Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tần Thu Uyển  tỏ vẻ tức giận, nàng chỉ mỉm  bình thản: "Cũng  thôi, ai bảo  là bà bà chứ? Lời  con  dám  ..." Ánh mắt nàng lướt qua đám  đang  vây xung quanh, giọng  nhẹ nhàng mà đầy ẩn ý: "Như thế  nhé, Điềm nương bảo là hôm nay bà    mặt trong viện. Nếu ai trong  mấy   thấy tận mắt chuyện gì xảy , thì xin hãy    chứng cho  một lát."
Cả đám thuộc hạ im lặng,  ai dám lên tiếng.
Tần Thu Uyển nở nụ , tiếp tục : "Ta là  ân oán phân minh,  oán sẽ báo,  ân chắc chắn sẽ đáp. Chưa bao giờ  để  khác chịu thiệt mà  báo đáp. Nếu  ai    chứng cho ,  sẽ trả  khế ước bán , và còn tặng thêm hai mươi lượng bạc để  đó  định cuộc sống." Vừa , nàng   hiệu cho nha  bên cạnh. Nha  lập tức rút túi bạc , dâng lên  mặt  .
Tần Thu Uyển chỉ tay  túi bạc, giọng khẳng định: "Ta    !"
Sự do dự bắt đầu lan rộng trong đám thuộc hạ. Hai mươi lượng bạc   là con  nhỏ, nhất là đối với những   thuê cho gia đình Lý gia. Với họ, đây chẳng khác gì vận may rơi từ  trời xuống. Lại thêm khế ước bán   trả , ai mà   nắm lấy cơ hội ?
Cơ hội  mắt, bốn  trong đám đông liền bước , tranh   rằng họ   thấy Điềm nương ở trong viện  thời điểm xảy  chuyện. Một  còn quả quyết rằng   thấy bà  dẫn đứa trẻ đến và  đó một   về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-xuyen-thanh-vo-ca-nguoc-tra-bao-thu-yrgc/15.html.]
Viện lớn nhưng lộ tuyến  dài, sự xuất hiện của Điềm nương dường như  bao  trong viện chứng kiến,  còn nghi ngờ gì nữa.
Tần Thu Uyển nhếch môi, nụ  lạnh lẽo hiện rõ  khuôn mặt: "Mẫu , thuộc hạ  gan to bằng trời, đẩy ngã tiểu chủ tử   đổ tội lên đầu . Phạm  , cũng  nhân chứng đấy. Đánh bà  một trận chắc cũng  oan ức gì, đúng  ạ?"
Lời  dứt, nàng vung tay  lệnh: "Đánh mạnh tay cho !"
Hai bà tử lập tức tiến lên, nắm chặt lấy Điềm nương  đè bà  xuống đất. Gậy trúc liên tiếp giáng xuống  Điềm nương, từng cú đánh vang dội, kéo theo tiếng hét thảm thiết của bà .
Lâm Cầm Hề kinh hãi, gương mặt trắng bệch. Nàng vội vàng bước lên, hoảng loạn tìm cách ngăn cản.
Người nhà Lý gia cố gắng lên tiếng can ngăn, nhưng Tần Thu Uyển  ngơ, giữ nguyên lập trường: "Ta hận nhất là   hãm hại. Ta mới  Lý gia, nhưng phụ nhân   dám vu oan cho  như . Nếu   rõ chuyện  để trả  sự trong sạch,     sống ở Lý gia như thế nào?"
Nga