Hả?
“Thằng nhóc thối tha đừng chạy! Dám cướp đồ của ông mày ?! Không  sống nữa hả!”
Một gã đàn ông mặt mũi  xí đuổi theo phía , tay cầm một cây gậy gỗ,  ngừng vung vẩy. Đứa bé rách rưới phía    tại , trông chỉ  bốn năm tuổi, quần áo tả tơi, nhưng  chạy  nhanh, gã đàn ông đuổi theo phía  chỉ thiếu một chút nữa là bắt .
Vừa chạy  bé  nhét bánh bao trong tay  miệng, trông như ma đói đầu thai.
Ghét bỏ~
“Hửm?”
Cậu bé kêu lên một tiếng, vì quá vội ăn nên trượt chân ngã xuống đất. Gã đàn ông đuổi theo phía  liền giẫm lên lưng , hung hăng nghiền mấy cái   ngạo nghễ.
“Thằng nhóc thối tha, xem mày còn chạy  ! Lần  xem tao đánh c.h.ế.t mày !”
Nói xong liền vung gậy lên chuẩn  đánh xuống.
Lúc   bé cũng  ăn xong, nửa   vặn vẹo, hai tay ôm lấy chân gã  kéo mạnh.
“Ái da!”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Gã đàn ông liền nghiêng  ngã xuống đất.
“A ——”
Vai đập  một tảng đá...
Liễu Minh Phong nhất thời hứng thú, quyết định ở  xem thêm một chút.
Xem xem tên nhóc  định  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-chi-than-cap-phao-hoi/chuong-10-nhoc-an-may.html.]
 mà... trong lúc âm thầm quan sát, vô tình phát hiện ánh mắt tàn nhẫn ẩn giấu trong mắt đứa trẻ,  liền cảm thấy  gì đó  . Một đứa trẻ nhỏ như ,    ánh mắt như thế?
Hơn nữa, đứa trẻ giống như ăn mày  hình như  chút võ công... nếu    thể thoát khỏi sự truy đuổi của một  đàn ông trưởng thành?
Và, xem biểu cảm của    , dường như    ngã ở góc độ đó sẽ đập  đá...
Đứa trẻ , nếu nhỏ như    thể học võ,   rơi  tình cảnh ?
Trông như một nhóc ăn mày.
 một đứa trẻ bốn năm tuổi dù  lợi hại đến ,   thể đánh thắng một  trưởng thành?
Quả nhiên,  một bữa cơm , đứa trẻ   bắt . Gã đàn ông vặn hai tay    lưng, một tay giữ chặt, tay  vung gậy định đánh xuống.
Mặc cho đứa trẻ giãy giụa thế nào cũng  thoát  .
Liễu Minh Phong    thể   nữa.
Gã đàn ông  định đánh xuống thì cảm thấy  gáy đau nhói,  mắt tối sầm,  ngất .
Đứa trẻ   đè  đất thoát   liền đá văng  ,  phát hiện   ngất, ngẩng đầu lên thì thấy Liễu Minh Phong.
Trên mặt  treo nụ  ấm áp, lúc  ánh nắng ban mai từ phía đông chiếu tới,  ngược sáng,  trông như một vị thần giáng trần.
Liễu Minh Phong thấy đứa trẻ  ngẩn ngơ, ngốc nghếch  , liền cảm thấy thú vị,   ngốc nghếch thế ? Vốn tưởng đây  thể là   cần tìm, giờ xem   thể nào, vai chính  thể ngốc như  .    nổi hứng trêu chọc,  xổm xuống : “Sao ? Có  thương ở  ?”
Đứa trẻ lập tức phản ứng , đột nhiên lùi  vài bước, cả khuôn mặt đỏ bừng.
“Anh trai đến cứu em ?”
Nghe giọng  mềm mại của đứa trẻ, Liễu Minh Phong cảm thấy tâm trạng   .
“Không  , chỉ là giúp em một chút thôi.”