“Bệ hạ!” Liễu quý phi bĩu môi  hài lòng với Hoàng Đế.
Hoàng Đế an ủi Liễu quý phi nâng ly rượu lên,  hiệu nàng cũng uống. Sau khi uống cạn ly, Hoàng Đế mới từ từ trả lời Liễu quý phi: “Xinh .”
Liễu quý phi: “...”
Từ nhỏ Liễu quý phi    lớn lên xinh , nàng cũng quen lấy dung mạo của   kiêu ngạo. Mục đích nàng hỏi Hoàng Đế    cho  ăn ngay  thật khen ngợi Minh Châu. Đương nhiên, trong nhận thức của Liễu quý phi, nàng cũng  tin Minh Châu  xinh  hơn nàng. Nàng hỏi như ,   nhất là Minh Châu  xinh  bằng nàng.  bây giờ, Hoàng Đế   Tấn Vương phi xinh ?
Đã  nhiều dung mạo của nàng,  mà cũng  thể khen ngợi Tấn vương phi xinh ? Liễu quý phi hừm lạnh lùng! Ngược  nàng   xem, nàng   thể xinh  bao nhiêu. Xinh  đến nỗi khiến Tấn Vương  phá vỡ nguyên tắc, xinh  đến mức nào để Tấn vương cưới nàng  chính phi, xinh  đến mức nào để Hoàng Đế  từng thấy qua nhiều mỹ nhân cũng thẳng thắn khen ngợi.
Động tác của thái giám  nhanh, cũng  để cho Hoàng Đế và Liễu quý phi  chờ quá lâu.
“Bái kiến bệ hạ, bái kiến quý phi nương nương.” Minh Châu cũng   để Liễu quý phi tìm   sai của nàng ở phương diện hành lễ vấn an . Từ  khi  điện Phương Phi, nàng đều tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc trong cung, đầu cung kính cúi xuống,   lung tung. Sau khi   chính điện, cũng ngoan ngoãn hành lễ với Liễu quý phi và Hoàng Đế.
Trên ngai vàng, ngay khi Minh Châu bước , cơ thể Hoàng Đế lập tức theo bản năng căng thẳng. Hắn đang thưởng thức ly rượu trong tay cũng  đặt xuống. Tất nhiên, những động tác của  đều  nhỏ, sự chú ý của Liễu Quý Phi đang ở   Minh Châu nên  hề phát hiện .
“Tấn Vương phi, ngẩng đầu lên.” Giọng  ngạo mạn của Liễu quý phi truyền  tai Minh Châu.
Minh Châu nhếch môi  khẽ, nàng từ từ ngẩng đầu  thẳng Liễu quý phi. Giống như thần nữ hạ phàm, từ  cao  xuống  phàm. Tất nhiên thần nữ  hề sợ hãi, cho dù thái độ   vấn đề.  phàm nhân   thẳng vẫn  cảm giác sợ hãi và áp lực.
Thấy rõ dung mạo Minh Châu, Liễu quý phi  thể tin  đổ ngã bình rượu  bàn. Tiếng leng keng vang lên, đây là  đầu tiên Liễu quý phi ở  mặt Hoàng Đế thất lễ như .
“Quý phi!” Biểu cảm Hoàng Đế   đổi, bàn tay to nhẹ nhàng đặt  bàn tay trắng nõn của Liễu quý phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-32.html.]
“Bệ hạ!” Vẻ mặt Liễu quý phi khó coi,  tái nhợt, cứng đờ  đầu  Hoàng Đế. Hoàng Đế thản nhiên gật đầu với nàng,    Minh Châu,  hiệu cho nàng nên  chuyện.
Liễu quý phi   hiểu ý của Hoàng Đế, nhưng... Mặc dù Hoàng Đế  sủng ái nàng, nhưng   là   giới hạn. Trên thực tế, khi đối diện với Hoàng Đế, Liễu quý phi thường xuyên  căng thẳng, sợ rằng  câu nào  sai, khiến hoàng đế đột nhiên xa lánh nàng mà   bất kỳ dấu hiệu nào. Trong cung   nhiều mỹ nhân, và cũng  vô  mỹ nhân bỗng chốc   đày  lãnh cung.
