Vì …
An Dật Vương thương xót  Minh Châu. Ngày mai nàng   hoàng cung, chỉ sợ sẽ gặp khó khăn.  y sẽ bảo vệ cô .
“Liễu quý phi từng là  điên cuồng và cố chấp theo đuổi Tấn vương.” An Dật vương : “Cho đến bây giờ nàng  cũng  quên  Tấn Vương.  bây giờ Tấn Vương  lựa chọn nàng, một Hoa Nương  thể giúp đỡ cho Tấn vương. Nếu nàng là Liễu quý phi, nàng sẽ  như thế nào?”
Minh Châu ngạc nhiên: “Nàng   quên  Tấn Vương,  còn Hoàng Thượng thì ?” Về phần  thế nào, Minh Châu  .  trong lòng nàng   chút nặng nề, nàng xuất  Hoa Lâu,  từng gặp qua  nhiều nữ tử. Vì tình yêu  thể   chuyện ngốc nghếch cũng   là chuyện hiếm. Mà một nữ nhân điên quyền cao chức trọng  vì yêu mà si mê, Minh Châu thở dài.
“Hoàng thượng là một minh quân. Mặc dù  yêu nữ sắc, nhưng  trọng nữ sắc.” An Dật vương trả lời Minh Châu.
Minh Châu  hiểu.
Dù  chỉ là một nữ nhân mà thôi, ngọt ngào một chút, về phần nữ nhân thật sự yêu ai, trong lòng nghĩ thế nào,   cả! Dù  lúc nàng đối mặt với Hoàng Thượng, cũng chỉ  thể tươi  đón tiếp, lời  dịu dàng.
Phiền phức quá! Trong lòng Minh Châu càng nóng nảy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhăn thành quả bóng, An Dật Vương  thấy mà đau lòng.
Y  hề kìm chế,  đầu tiên mạnh dạn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Minh Châu: “Nàng đừng sợ, ngày mai bản vương sẽ ở trong cung, bản vương sẽ bảo vệ nàng.”
Minh Châu cũng  rút bàn tay nhỏ bé , để cho y nắm lấy.
Nàng nghiêng đầu  y biểu cảm trong sáng và ngây thơ: “Hoàng thúc, tại  ngươi  quan tâm đến  như ?”
Tiểu hồ ly giả ngu, An Dật Vương bất đắc dĩ.
“Nàng gọi bổn vương một tiếng hoàng thúc,   bổn vương nỡ  nàng chịu khổ chứ?” Ngón tay An Dật Vương nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay Minh Châu.
Lão hồ ly    hổ, Minh Châu trong lòng hừ lạnh. Nàng   để cho y tiếp tục lợi dụng. Nàng rút bàn tay nhỏ bé của  ,  đến xinh : “Vậy Minh Châu ở chỗ ,  tiên cảm ơn hoàng thúc.”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Sắc trời  còn sớm, thật sự  nên . Hoàng thúc, chúng  hồi phủ gặp mặt.” Minh Châu từ từ đeo khăn che mặt, cuối cùng liếc mắt  An Dật Vương một cái, liền  lướt qua y.
Tuy rằng Minh Châu  , nhưng hương thơm nàng còn lưu  trong phòng  lâu. An Dật Vương giống như một kẻ nghiện, nhắm mắt  từ từ ngửi. Dường như  như  mới  thể lưu   thở của nàng thật lâu.
“Làm thế nào mà  thứ đều  thể chạm đúng  điểm mấu chốt bổn vương thích ?” An Dật vương thở dài nhẹ nhàng.
Tấn vương phủ, Minh Châu  trở về, Tấn vương liền ân cần hầu hạ Minh Châu  quần áo.
“Sao về muộn thế?” Hắn hỏi Minh Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-29.html.]
