Có điều khi tới An Dật Phủ,  khi  thấy An Dật Vương, cảm giác tức giận  mới từ từ biến mất.
Nhìn An Dật Vương cẩn thận từng chút trấn an nàng, dỗ dành nàng như một đứa trẻ, trong lòng Minh Châu  nhớ đến việc hôm    thành mà nổi lên cảm giác rung động.
Nàng chậm rãi cởi bỏ áo choàng, lấy  từ chiếc túi nhỏ bên hông chứa một viên thuốc.
Đây là thuốc Lâm Cẩm Hi từng hạ   Tấn Vương,   hại đến cơ thể nhưng   thể phá hỏng khả năng sinh sản của nam giới. Sau khi Tấn Vương trúng thuốc, vì để đề phòng, Minh Châu  lấy từ chỗ Hồng Cô mấy phần.
“Hoàng thúc.” Minh Châu nhẹ nhàng gọi .
An Dật Vương nghi vấn  nàng.
Minh Châu cầm lấy bàn tay của An Dật Vương, nhẹ nhàng đặt viên thuốc nhỏ  lòng bàn tay của .
An Dật Vương  hiểu gì cả.
“Hoàng thúc, đây là đồ  đấy. Sau khi nam nhân uống  sẽ   hại đến cơ thể, cũng sẽ   nữ nhân mang thai ,   nguy cơ  con ở bên ngoài. Hoàng thúc,    uống ?” Minh Châu nghiêng đầu  , vẻ mặt hết sức ngây thơ và thuần khiết, mang theo cảm giác mong chờ.
“Nàng...” Tim An Dật Vương  chút rung động.
Nàng   uống ?
“Hoàng thúc.” Minh Châu tiếp tục : “Mang thai, sinh con thật sự  đau,  đáng sợ…”
Vậy nên ý của nàng là?
An Dật Vương đột nhiên  khổ  đến,  Minh Châu đầy bao dung,   hiểu ý của nàng, bây giờ Minh Châu là   chọn. Là  nàng,  là   con cái kế thừa hương hỏa.
Nếu như uống , bọn họ sẽ  thể tiến xa hơn một bước, nếu như  uống,  thì e rằng họ sẽ   tương lai nữa.
“Nếu như là nàng đưa cho , dù là thuốc thì cũng  ngọt ngào.” An Dật Vương chậm rãi vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh tú của Minh Châu, lời  thâm tình khiến   chìm đắm.
Sau đó, khi Minh Châu hết sức kinh ngạc    do dự đem viên thuốc nuốt xuống.
Tuy là Minh Châu  tám phần là An Dật Vương sẽ uống nhưng nàng  nghĩ là  sẽ uống  đắn đo như thế.
Dù ,  cũng là hoàng  quốc thích, là Vương gia đó! Những  quyền quý coi trọng con cái như nào nàng  rõ.
... Hắn ...
Trong lúc nhất thời, trong lòng Minh Châu  phức tạp.
“Minh Châu.” Trên mặt An Dật Vương mang theo nụ  bao dung : “Bây giờ nàng  yên tâm ?”
“Ta...” Minh Châu   , nhất thời   lên lời.
An Dật Vương nhẹ nhàng ôm lấy cái đầu nhỏ của Minh Châu, cúi xuống, hôn lên đôi môi đỏ động lòng  của nàng. Có trời mới , từ  đêm hôm    bao nhiêu thèm  nàng.
Sau khi  còn gì lo lắng nữa, An Dật Vương  đúng khẩu vị của nàng, Minh Châu cũng   giãy giụa gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-70.html.]
…………………
Cẩm Tâm Các, Tấn Vương lặng lẽ mang theo con trai đến.
  khi tìm nửa ngày trời, Tấn Vương cũng  tìm thấy Minh Châu. Không  chỉ  Minh Châu, đến cả nha  bên cạnh nàng cũng   thấy, chỉ  chiếc xe ngựa trống rỗng.
