"Ngươi  ý gì?" Minh Châu bất mãn: "Lẽ nào  tin ? Ngươi cho rằng  sẽ  tổn thương con trai ngươi ?”
"Ta   ý đó." Lâm Cẩm Hi thở dài: "Ta chỉ  xung quanh nàng và con thêm an  hơn mà thôi "
"Loại bảo vệ gì,   tin,  chỉ thấy ý định của ngươi  đàng hoàng, ngươi  dùng những   để theo dõi , khống chế ."
Lâm Cẩm Hi: "..."
Lâm Cẩm Hi bất lực: "Thôi ! Nàng   dùng thì thôi. "Vậy thì chỉ  thể để những   từ sáng ẩn  trong tối.
" ,  cũng bảo Hồng Cô mang cho nàng một gói thuốc viên, nàng  nhận  ?"
Thuốc viên ?  là  một thứ như , nhưng căn bản Minh Châu  định sử dụng nó. Ai    những thứ gì linh tinh bên trong chứ?
"Nhận  ." Giọng điệu của Minh Châu  lạnh nhạt.
Lâm Cẩm Hi thông minh cỡ nào! Làm      suy nghĩ của Minh Châu: "Đó là  nhờ truyền nhân Thần y cốc , trong đó  là các loại thảo dược quý hiếm  giá trị vạn kim, bây giờ nàng uống là thích hợp nhất."
Minh Châu ngạc nhiên: "Thật sự  như  ?"
Lâm Cẩm Hi gật đầu.
Lâm Cẩm Hi sẽ  hại nàng, với ... Thần y cốc. Mặc dù nàng  từng là một Hoa Nương thấp kém nhưng truyền thuyết về Thần y cốc nàng cũng    qua.
"Được ! Ta sẽ uống nó.”
"Ừm!" Lâm Cẩm Hi luyến tiếc  hai  con: "Nàng    đến gặp hai , cũng , mấy năm gần đây  sẽ ở bên Đại Yến lâu dài, chắc là sẽ   thời gian để gặp  nàng và con, nàng …các nàng  cẩn thận.”
"Biết ,  ." Minh Châu sốt ruột.
Cuối cùng, Lâm Cẩm Hi  nhịn  dục vọng trong lòng mà hôn đứa bé. Lại  Minh Châu, trong ánh mắt chán ghét và bất mãn của Minh Châu,  ôm Minh Châu hôn thật sâu. Sau nụ hôn,  khuôn mặt đen kịt của Minh Châu,  rời khỏi Tấn Vương phủ.
Sau khi Tấn Vương trở về,  hề phát hiện  điều gì khác lạ,  vui vẻ  tiểu Tiễn Chi: "Tiểu Tiễn Chi của chúng  đang đợi phụ vương !" Lúc , tiểu Tiễn Chi tinh thần  , chớp chớp đôi mắt to,  ngừng  Tấn Vương.
"Minh Châu, nàng đến  xem, nó nhận  , nó   là cha của nó." Tấn Vương ngốc nghếch gọi Minh Châu.
 lúc  Minh Châu đang nghiên cứu viên thuốc mà Lâm Cẩm Hi ,   để ý tới .
Tấn Vương  hề khó chịu, một  giao lưu trò chuyện với tiểu Tiễn Chi.
Trị giá vạn kim,  Thần y cốc  . Minh Châu  kỳ vọng, cẩn thận l.i.ế.m viên thuốc trong tay.
Tấn Vương bế tiểu Tiễn Chi  lòng   tới: "Nàng ăn cái gì ?"
"Cái ." Minh Châu đưa cho : "Không  là ai tặng, hình như là bồi bổ cơ thể."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-50.html.]
Tấn Vương cau mày: "Sao  thể uống bừa bãi loại thuốc  rõ nguồn gốc ?"
"Vậy  bảo thái y xem xét giúp ." Minh Châu đưa đồ cho .