“Chỉ là đột nhiên   dạo Lương Đô.” Minh Châu ôm lấy eo Tấn Vương, cái đầu nhỏ cọ  lồng n.g.ự.c của Tấn vương: “Trước  một Hoa Nương  phận thấp hèn, cho dù    ngoài cũng  dám   ngoài, luôn sợ đụng  quý nhân tính tình  , c.h.ế.t như thế nào cũng  .  bây giờ  phận  khác,   là Tấn Vương phi, phía   Vương gia   chỗ dựa cho ,   còn sợ gì nữa.” Nói xong, nàng ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh ,  Tấn Vương một cách ngưỡng mộ. Giống như đột nhiên nhận  Tấn Vương là bầu trời của nàng, là trụ cột của nàng, là nguồn gốc của tất cả sức mạnh của nàng.
Nghe  Tấn Vương  cảm động. Mà giờ  chỉ thấy nàng ngoan ngoãn quá chừng, khiến   ngừng thương yêu nàng. Lòng cuộn trào thứ tình cảm mãnh liệt. Chỉ  ôm nàng thật chặt, chặt hơn và chặt hơn nữa.
Hắn thận trọng đặt  trán nàng một nụ hôn khẽ: “Ừm! Có bổn vương ở phía  nàng, nàng   sợ gì cả. Ở Đại Lương ,    nào  thể khiến nàng  hổ,  khiến nàng  chịu uất ức cả.”
Thế ? Vậy thì…
“Vương gia, hôm nay   dạo Lương Đô gặp An Dật vương, Vương gia còn mời  đến quán  uống .” Dù nàng   thì đám nữ hộ vệ  theo nàng bảo vệ nàng cũng sẽ  cho Tấn vương.
“Hoàng thúc ?” Tấn vương ngạc nhiên.
“Ừm!” Minh Châu gật đầu, giọng  ngập ngừng, còn  ấm ức  thể giấu: “Vương gia  cho   một việc.”
“Chuyện gì?” Tấn vương hỏi.
“Vương gia hỏi    Liễu quý phi trong cung , ngài  còn , bảo  ngày mai cẩn thận một chút, ngài   Liễu quý phi từng mến mộ Vương gia .”
Tấn vương: “...” Đột nhiên cảm thấy Hoàng thúc   nhiều chuyện như ?
Tấn vương đau đầu: “Chuyện   như .”
Giọng  Minh Châu rầu rĩ: “Vậy chẳng lẽ Vương gia đang gạt  ?”
Tấn Vương chột : “Cũng  thể  là lừa gạt.”
“Vậy là thật !” Hai mắt Minh Châu rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào : “Cho nên Vương gia  thật sự  một  mến mộ quyền cao chức trọng như . Vậy là ngày mai  còn  cùng  dập đầu thỉnh an  mến mộ  ?”
Tấn Vương   nên giải thích ngay với Minh Châu thế nào. Lúc   oán giận An Dật Vương, tại  xen  việc của  khác,  với Minh Châu những lời .
Minh Châu còn mang thai, kiêng kị nhất là tâm trạng thất thường.
“Ta   cho nàng là cảm thấy  cần thiết. Ngày mai chúng  chỉ cần  gặp hoàng  là , Liễu quý phi  cần để ý tới. Ta  bao giờ thích nàng ,  chỉ thích nàng thôi.”
“Thật ?” Minh Châu nín  mỉm .
“Thật!” Tấn vương cam đoan.
Ngày hôm , Minh Châu dậy thật sớm. Chỉ   khi tiến cung bái kiến hoàng đế và trưởng bối hoàng tộc, nàng mới là Tấn Vương phi  hoàng gia thừa nhận.
Tấn Vương phi là phi tần chức vị cao nhất, trang phục của phi tần trang nghiêm lộng lẫy khó tả. Minh Châu hài lòng  dáng vẻ rạng rỡ trong gương. Đây là biểu tượng của quyền lực, và là điểm khởi đầu cho sự theo đuổi của nàng.