Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Cầm Hề sợ hãi giật , run rẩy lắc đầu nguầy nguậy, dám đối diện với ánh mắt của Tần Thu Uyển.
Lý Trạch Ngạn bực bội lên tiếng: "Phính Đình, nàng sai mà hối cải, còn lớn tiếng như . Đây là quy củ mà Trương gia dạy nàng ?"
Nga
Tần Thu Uyển khẩy, nụ lạnh lẽo, hề chút yếu thế: "Các đều cho rằng sai, đều bất mãn với , lòng với quy củ của Trương gia. Vừa , hôn sự vẫn xong xuôi. Nếu các tiếp tục, chỉ cần đưa về như cách đón đến là ."
Những Lý gia mặt ở đó đều lời nàng cho sửng sốt, im lặng . Thật chẳng ai ngờ một nữ tử mới bái đường dám đề nghị trở về nhà đẻ như thế. Hành động chẳng khác gì vứt bỏ danh dự của xuống đất cho khác dẫm đạp, nhưng vẻ mặt của Tần Thu Uyển cho thấy nàng chẳng quan tâm gì đến điều đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-xuyen-thanh-vo-ca-nguoc-tra-bao-thu-yrgc/11.html.]
Một lúc lâu , thấy ai gì, Tần Thu Uyển bèn phá vỡ sự im lặng: "Nếu các đưa về, thì chúng rõ chuyện ngày hôm nay." Nàng sang thẳng Lâm Cầm Hề, vẫn đang cúi đầu nín lặng: "Lâm cô nương, ngươi là khách trong nhà, chút ý thức của khách chứ. Toàn bộ rắc rối hôm nay là do hài tử của ngươi gây , là mẫu , ngươi cũng nên một câu chứ! Cứ im lặng mãi, để quở trách , còn khiến họ thêm tức giận. Ngươi đây là ý gì?"
Mọi trong phòng bắt đầu với ánh mắt nghi ngờ. Trẻ con té ngã vốn là chuyện bình thường, miễn là thương nghiêm trọng thì cũng chuyện gì to tát đến mức ầm lên như . Lúc , Lý gia bắt đầu chút hoài nghi về sự nghiêm trọng của vụ việc. Lâm Cầm Hề tái mặt, lí nhí đáp: "Muội nghĩ như ."
Tần Thu Uyển gật đầu, vẻ mặt thoáng dịu : "Ta tin ngươi. mẫu tử các ngươi ở đây ảnh hưởng đến tình cảm giữa và phu quân, còn khiến công công và bà bà cảm thấy chán ghét . Vì , hai tiếp tục sống trong phủ nữa."
Cả nhà bất ngờ, ai nấy đều định mở miệng điều gì đó. Tần Thu Uyển nhanh chóng tiếp lời, nở nụ rộng lượng: "Ta mẫu tử ngươi còn nơi nào để , và cũng ác tâm đến mức đuổi hai ngoài đường ngủ. Thế , trong của hồi môn của một trạch viện, cho hai con mượn ở tạm ."