tấn vương phủ ngay. Bởi , nàng  quan tâm đám hộ vệ do dự   nhưng  thôi ở phía ,  dạo  mục đích  đường phố Lương Đô.