“Minh Nguyệt tỷ tỷ, …”
“Tiểu Tinh.” Minh Nguyệt cắt ngang lời : “Ta  việc cần  ngoài  ,   ơn giúp  chăm sóc Thần Thần thêm một ngày.”
Sau khi Thi Minh Nguyệt rời , để  một  Hoa Tinh thì   còn cách gì nữa,  cảm giác đau thương xen lẫn căm giận. Chỉ cảm thấy  phảng phất như một tên ngốc,    tùy ý sắp xếp  , hiện giờ  cần  nữa thì  chút do dự đá  sang một bên như trêu đùa  .
Trước  vẫn  Minh Nguyệt tỷ tỷ tính cánh mạnh mẽ,  một  hai.  đây vẫn là  đầu tiên  cảm nhận  một Minh Nguyệt tỷ tỷ cho   cảm giác  thiết, nay  mạnh mẽ đến cực đoan như .
“Cha nuôi.” Thi Tinh Thần thật cẩn thận  Hoa Tinh: “Cha nuôi,   vui ?”
Hoa Tinh lắc đầu, ánh mắt  phức tạp  Thi Tinh Thần. Nếu   vì Thần Thần,  thật sự  trực tiếp  về biên quan.
 mà…
Nhớ đến ngày đó ở  lâu với Tấn Vương phi, trong lòng    chút  nỡ.
Thôi, đến cũng  đến , dù như thế nào cũng   thấy Thần Thần  giải độc mới  thể yên tâm.
Ở đại bản doanh Kinh Giao, sắc mặt Thi Minh Nguyệt   ý   Thôi Văn Đạo. Có ý gì đây, vì  tiếp tục giao dịch cùng    là Tấn Vương?
Thi Minh Nguyệt định hỏi nhưng mấy  liền đều  Thôi Văn Đạo  lái qua chuyện khác. Không còn cách nào, chỉ  thể cùng Thôi Văn Đạo bàn bạc về việc kiếm tiền.
Lúc trời sắp tối, Thi Minh Nguyệt cuối cùng cũng  nhịn  mà mở miệng: “Thôi , Vương gia    hứa hẹn rằng sẽ  quyền phụ trách việc  ? Vì   như thế ?”
Thôi Văn Đạo thở dài, sắc mặt ôn hòa giải thích cho Thi Minh Nguyệt: “Vương gia công việc bề bộn,   khả năng đặt  bộ sức lực  chuyện . Hơn nữa, Vương gia  cưới vương phi, nếu như tiếp tục cùng Minh Nguyệt nàng sớm chiều ở chung như  thì khó mà đảm bảo sẽ  truyền  những lời đồn đại vớ vẩn. Đối với Vương gia  , mà nàng cũng  bôi nhọ danh dự.”
Thi Minh Nguyệt  thích lời giải thích  của Thôi Văn Đạo, nàng  tiếp xúc với Tấn Vương cũng bởi vì  cứu Thần Thần mà thôi. Thanh giả tự thanh, dâm giả thấy dâm. Bọn họ   đoan chính,  thể truyền  lời đồn đãi vớ vẩn gì?
Nói đến cùng, vẫn là trong lòng họ  xa, cho nên đối với nữ tử  thành kiến.
Giờ phút ,  chỉ là đối với Thôi Văn Đạo, ngay cả với Tấn Vương, trong lòng Thi Minh Nguyệt  sinh  một chút bất mãn.
Tấn Vương   thì  ,   gặp Thi Minh Nguyệt thì thật sự  để Thi Minh Nguyệt  thấy  một chút góc áo nào.
Trong lòng Thi Minh Nguyệt tức giận nhưng     trút giận lên ai, chỉ  thể tự  nghẹn ở đấy.
Trong hoàng cung, Hoàng Đế đang xem tin tức  ám vệ sửa sang . Nhìn một lúc   bỗng kinh ngạc đến mở to hai mắt để  kỹ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-74.html.]
“Hài tử tên Thi Tinh Thần , mẫu    từng là hoa khôi của Cẩm Tâm Các ?”
Giờ phút , trong lòng Hoàng Đế đột nhiên lóe lên một phỏng đoán.
Có thể nào, hoa khôi  của Cẩm Tâm Các tên Thi Minh Nguyệt mới là nữ nhân thật sự cùng Tấn Vương trải qua một đêm xuân? Mà Minh Châu, chỉ sợ là do Tấn Vương nhận lầm .
Phỏng đoán  quá mức hoang đường nhưng Hoàng Đế càng nghĩ  càng cảm thấy hợp lý.
Minh Châu  nhan sắc nhường , nếu đêm đó thật sự là Minh Châu, Tấn Vương   thể   chút ấn tượng nào? Vậy Chi Chi… Thật sự là hài tử của Tấn Vương ?
Trong lòng Hoàng Đế cảm thấy kinh hoàng.
Nếu phỏng đoán của   là thật,  thì Thi Tinh Thần  thể c.h.ế.t . Có đứa nhỏ , nếu như Tấn Vương   chân tướng,    Minh Châu chỉ  thể xin sự giúp đỡ từ    ?
Hoàng Đế nóng lòng  thôi.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Đương nhiên, Hoàng Đế  thể điều tra   bộ  nhanh.  An Dật Vương thì   , lúc   chỉ  Thi Minh Nguyệt là một nữ thương nhân  lợi hại,  kết hôn   thai sinh  một hài tử, đứa nhỏ    vì   giống Tấn Vương.
 điều tra thế nào cũng  thấy chứng cứ nàng  với Tấn Vương  mối quan hệ gì.
Ở An Dật Vương phủ, Minh Châu mấy ngày nay  An Dật Vương hầu hạ  thoải mái. Không thể  , An Dật Vương thật sự  thông minh. Chỉ mất mấy    thăm dò  sở thích của Minh Châu. Chỗ nào cũng thỏa đáng, nơi nơi đều chiều theo tâm ý của Minh Châu. Minh Châu vui chơi đến  chút quên cả trời đất.
Bởi , An Dật Vương hành sự bất lực, Minh Châu cũng   quá so đo. Thôi,  thể yêu cầu  khác quá nhiều.
Mà điều duy nhất  vui chính là mỗi ngày Tấn Vương đều sẽ trơ mặt đến quấy rầy.
“Minh Châu.” Hôm nay Tấn Vương  đến nữa.
“Minh Châu.” Tấn Vương  gọi tên Minh Châu.
Minh Châu  tiểu Tiễn Chi chơi đùa  chớp mắt,  để ý đến Tấn Vương.
“Minh Châu.” Tấn Vương  bằng lòng khi sự chú ý của Minh Châu  con trai hấp dẫn, tiến lên cố chấp  ở  mặt Minh Châu: “Minh Châu,  thật sự  sai . Ta đảm bảo với nàng, từ nay về   chắc chắn sẽ cách xa những nữ nhân khác. Cũng sẽ  ngu ngốc mà khích lệ nữ nhân khác  mặt nàng,  chỉ  nàng,  cũng chỉ cần nàng.” Tấn Vương nghiêm túc .
“Hửm?” Minh Châu cuối cùng cũng chia cho Tấn Vương một chút ánh mắt.
Tấn Vương khẩn trương.
An Dật Vương khá  nhưng ngày nào cũng ở chung với , cũng  dễ sinh  cảm giác mệt mỏi. Hơn nữa Hoàng Đế bên  chỉ sợ   tin tức khác. Đã nhiều ngày nay, nàng luôn  thấy  của Hoàng Đế ngập ngừng  đưa cho nàng tờ giấy nhỏ.