“Nói, chuyện  là ? Vương phi nương nương    ?” Sắc mặt Tấn Vương  khó coi, vô cùng tức giận.
Phu xe cùng với mấy tên hạ nhân run bần bật quỳ  mặt đất.
Tấn Vương đột nhiên tức giận, Tiểu Tiễn Chi   dọa tỉnh giấc.
“Phụ vương.” Nó  bao giờ thấy phụ vương như thế,  nóng nảy  hung ác, nó  sợ hãi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai  giống với khuôn mặt của Minh Châu, cơn tức giận của Tấn Vương bớt  một chút: “Nói, rốt cuộc chuyện là như thế nào?”
“Vương phi, là vương phi nương nương   nửa đường, tự   mất.” Phu xe cẩn thận từng chút   mắt Tấn Vương, run giọng trả lời.
“Nàng chỉ dẫn theo một nha  thôi ?”
Cả đám phu xe gật đầu.
“Điêu nô.” Tấn Vương tức giận đạp ngã phu xe, “Nàng   các ngươi liền để nàng  hả? Các ngươi   ngăn cản ? Một nữ nhân yếu đuối như nàng , chỉ dẫn theo một nha , nếu  xảy  chuyện gì, dù  là c.h.ặ.t đ.ầ.u thì cũng là dễ dãi với các ngươi.”
Nhìn thấy Tấn Vương  sắp  kiểm soát  cơn tức giận, Thôi Văn Đạo vội tiến đến khuyên ngăn: “Vương gia, Vương gia, việc quan trọng bây giờ là tìm Vương phi. Cho dù  xử lý đám nô tài , cũng  nên xử lý bây giờ,  lãng phí thời gian.”
“Ngươi   đúng.” Tấn Vương bình tĩnh .
“ Minh Châu sẽ   chứ? Nàng   ai  thiết, trừ nơi   nàng   thể  nơi nào?”
“Đi tìm hoàng thúc tổ.” Tiểu Tiễn Chi trong lồng n.g.ự.c đột nhiên .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Tấn Vương  , kinh ngạc  con trai: “Sao con  cảm thấy mẫu phi sẽ  tìm hoàng thúc tổ?”
“Ừm…” Tiểu Tiễn Chi nhăn mặt,   giải thích như nào với phụ vương.
Hoàng thúc tổ đối xử với mẫu phi  như , nếu như mẫu phi chịu tủi , nhất định sẽ  tìm  đối xử với   nhất. Cho nên nó mới cảm thấy mẫu phi sẽ  tìm hoàng tổ thúc.
… phụ vương hình như  cảm thấy như thế!
Tiểu Tiễn Chi khiếp sợ,   nên giải thích thế nào với Tấn Vương.
Lúc đó, Thôi Văn Đạo  ở một bên, ánh mắt sáng lên: “Vương gia, tiểu thế tử   lý! Vương phi hiện tại đang tức giận, mất hết lý trí. Nàng giận dỗi bỏ ,  ý thức  Cẩm Tâm Các   một nơi  lành nhưng nàng cũng    về phủ. Như  thì, nơi duy nhất nàng  thể đến, cũng chỉ  An Dật Vương phủ. Dù  An Dật Vương cũng là trưởng bối,  cùng với ngài  quan hệ , cả triều đình đều  việc .”
Không thể  , Thôi Văn Đạo phân tích   lý.
“Được, chúng   An Dật Vương phủ.” Tấn Vương bế con trai xoay  rời .
Thôi Văn Đạo từ từ thở phào nhẹ nhõm, đè nén trái tim đang đập loạn của .
Có lẽ là Tấn Vương  thể nhận  nhưng   thể nhận   An Dật Vương đối với Vương phi  gì đó  đúng. Cho nên khi Tiểu Tiễn Chi  Vương phi  thể  đến An Dật Vương phủ,  mới chuyển thành sự quan tâm của trưởng bối với vãn bối và An Dật Vương cùng với Tấn Vương  quan hệ .