Mà Liễu quý phi  thể  sủng ái nhiều năm như , tất nhiên sẽ  là kẻ ngốc. Vì  mỗi biểu cảm, mỗi hành động của Hoàng Đế nàng đều  thể giải thích  ý nghĩa trong đó.
Đôi mắt Liễu quý phi  Minh Châu với ánh mắt ẩn chứa đầy ác ý: “Quả nhiên Tấn Vương phi  xinh , khó trách  thể khiến Tấn Vương hao tâm tổn trí cầu hôn.” Nàng  lời   khó khăn.
Minh Châu cũng nghiêng đầu, đột nhiên tươi  với nàng , lập tức như ngày xuân chiếu lên cành hoa lê, cả phòng tỏa sáng: “Cảm ơn nương nương  khen ngợi.” Khi  câu , nàng còn khẽ liếc  Hoàng Đế bằng ánh mắt trêu chọc.
Chỉ là ánh mắt Minh Châu nhẹ nhàng lướt qua, đột nhiên Hoàng Đế  cảm thấy cơ thể cũng bắt đầu nóng lên. Đó là trạng thái kỳ lạ khó giải thích. Thật giống như nhiều năm thờ ơ với đời đột nhiên tìm  phương hướng. Thế là tất cả giác quan đều chỉ vì một  nàng mà nhảy múa.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Tấn Vương phi đang mang thai,  nên  lâu,  , mời Tấn Vương phi .” Hoàng Đế đột nhiên lên tiếng.
Có thai? Chưa kịp hiểu thái độ quá nhiệt tình của Hoàng đế, Liễu quý phi   hai chữ  thu hút tâm trí. Nàng  thể tin mà kéo c.h.ặ.t t.a.y áo của ,  Minh Châu một cách dữ tợn: “Bệ hạ đang  đùa , Tấn Vương phi mới thành  với Tấn Vương ba ngày,   đột nhiên  thai?”
Sau khi Minh Châu  xuống, vẻ mặt rạng rỡ của   vuốt bụng , hạnh phúc  với Liễu quý phi: “Nói  cũng   chuyện gì đáng . Thực tế   mang thai ba tháng, cũng là vì lo lắng cho đứa bé, vương gia chúng  mới vội vàng thành hôn với . Nếu  bụng lớn, mặc áo cưới sẽ  , bên ngoài cũng sẽ đồn đại.”
Liễu quý phi: “...”
Con khốn! Con khốn! Con khốn! Việc mang thai  hôn nhân ghê tởm như  mà cũng  thể tự tin  thẳng thắn tới thế. Quả thật là kẻ thấp hèn xuất  từ Hoa Lâu! Tấn Vương gia đúng là mù quáng,  mỡ heo che mắt, mới bất chấp tất cả để cưới một kẻ đê tiện như !
Xuất  từ chốn bẩn thỉu thấp kém, ai   đứa trẻ trong bụng nàng  rốt cuộc là của ai? Chẳng may là con của gã đàn ông bên ngoài,   thấy quyền lực hiển hách của vương gia,     hổ mà đổ chuyện lên đầu vương gia. Mà vương gia cũng , chỉ là một kẻ ngu ngốc  sắc  che mắt,  thể cưỡng  cám dỗ, thật sự  kẻ đê tiện  đạt  mục đích.
Khi Liễu quý phi  lên, ánh mắt chẳng lóe lên chút ý  nào: “Tấn Vương phi từ nhỏ đến lớn ở Hoa Lâu,  lẽ  hiểu, đối với nhà danh gia vọng tộc chúng  mà , danh dự quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác. Nếu mang thai  khi kết hôn ở Liễu gia nhà , là   từ đường thỉnh tội,  đó  dìm xuống nước.”