“Uông nương tử……” Chỉ thốt lên một tiếng nghẹn ngào mà Hồ Cửu Đao như . Quả nhiên là em kết nghĩa hợp , đều thích . Trương Tiểu Oản khổ mà bế con trai nàng, cửa bên , xác định khác nàng mới nhỏ giọng , “Có một chuyện ngài giúp một chút……”
“Ngài , ngài cứ ……” Hồ Cửu Đao nâng tay áo lau nước mắt đó tiến đến một bước gần hơn, đôi mắt ngừng Tiểu Lão Hổ lúc vẫn run rẩy hàm răng. Trương Tiểu Oản thấy khuôn mặt nghẹn đỏ của thì dở dở , giống như một khắc sẽ oa oa mà lớn giống Tiểu Lão Hổ .
Trương Tiểu Oản khuôn mặt đột nhiên phóng đại của thì hoảng sợ nhưng lúc nàng thể lãng phí thời gian. Nàng trấn định tâm tình, nhỏ giọng vài lời bên tai Hồ Cửu Đao.
Nói xong nàng ôm Tiểu Lão Hổ hành lễ với , “Nếu như thì cứ coi như phụ nhân lời bậy bạ, mong ngài trách!”
“Hai việc sẽ , mong ngài yên tâm! Ngài cứ chờ tin tức của !” Hồ Cửu Đao căn răng mà , “Trên đời chẳng kẻ nào tuân theo lễ pháp và đạo lý.”
Trương Tiểu Oản thể cũng nhiều hơn vì thế nàng cung kính hành lễ với đó ôm Tiểu Lão Hổ rời .
Lúc tới bên cửa nàng nhẹ nhỏ bên tai Tiểu Lão Hổ đó mắt hỏi, “Có hiểu ?”
Uông Hoài Thiện đôi mắt lãnh khốc của thì nặng nề gật đầu. Trương Tiểu Oản thì , ngay đó nàng cắn răng khiến m.á.u càng chảy nhiều hơn đó chậm rãi nuốt một ngụm. Lúc nàng quanh, ở đây vẫn nên nàng thả Tiểu Lão Hổ xuống, với , “Không sợ? Nhé?”
Uông Hoài Thiện rõ nguyên do là gì nhưng vẫn gật đầu. Hắn sợ.
Trương Tiểu Oản rút một con d.a.o nhỏ giấu ở chân cắt một chút lên tay cho m.á.u chảy đó nàng mới nắm tay đứa con trai cả kinh tới mức nên lời về phía nhà chính.
Lúc nàng , ở nhà chính ăn cơm thấy miệng nàng máu, tay cũng m.á.u thì lập tức sợ ngây !
Hai tiểu phụ nhân ở bàn nữ quyến cả kinh đến nỗi đánh rơi bát trong tay. Tiểu phụ nhân bầu thậm chí còn mãnh liệt nôn một trận.
Trương Tiểu Oản liếc mắt đó buông tay Tiểu Lão Hổ tới mặt nàng dùng bàn tay đầy m.á.u nâng nàng dậy. Mặc kệ khuôn mặt hoa dung thất sắc của nàng và đôi môi trắng bệch, nàng chỉ câu, “Muội cẩn thận.”
Nói xong nàng cũng màng tới nàng sợ tới mức run rẩy ngã đất mà sang hành lễ với Uông Hàn thị, “Con dâu thỉnh an bà bà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-116.html.]
Thỉnh an chồng xong nàng cũng thiếu phần bố chồng ở đằng nên nhanh chóng qua bàn năm nam nhân một già bốn trẻ đang . Đầu tiên nàng hành lễ với Uông Quan Kỳ, “Con dâu thỉnh an công công.”
Nàng lạnh lùng mà thẳng Uông Quan Kỳ một cái, đó thẳng hướng Uông Vĩnh Chiêu , “Thiếp xin thỉnh an phu quân……”
Những trẻ tuổi nàng chẳng là ai nhưng cũng vén ao hành lễ với bọn họ. Lúc còn đang sợ tới ngây thì nàng nhanh chậm với Uông Vĩnh Chiêu lúc đang cau mày , “Phu quân, cơm canh cho hai mẫu tử chúng ?”
Nàng xong lời thì Uông Hàn thị tức giận lập tức phắt dậy, run rẩy với hầu lúc cũng tới, “Mau, mau đem hai kẻ yêu nghiệt kéo ngoài, kéo ngoài……”
Lúc Văn bà tử ở bên ngoài và Thính quản gia đều tiến , vươn bốn cánh tay to kéo Trương Tiểu Oản.
Trương Tiểu Oản theo bọn họ kéo mà cửa, đó dùng ánh mắt bảo Tiểu Lão Hổ đuổi theo.
Tiểu Lão Hổ trầm mặc theo phía nàng nhưng khi ghi nhớ rõ bộ dáng của đám nữ quyến và mấy nam nhân trầm mặc .
Hắn nhớ từng vì mà chịu vũ nhục thế nào mặt những kẻ .
*******
Hôm Uông Quan Kỳ, Uông Vĩnh Chiêu mang theo mấy nam tử trẻ tuổi ngoài cửa việc. Trương Tiểu Oản ôm Tiểu Lão Hổ trong cái phòng vốn là của nàng những khắc khẩu gì đó.
Hôm nay của Uông gia cũng cho bọn họ ăn cơm, chỉ Văn bà tử tới phu nhân bảo nàng khiến cho đứa bé trong bụng tiểu ảnh hưởng nên để nàng ở trong phòng đóng cửa ăn năn hai ngày.
Nói thì thế nhưng bọn họ cũng cho con nàng nước và thức ăn. Vào ban đêm, Trương Tiểu Oản mở cửa sổ để Tiểu Lão Hổ chạy ngoài.
Buổi sáng hôm say hầu Uông gia chợ mua đồ về thì ở nhà chính của Uông gia nháo đến gà bay chó sủa.
Hóa Thính quản gia chợ ít lời nhàn ngôn toái ngữ, mỗi đều đang tới dâu trưởng Uông gia đuổi tới nông thôn. Vì chồng thích vị tiểu vốn là cháu gái bà nên tống cổ vợ cả đến nông thôn. Lúc cả nhà gặp nạn thì một nhà mang theo tiểu tới ăn lương thực của nhà vợ cả, ở nhà nàng.