Đẹp quá! Minh Châu trông  .
Hoàng cung, điện Phương Phi, Liễu quý phi ngây   khuôn mặt xinh  mê  của  trong gương.
“Hôm nay Tấn Vương và Tấn vương phi  cung  ?” Nàng  hỏi tỳ nữ đang hầu hạ chải đầu cho nàng phía .
Tỳ nữ   trả lời nàng về vấn đề , nhưng nghĩ đến quý phi nương nương cố chấp  việc liên quan đến Tấn vương,   dám   lời nào.
“Vâng! Hôm nay là ngày tân phụ  cung bái kiến trưởng bối.”
“Tân phụ!” Liễu quý phi thì thào hai chữ , vẻ mặt đột nhiên  đổi, mỹ nhân xinh  động lòng  trong gương đột nhiên trở nên dữ tợn: “ chỉ là một Hoa Nương, là một tiện nhân ngàn  gối vạn  cưỡi, Tấn Vương  sợ nhiễm bệnh lậu, mà  cưới một nữ nhân như   Tấn Vương phi. Ha ha, ha ha ha ha” Liễu quý phi  điên cuồng: “Hắn thật sự  coi trọng ! Ta còn tưởng rằng   cô đơn cả đời! Thế mà   cưới vợ, cưới vợ. Còn là một nữ nhân như , một nữ nhân như !”
Liễu quý phi  màng đến lớp trang điểm  mới trang điểm, đột nhiên   bàn trang điểm mà .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Ta vì  trả giá nhiều như ,  yêu  lâu như ,   đối xử với  như . Cưới một nữ tử thấp hèn như ,  đối xử với  như  ? Sao  dám! Sao  dám!”
Từ khi   Tấn Vương  cưới Vương phi, Liễu quý phi  kìm nén sự tức giận trong lòng .
 cảm xúc đè nén lâu thì sẽ xảy  chuyện. Bây giờ Liễu quý phi nguy hiểm vô cùng, nàng  giống như thuốc s.ú.n.g sắp  châm ngòi. Chỉ cần một vài tia lửa, sẽ phát nổ.
Cung Càn Thanh, tổng quản thái giám nhắc nhở hoàng đế: “Bệ hạ, Tấn Vương và Tấn Vương phi  đến. Bây giờ   nên tuyên họ  yết kiến ?”
Tấn Vương?
Hoàng Đế đau đầu xoa thái dương, thật sự     thấy Tấn Vương phi. Một Hoa Nương,  phận thấp kém như thế  mà thật sự cá vượt long môn trở thành Tấn Vương phi. Sau khi  đổi  phận nhanh chóng công khai cùng Tấn Vương tiến  hoàng cung, còn  bái kiến Hoàng Đế Đại Lương.
Buồn   bao?
Tấn Vương cũng  chịu thua,  thật sự  nữ nhân  mê  tâm trí,  quan tâm đến tiền đồ của  dùng tất cả công trạng   để đổi lấy một nữ nhân như .
Sau khi c.h.ế.t xuống địa phủ, ngược      xem Tấn Vương còn  mặt mũi nào đối diện với liệt tổ liệt tông của Đại Lương bọn họ?
Thế nhưng, hôn sự      đồng ý. Tuy rằng,   suy tính đủ đường để    với  ngoài.  suy cho cùng là   đồng ý .
Vì  dẫu lòng xem thường Tấn Vương, chán ghét xuất  của Tấn Vương phi, nhưng   vẫn  kìm nén để thể diện cho bọn bọn.
“Tuyên !” Hoàng đế vẫy tay với tổng quản thái giám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-30.html.]
“Tuyên Tấn Vương và Tấn Vương phi yết kiến”
Bên ngoài, các thị vệ cất cao giọng hét vang. Tấn Vương dẫn theo Minh Châu, trang nghiêm, trịnh trọng, từng bước   cung Càn Thanh. Nơi ở của hoàng đế  mang theo sự thịnh vượng của Đại Lương trong hàng ngàn năm.
Cung Càn Thanh uy nghiêm đồ sộ, đó là điều độc nhất vô nhị mà quyền lực hưng thịnh mang . Minh Châu giật ,  cảm giác như  đang mơ. Dĩ nhiên thật sự nàng  ở chỗ , cùng Tấn Vương, đối diện với hoàng đế.
Giờ phút , từ khi gả cho Tấn Vương tới nay, cuối cùng Minh Châu cảm nhận  sự khác biệt. Nàng thoát khỏi  phận Hoa Nương   khác điều khiển, trở thành  quyền quý  thể quyết định sự sống c.h.ế.t  khác.
Không thể  , loại cảm giác  gì  thể     cho   nghiện.
“Tham kiến bệ hạ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế.” Minh Châu theo Tấn Vương hành lễ với Hoàng Đế.
“Ừm!” Hoàng đế lười biếng đáp một tiếng, nhướng mi lên,  một tiếng bình .
 bởi vì vấn đề lễ nghi trong cung, nữ quyến  thể  thẳng Hoàng Đế. Bởi , Hoàng Đế chỉ  thể  thấy dáng  thướt tha của Minh Châu và mái tóc đen bóng mềm mại .
Người  thể khiến Tấn vương trả giá hết  thứ để cầu hôn, tất nhiên là một mỹ nhân. Đột nhiên Hoàng Đế sinh lòng suy nghĩ, ngược     xem mỹ nhân xinh  thế nào mà Tấn Vương  thể mê  mà quên  lễ phép, khăng khăng  cưới.
Hắn là đế vương,  thấy mỹ nhân khắp nơi, liền  Liễu quý phi ở điện Phương Phi, xinh  tuyệt vời, thế gian hiếm thấy.
Chẳng lẽ Tấn Vương phi còn  thể  hơn Liễu quý phi ?
“Tấn vương phi, ngẩng đầu lên.” Trên ngai vàng, Hoàng Đế đột nhiên  với Minh Châu.
Minh Châu chần chừ, nàng  hy vọng hôm nay xảy  chuyện gì. Tấn Vương ở bên cạnh cầm bàn tay nhỏ bé của Minh Châu, âm thầm cổ vũ nàng.
Hắn , hoàng  của   lẽ chỉ là tò mò, cũng    gì Minh Châu, cũng   ý định cợt nhã.
Cho nên, đừng sợ! Tấn Vương im lặng gãi lòng bàn tay Minh Châu.
Minh Châu từ từ hít một , nhẹ nhàng ngẩng đầu  thẳng Hoàng Đế  ghế cao.
Khoảnh khắc  tất cả dường như chậm . Chờ đến khi Hoàng Đế thấy rõ tướng mạo của Minh Châu tướng mạo,    lộ vẻ  thể tin  chăm chú nàng.
Đó là một cảm giác khó tả. Núi và biển gặp , sông núi đảo ngược. Tất cả  thế gian đều trở thành hư vô, chỉ  sự tồn tại của  và nàng là thật và sống động. Họ  , đó chính là duyên phận còn  duy nhất trong thế giới .
  ,   như . Hắn là Hoàng Đế, nàng là tân nương của Tấn Vương, là vương phi  Tấn Vương chính thức cưới. Họ cách  bởi lễ nghĩa, bởi quân thần, bởi những trở ngại trùng trùng trong thế gian.
Thậm chí, nàng     ý nghĩ gì về , chỉ là sự phục tùng với uy quyền của Hoàng Đế.