Liễu Minh Phong thoáng kinh ngạc  , đến cả nhân vật chính cũng  lên tiếng,  đương nhiên   ý kiến gì.
“Nếu  , đa tạ nhị sư . Băng hoa trăm năm quả thật  dễ gì thấy .”
Thấy hai  họ đồng ý, Mộc Tử thầm thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần họ đáp ứng thì  chuyện đều dễ . Dù  thì băng hoa cũng  hề tồn tại, nếu thật sự tìm  băng hoa chín mươi năm,   chẳng dại gì mà để  đến tận bây giờ.
Hai kẻ  quả thật dễ lừa.
Chẳng bao lâu , năm   dò xét phía  đều   về. Ai nấy cũng đều ít nhiều  thương, trông vô cùng thảm hại.
Tống Kỳ, Tống Linh hai tỷ  thấy ba  họ đều  , liền  chút ngượng ngùng .
Tống Kỳ : “Quả thật như lời Liễu đạo hữu, xem  đóa Sa Viêm Hoa hai trăm năm   thể lấy  , thật đáng tiếc.”
Đồ vật tuy , nhưng họ cũng sẽ  đem tính mạng   đùa giỡn.
Liễu Minh Phong vẫn   duy trì nụ  ôn hòa  mặt, “Vậy thì chúng  chia tay tại đây thôi. Dù  tìm đủ  thì nơi đó cũng chỉ  hai đóa Sa Viêm Hoa, nếu may mắn lấy  cuối cùng cũng  đủ chia.”
“Liễu đạo hữu   ,  chúng  chia tay tại đây.”
Nói xong, hai tỷ  Tống Kỳ, Tống Linh liền hóa thành một đạo độn quang rời . Ba  còn  cũng  lượt cáo biệt   một cách dứt khoát, xem   thực sự nếm trải sự lợi hại của bầy bò cạp sa mạc.
“Đại sư , họ  cả , chúng  cũng  thôi.”
“Ừm,  phiền nhị sư  dẫn đường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-chi-than-cap-phao-hoi/chuong-76-bang-hoa.html.]
Mộc Tử gật đầu, dẫn đầu hóa thành độn quang bay về phương bắc, Liễu Minh Phong mang theo Tiêu Mặc theo sát phía .
Sông băng phương bắc,   đến Khỉ La bí cảnh, Mộc Tử quả thực  thăm dò kỹ lưỡng một phen. Hắn vốn chủ tu công pháp thủy thuộc tính, nhưng lượn lờ ở đó mấy tháng trời mà chẳng thu hoạch  gì, ngược  còn tìm thấy một tuyệt địa. Nếu    may mắn,    một vật nhỏ từ , e rằng  bỏ mạng tại đó.
 may ,     tác dụng, xem  vận may của  sắp tới .
Ba   dừng   đường, bay một mạch cho đến khi  thấy sông băng mới hạ độn quang xuống. Liễu Minh Phong  những dãy sông băng trập trùng, mênh m.ô.n.g vô tận  mắt, trong lòng  chút do dự. Xem  Mộc Tử định  tay với họ ở đây.
Cũng    sẽ dùng thủ đoạn gì, cứ bình tĩnh quan sát . Dù  thì cuối cùng cũng  thể thành công .
“Đại sư , chúng  từ đây tiến  khu sông băng,  thẳng  trong  ba ngày là tới nơi.”
“Ừm, chúng  nghỉ ngơi một lát ở đây . Đi một mạch như  cũng  chút tiêu hao.”
Mộc Tử dù trong lòng nôn nóng, nhưng cũng  vội nhất thời, “Được.”
Liễu Minh Phong khoanh chân  xuống, Tiêu Mặc cũng  bên cạnh . Mộc Tử thì một  chọn một chỗ sạch sẽ, nhưng thực chất là đang lén lút hành động. Hắn từng   một con Hàn Độc Băng Trùng,  tỉ mỉ nuôi nấng nhiều năm, hiện  đạt thực lực nhị cấp trung giai. Trong môi trường sông băng thế , đây quả thực là thiên đường của nó.
Lần  suýt bỏ mạng trong tuyệt địa sông băng, cũng là nhờ tiểu gia hỏa  mới thoát nạn.
Băng trùng  lợi hại nhất ở khả năng ẩn nấp trong sông băng và băng độc trời sinh của nó. Chỉ cần  cắn một miếng, cả  sẽ  đóng băng, cuối cùng hóa thành tượng băng,  bao lâu  sẽ vỡ vụn thành hư vô.
Nghĩ đến cảnh Liễu Minh Phong, kẻ thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng  sẽ  kết cục thi cốt vô tồn, trong lòng   dâng lên một niềm vui khó tả!
Còn về Tiêu Mặc, tu vi chỉ mới Ngưng Khí tầng mười, đợi Liễu Minh Phong c.h.ế.t , chẳng  sẽ mặc cho  nhào nặn  ? Đến khi lấy  Luyện Linh Quả, sẽ g.i.ế.c luôn kẻ .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Ha ha…