"Nàng chờ chút." Tấn Vương nhận lấy, đưa tiểu Tiễn Chi cho Minh Châu. Minh Châu chán ghét né tránh hành động của Tấn Vương.
Tấn Vương: "..."
Bỏ , Tấn Vương   Minh Châu hình như  thích đứa bé lắm, cho nên chỉ  thể để tiểu Tiễn Chi ở chỗ v.ú nuôi .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Chưa đầy một nén nhang, Tấn Vương  trở về, nhưng vẻ mặt   chút rối rắm: "Ngự y  đây là đồ . Các dược liệu trong đó đều  quý hiếm,  thích hợp cho những phụ nữ  sinh con.  mà, đồ  như thế , rốt cuộc là ai  gửi tới chứ?”
Minh Châu bình tĩnh: "Ta  ! Vậy   thể uống !”
Thôi , ai tặng cũng  quan trọng, đều là thứ  cho sức khỏe của Minh Châu.
"Uống ! Không  .”
“Ừ!" Minh Châu vui vẻ.
…
Ba năm trôi qua trong nháy mắt, cục bột nhỏ một thời giờ  phát triển thành một đứa trẻ nghịch ngợm chạy khắp nơi.
Bây giờ tiểu Tiễn Chi  ba tuổi rưỡi, khi còn bé trông giống Minh Châu, bây giờ càng giống hơn. Dáng vẻ  tinh xảo, xinh , thoạt  căn bản  nhận  đây là một đứa bé trai xinh . Chỉ  cho   cảm thấy đây chắc hẳn là một tiểu nương tử  nuông chiều.
Tuy nhiên, trái ngược với vẻ ngoài tinh xảo xinh  là tính cách của nó.
Từ nhỏ tiểu Tiễn Chi   phá phách, tính phản nghịch cao,  lớn càng  cho phép nó  điều gì, nó càng  .
Đặc biệt,  lưng còn  An Dật Vương và Hoàng Đế   âm thầm chống lưng cho nó.
Ngoài  còn  Tấn Vương, mặc dù tiểu Tiễn Chi luôn  thể khiến huyết áp của  tăng vọt.   thể    nuông chiều đứa bé là thái quá nhất.
Với sự nỗ lực của nhiều bên, tiểu Tiễn Chi  thành công phát triển thành một đứa trẻ nghịch ngợm,  phá hoại.  vỏ quýt dày  móng tay nhọn, tiểu Tiễn Chi  sợ trời  sợ đất nhưng là sợ Minh Châu.
Sau mỗi  gây chuyện, Minh Châu cũng   gì nhiều cả. Chỉ cần lạnh lùng  nó, nó  thể ngoan ngoãn ngay lập tức. Khi nó ngoan ngoãn thì thật sự  ngoan, nhưng đứa bé  quên, chỉ cần Minh Châu   mặt, nó sẽ trở  con đường cũ của .
Ví dụ như  , tiểu Tiễn Chi  cung cùng Tấn Vương,  đánh cho hai Hoàng tử của Hoàng Đế một trận.
Hai vị Hoàng tử đó lớn hơn tiểu Tiễn Chi hai tuổi, nhưng hai  hợp lực, cũng  đánh bại  tiểu Tiễn Chi.
Thành thật mà , Hoàng Đế   quản chuyện . Hắn  nỡ trừng phạt tiểu Tiễn Chi nhưng  đúng  thì cũng  thể  hai Hoàng tử   sai. Nguyên nhân sự việc cũng là do tiểu Tiễn Chi ngang ngược, cho nên  chỉ  thể ba  mà đưa tiểu Tiễn Chi trở về Tấn Vương phủ, bảo Minh Châu trừng phạt tiểu Tiễn Chi.
Minh Châu đau đầu,  rằng trẻ con là cái đồ phiền phức. Đặc biệt là đứa bé  càng khó dạy bảo hơn những đứa khác.
"Đã  sai ?" Minh Châu  tiểu Tiễn Chi với vẻ mặt lạnh lùng.