Tiêu Mặc lặng lẽ   đệm giường,  căn phòng , ngoài chiếc giường  , chỉ còn  một bàn một ghế. Tuy chỗ nhỏ, nhưng trông vẫn  chút trống trải.
Cậu   bây giờ chỉ  thể nắm bắt từng chút thời gian, ánh mắt kiên định mở quyển sách .
Trong sách giới thiệu chi tiết, cách dùng Ngưng Khí Đan, những tình huống sẽ xảy   khi uống, và phương pháp đối phó. Cuối cùng là  khi ngưng khí thành công,  thế nào để duy trì linh khí vận chuyển mà   thất thoát  ngoài.
Khi  khép sách   là đêm khuya, hôm nay   đều khá mệt, nên  ngủ từ sớm. Cậu bây giờ còn  thể  thấy tiếng ngáy từ phòng bên cạnh vọng sang.
, tất cả những điều   đều  để tâm, nhắm mắt , bắt đầu nghỉ ngơi.
Mấy ngày tiếp theo, ngoài việc đến đúng giờ ăn cơm ở nhà ăn cố định, thời gian còn   đều ở trong phòng   ngoài. Bây giờ đối với , điều quan trọng nhất là  thế nào để thành công tiến  Ngưng Khí Kỳ, ở  Phong Vũ Môn.
Chỉ là  ngờ    đến tìm .
Tiêu Mặc   đang  trong phòng , cảm thấy  chút phiền.
“Tìm   việc gì?”
Dương Lôi  căn phòng sơ sài ,  nghĩ đến cái sân lớn mà  ở một , bỗng nhiên cảm thấy  gì đó khác biệt, ngẩn  , : “Mấy ngày nay  đều  tìm .”
“Tìm   việc gì?” Tiêu Mặc  hỏi một  nữa.
“Cái đó,  chỉ    tên gì,   bạn với .”
Tiêu Mặc  chằm chằm Dương Lôi một lúc lâu,  : “  cần bạn bè.”
“Này ~  thể  như    , một đời    thể   bạn bè chứ, chúng   thể trở thành bạn bè mà. Cậu  ?     tử Tam linh căn chỉ  mười viên Ngưng Khí Đan, nhưng   đến 30 viên lận, nếu  ,   thể chia cho .”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
30 viên?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-chi-than-cap-phao-hoi/chuong-21-bien-hoa.html.]
Tiêu Mặc thầm nghĩ quả nhiên là , thiên phú càng  thì tài nguyên nhận  càng nhiều, thiên phú càng kém thì tài nguyên càng ít. Cậu thừa nhận lúc nãy Dương Lôi  ,  thật sự  chút động lòng.
 điều đó   nghĩa là họ  thể trở thành bạn bè,   cần bạn bè.
Cảm giác  phản bội, thật sự  khó chịu.
Dương Lôi bây giờ dù   một chút về sự chênh lệch giữa họ, nhưng  trắng  là vẫn  hiểu gì cả, bây giờ  nên dễ dàng kết giao với   thì  hơn.
Tiêu Mặc lạnh lùng : “Cậu về  , nếu ba tháng   ở , chúng   thể thử  bạn. Nếu ba tháng    ở  , thì tất cả chỉ là công cốc thôi.”
Dương Lôi sững sờ,  cũng ,    chút chán nản rời .
Khi   trở về sân nhỏ của ,  giữa sân  chút hoảng hốt. Mình  thể ở một nơi  như , nhưng   chỉ  thể ở một nơi nhỏ bé như thế. Phòng của  cũng  ấm áp, đồ đạc trong phòng   cũng  thể   là   giá trị, còn   chỉ  thể...
Dương Lôi hung hăng lắc đầu, là   tìm      bạn, chẳng lẽ bây giờ   đổi ý  ? Như  thì mất mặt quá.
Vậy thì chờ ba tháng  .
“Này, Dương Lôi!”
Cậu     thì thấy một  bạn nhỏ mấy ngày nay thường xuyên đến tìm  chơi, ở ngay sân nhỏ bên cạnh, tên là Võ Minh.
“Võ Minh? Có chuyện gì ?”
“Không  chuyện gì thì  thể đến tìm  ?  , quyển sách nhỏ Phong Vũ Môn phát   xem ? Ngưng Khí Đan  uống ? Có thành công ?”
Dương Lôi khẽ nhíu mày,  còn  bắt đầu nữa, dù  họ đều  đơn hệ linh căn là dễ nhất, nên    hề vội,   chỉ cần tu luyện một chút là chắc chắn thành công.
“Chưa, nhưng tớ là ai chứ,  thể nào thất bại .”