Lúc Trương Tiểu Oản phía vài câu ồn ào, vị quản gia tên là Uông Thính còn đặt biệt tới hậu viện con nàng vài . Thấy Trương Tiểu Oản và Uông Hoài Thiện đều ngước mắt lạnh thì nam nhân trung niên cũng dám tới.
Chờ đến khi trời sắp đen ông mới đến, cúi đầu với Trương Tiểu Oản, “Lão gia và phu nhân mời ngài qua.”
Trương Tiểu Oản lôi kéo Tiểu Lão Hổ đến nhà . Đến nhà chính, cửa thì Uông Hàn thị phóng con ánh mắt như d.a.o nhỏ mà Trương Tiểu Oản.
Trương Tiểu Oản nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiểu Lão Hổ hành lễ với bọn họ.
Uông Quan Kỳ mở miệng với Uông Hàn thị, “Bà với con dâu .”
Uông Hàn thị mặt qua một bên, một lúc lâu bà mới coi như hết tức giận mà mở miệng , “Nhà đằng sẽ phân cho ngươi và đứa nhỏ ở.”
Nói xong bà nặng nề mà thở hổn hển một , đó lên hành lễ với Uông Quan Kỳ , “Lão gia, cảm thấy khỏe, tạm thời xin lui xuống.”
Nói xong bà mang theo bà tử, một lời mà xuống để Uông Quan Kỳ thở dài với Lưu Nhị Lang, “Ngươi yên tâm, chúng sẽ bạc đãi nàng.”
“Cũng là do tính nết nàng , dạy đứa nhỏ lễ phép,” Lưu Nhị Lang cũng thở dài một , “Chỉ mong đại ca nể mặt quan tâm tới hai con nàng. Từ nhỏ Tiểu Oản trầm mặc ít lời, giỏi ăn nhưng rốt cuộc vẫn là hiếu thuận lễ. Ngài và tẩu tử dạy dỗ nhiều hơn thì hẳn là nàng cũng sẽ trở thành con dâu hiền dịu.”
Nói tới đây ông sang mắng hỏi Trương Tiểu Oản, “Có ? Nói cho công công và tướng công của ngươi xem về ngươi ngoan ngoãn giúp chồng dạy con và hầu hạ chồng ?”
Trương Tiểu Oản chuyện mà chỉ hành lễ với ông . Lưu Nhị Lang coi như nàng đáp lời thì đầu với Uông Quan Kỳ, “Ngài xem……”
Uông Quan Kỳ Trương Tiểu Oản Uông Hoài Thiện một lời đó xoa xoa chòm râu gật đầu. Uông Vĩnh Chiêu thì gì, đôi mắt lạnh lùng của Trương Tiểu Oản. Trong ánh mắt lạnh lẽo đó chứa lãnh khốc và chán
ghét giống hệt ánh mắt của Uông Hàn thị.
Trương Tiểu Oản mắt thì Lưu Nhị Lang nàng chống lưng nhưng chẳng qua chỉ đẩy nàng hang hổ khác mà thôi.
*******
Sự tình cũng khác suy đoán của Trương Tiểu Oản bao nhiêu. Lưu Nhị Lang nữa lén chuyện với Trương Tiểu Oản, vài câu dặn dò nàng về ngoan ngoãn hầu hạ cha chồng, ngàn vạn tranh luận và vô lễ với bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-115.html.]
Trương Tiểu Oản lạnh trong lòng, nhưng mặt vẫn nhẹ nhàng hỏi Lưu Nhị Lang một câu, “Cha chồng thích cháu, về sợ là sẽ biến. Cữu cữu, nếu thế cháu và thể hòa li ?”
Nàng hỏi lời thì Lưu Nhị Lang lập tức trừng mắt thật lớn, ông nghĩ cũng nghĩ giương bàn tay to như cái quạt hương bồ tát lên mặt Trương Tiểu Oản. Dù nàng sức lực lớn nhưng cũng tát đến lùi vài bước.
Trương Tiểu Oản đánh một bạt tai thì lập tức cắn răng, rảnh lo cái gì đau đau mà vội giữ chặt lấy tay con trai , thậm chí dùng móng tay ngắn ngủn của bấm tay đến chảy máu.
“Ngao ô!” Uông Hoài Thiện phát một tiếng như dã thú. Hắn cúi đầy, nước mắt như bọt nước rơi ào ào xuống đất.
Trương Tiểu Oản tiếng vang thì mặt biểu tình cúi đầu nước mắt rơi xuống đất . Sau đó nàng ngẩng đầu lên, duỗi tay lau m.á.u tràn ngoài miệng, đó nhắm mắt tích góp một chút sức lực mới mở mắt cái kẻ đang ngây hai
con bọn họ giống như tin đình , “Ngài nhất định hai mẫu tử chúng ở cái nhà chịu tội ?”
“Nếu ngươi kính cẩn lời thì chịu tội?” Lưu Nhị Lang thì lập tức giận mắng, mặt là biểu tình hận sắt thành thép, “Ngươi cho rằng chính thê là dễ ? Cái đồ ánh mắt thiển cận, ngươi Vĩnh Chiêu để phận vợ cả cho ngươi như ngày xoay là ngươi sẽ phận cáo mệnh phu nhân. Đó quả thật chính là một bước lên trời, vì mẫu tử các ngươi mà bồi tội để bọn họ đón nhận các ngươi.
Ngươi cho rằng vì ai? Có con dâu nhà ai dễ ? Có chút thiệt thòi mà ngươi cũng chịu nổi hả? Ngươi còn tưởng là lá ngọc cành vàng chắc?”
Nói đến đây ông phẫn nộ tới cửa đó lộn trở về, oán hận mà với nàng, “Ngươi khôn hồn thì lời , nếu còn ngươi và con trai ngươi tôn trọng trưởng bối thì ……
Ta……” Ông giơ tay lên giống như đánh.
Lúc Tiểu Lão Hổ đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt giống như rắn độc về phía ông khiến Lưu Nhị Lang giật , bàn tay giơ lên cũng quên động đậy.
“Cái thứ , chỉ thể giúp các ngươi tới đây, về các ngươi tự cho !” Cuối cùng Lưu Nhị Lang thấy đứa nhỏ trừng mắt thì dám đánh nữa mà chỉ vung tay áo hùng hổ rời .
Trương Tiểu Oản nắm chặt lấy tay Tiểu Lão Hổ, từ kẽ ngón tay của hai con m.á.u chảy xuống.
*******
“Uông nương tử, Uông nương tử……” Lưu Nhị Lang , trong hậu viện yên tĩnh đột nhiên truyền đến vài tiếng gọi nho nhỏ.
Trương Tiểu Oản cứng đờ mà đầu thì thấy ở cánh cửa, trong bóng đêm mà đèn dầu chiếu đến một bóng mơ hồ đang lén lút trốn phía tường.
Bóng thấy nàng thì vẫy vẫy tay với nàng. Trương Tiểu Oản híp híp mắt, chờ nàng đoán là ai thì lập tức mang theo Tiểu Lão Hổ qua.
Tiểu Lão Hổ qua thấy là Hồ Cửu Đao thì răng lập rức run đến va . Hắn rút tay khỏi tay đó giống như bắt tấm gỗ cứu mạng mà túm lấy Hồ Cửu Đao, run rẩy , “Đao thúc, ông đánh mẫu , bọn họ bắt nạt mẫu , thúc mau giúp , mau giúp ……”