Sáng hôm , Phương Hằng Phi đến ngân hàng  việc với tâm trạng phơi phới. Nụ  cứ thế nở  môi , như một đóa hoa  bung nở  cơn mưa đêm. Cả ngày  chẳng thể tập trung   việc gì, đầu óc cứ luẩn quẩn với hình bóng quyến rũ của Dương Tuệ Oánh đêm qua.
Thật tình mà ,  đêm hôm ,   bao giờ nghĩ Dương Tuệ Oánh   một khía cạnh say đắm lòng  đến . Cái hương vị ngọt ngào và ma mị  cứ vương vấn, khiến  thao thức cả đêm, chỉ mong trời mau tối để   gặp cô .
Chẳng qua,  một câu thật lòng, vóc dáng của Dương Tuệ Oánh  thể nào sánh bằng Dương Niệm Niệm. Nếu là Dương Niệm Niệm thì…
“Nghĩ cái gì mà ngẩn  thế? Kêu mãi  thấy trả lời?”
Tề Thông vỗ vai Phương Hằng Phi từ phía ,   giật  run rẩy.
“Làm gì mà  hù dọa   ? Cậu lúc nào cũng như ma như quỷ, cứ thế mà lù lù xuất hiện đằng !”
“Ai như ma như quỷ?  gọi  cả buổi  đấy. Bộ   chuyện gì mờ ám nên mới giật  như thế ?” Tề Thông chống cằm, dùng ánh mắt săm soi  chằm chằm Phương Hằng Phi.
Hắn cảm thấy lạ lắm, từ khi  chị gái  của Dương Niệm Niệm xuất hiện, Phương Hằng Phi cứ thất thần. Hôm qua thì ủ dột, hôm nay   hớn hở như trúng , hồn vía giống như   ai đó câu mất .
Phương Hằng Phi phản bác theo bản năng: “Ai  chuyện mờ ám? Đừng  ăn  lung tung.”
“Vậy  mặt   cứ gian gian thế?” Tề Thông quả quyết Phương Hằng Phi   chuyện gì đó  đàng hoàng.
Phương Hằng Phi lười đôi co với Tề Thông, lập tức     ngoài. Vừa đến cửa ngân hàng,   thấy Dương Tuệ Oánh đang  đợi. Vẻ mặt  chợt biến sắc, thoáng chút hoảng loạn.
Tề Thông cũng  lúc  , thấy Dương Tuệ Oánh thì ngạc nhiên: “Ô , chẳng  đó là chị gái của cô Dương ? Sao  đến tìm ?”
“Chắc là vì chuyện của Dương Niệm Niệm thôi. Cậu  ăn cơm .”
Phương Hằng Phi kiếm đại một lý do để thoái thác  sải bước đến  mặt Dương Tuệ Oánh, nhưng  cố tình giữ  cách. Hắn hạ giọng, chỉ đủ cho hai   thấy: “Sao em  đến đây? Anh  bảo em đừng tới đơn vị của   cơ mà?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-80-ga-chong-thay-chi/124.html.]
Dương Tuệ Oánh bĩu môi giải thích: “Em     phiền  . Chỉ là một  ở khách sạn mãi em sợ, thấy gần đến giờ ăn cơm nên  ngoài  đợi  thôi. Giờ là lúc tan , chúng  gặp  ở ngoài đơn vị thì cấp  của   quản   chứ?”
Lòng Dương Tuệ Oánh đầy nghi ngờ. Từ tối hôm qua cô   thấy Phương Hằng Phi  gì đó  đúng, hình như  sợ cô  tới đơn vị. Càng như , cô  càng  xem rốt cuộc  đang sợ cái gì.
Phương Hằng Phi  định , Tề Thông  lừ lừ xuất hiện  mặt  như một bóng ma: “Hai  cũng  ăn cơm ? Chúng   chung nhé?”
“Được thôi ạ!”
“Không !”
Dương Tuệ Oánh và Phương Hằng Phi đồng thanh, nhưng  là hai ý trái ngược.
Dương Tuệ Oánh liếc  Phương Hằng Phi, vẻ mặt e thẹn  nũng: “Hằng Phi, đây là đồng nghiệp của  ? Sao   giới thiệu để    quen một chút?”
“ đấy Hằng Phi. Ngày thường hai    nhất,  giờ   giữ  cách thế?”
Tề Thông với vẻ mặt đầy ẩn ý  chằm chằm Phương Hằng Phi. Hắn cảm thấy thật thú vị. Hắn thấy Dương Tuệ Oánh và Phương Hằng Phi giống như một cặp đôi . Nếu  đoán đúng, chẳng  Phương Hằng Phi  yêu cô em   yêu cô chị ? Mối quan hệ  quả thật đủ phức tạp.
Sợ mối quan hệ với Dương Tuệ Oánh  lộ, Phương Hằng Phi giận tím mặt: “Nếu   quen  hai  cứ  ăn cùng  .   việc ,   đây.”
Nói xong, Phương Hằng Phi mặc kệ Dương Tuệ Oánh và Tề Thông,  lưng bước . Mặc cho Dương Tuệ Oánh gọi với theo,  cũng giả vờ như   thấy, cứ thế  thẳng một mạch,  hề ngoái đầu.
Hai  một  một  trở về phòng trọ. Phương Hằng Phi đóng sập cửa, vẻ mặt lạnh tanh trách móc: “Em đến đơn vị của   gì? Chẳng    bảo em đừng tới đó  ? Giờ  em  trở nên thiếu suy nghĩ như ?”
Dương Tuệ Oánh cũng nghẹn một bụng hỏa. Từ khi đến Hải Thành, cô   gặp  chuyện gì  ý cả. Đặc biệt là khi thấy Phương Hằng Phi giận đến đỏ mặt, ném  thể diện  mặt  ngoài, một chút cũng  màng đến cảm xúc của cô . Cô  tức đến  hộc máu, nhưng chỉ  thể cố nén . Làm loạn là hành vi của những  phụ nữ quê mùa,   văn hóa. Cô  sẽ   chuyện ngớ ngẩn và hạ thấp giá trị bản  như .
Dương Tuệ Oánh điều chỉnh cảm xúc, mắt đỏ hoe chất vấn : “Hằng Phi,    sợ đồng nghiệp  chuyện của chúng ? Anh  chiếm   thể của em, mà    chịu trách nhiệm  ?”