Có gõ cửa, thùng thùng hai tiếng. Trương Tiểu Oản nghĩ nghĩ vẫn mở cửa. Khi mở cửa nàng thấy Uông Vĩnh Chiêu, quả ngoài dự đoán của nàng.
“Đại công tử.” Trương Tiểu Oản hành lễ với nhưng lùi mà chắn cửa Uông Vĩnh Chiêu, ý bảo đó ý đồ đến.
Uông Vĩnh Chiêu thấy nàng bất động thì yên lặng nàng một hồi. Thấy Trương Tiểu Oản lui nửa bước mới chậm rãi mở miệng, “Hôm nay mẫu tử các ngươi thu dọn đồ đạc tới đằng ở , phòng của các ngươi thu dọn xong .”
Trương Tiểu Oản thì hành lễ với và , “Không dám.”
Một lễ của nàng nhanh, dùng thái độ để cự tuyệt đề nghị của Uông Vĩnh Chiêu.
Uông Vĩnh Chiêu nàng một cái thật sâu đó nhiều lời mà xoay luôn.
Trương Tiểu Oản bóng dáng thì nhíu mày, thâm ý là gì. Nàng xoay đóng cửa thì thấy Tiểu Lão Hổ đang trừng mắt nàng hỏi, “Hắn tới gì? Muốn cướp lương của nhà ?”
Trương Tiểu Oản lắc lắc đầu, “Ta cũng , nhưng……” Mắt Tiểu Lão Hổ càng trừng lớn hơn.
“Sợ là tới ý ,” Trương Tiểu Oản suy tư đến cái quan tài hai con họ thấy nâng khỏi nhà buổi sáng nay. Nghĩ đến tiếng tối qua thì nàng cũng đoán đại khái chuyện gì .
Khiến bà già đến thảm thương như thế thì chỉ sợ đứa nhỏ còn. Mà quan tài là của trưởng thành, chẳng lẽ phụ nhân cũng theo đứa nhỏ mở mắt ?
Nếu là như thế, c.h.ế.t tới là ? Như ……
Trương Tiểu Oản giật trong lòng, vội kéo Tiểu Lão Hổ phòng với , “Đứa bé nhà bọn họ sợ là còn nữa. Giờ con là đứa cháu duy nhất của nhà bọn họ, nếu bọn họ tới đón con thì con cùng bọn họ ?”
“Ha,” Tiểu Lão Hổ chẳng thèm nghĩ lạnh một tiếng , “Tới đón con ? Sợ là đồ của chúng mới đúng. Nhà chúng mời đào giếng, đào hầm, động tĩnh lớn như thế bọn họ chứ? Con thấy lão bất tử về phía nhà chúng nhiều , lúc bọn họ tới đón con ? Chỉ sợ là bọn họ tới cướp đồ, mẫu , đừng tin bọn họ!”
Khi chuyện Tiểu Lão Hổ nắm c.h.ặ.t t.a.y , mặt là oán giận, trong mắt là ánh lửa. Những biểu tình chỉ lớn mới thì đều xuất hiện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-123.html.]
Giờ khắc cho dù Trương Tiểu Oản tự tay chăm sóc từ nhỏ cũng sửng sốt. Nàng từ lúc nào mà con trai nàng còn tới bảy tuổi mà hiểu nhiều như thế.
Thời thế chỉ thúc giục con già . Nó cũng thể thúc giục một đứa nhỏ trưởng thành sớm giống tuổi của ……
Trương Tiểu Oản đau lòng nên cũng chẳng gì mà chỉ ôm con lòng, hôn lên tóc đó mới khàn giọng , “Con , đừng lớn nhanh như thế.”
Lòng nàng đau sắp c.h.ế.t .
*******
Tiểu Lão Hổ lo lắng Uông gia tới đoạt đồ ăn nên lập tức Trương Tiểu Oản đem đồ ăn trong hầm cõng tới sơn động bên núi.
kỳ thật lương thực trong hầm nhiều lắm. Lúc đào hầm cũng đào sâu nhưng rốt cuộc vẫn ẩm ướt thế nên Trương Tiểu Oản để nhiều thịt khô trong đó nhưng gạo thì để ít. Hiện tại trong đó chỉ còn năm túi thóc và một ít cải trắng nàng muối.
Còn đa lương thực nàng giấu ở sơn động núi. Đó là do nàng một cắn răng cõng lên buổi tối, mỗi hai túi, một gần 150 cân. Nàng cầm dây thừng buộc túi gạo lên lưng, đường nghỉ ngơi cũng dám quá nửa nén hương là lập tức cắn răng tiếp. Vì thế vai nàng đầy những vệt đỏ đến giờ còn tan.
Lương thực đó cũng đủ để hai con nàng ăn hai năm, nhưng nếu nhiều hơn thì sợ là chẳng ăn bao lâu. Thế nên Trương Tiểu Oản với bất kỳ ai về lương thực đó. Tình cảnh lúc nào mới qua, lương thực đó là chỗ để con họ dựa mà sống sót.
Trương Tiểu Oản giải thích với Tiểu Lão Hổ, nếu giờ giấu lương lên đó thì sợ là rút dây động rừng, sẽ chỗ đó.
Hơn nữa, nàng cũng với nếu nháo động tĩnh lớn, Uông Đại Lang lúc cho nàng bạc, nàng núi nhiều thì sợ đến lúc đó lục hầm thấy nhiều đồ bọn họ sẽ tin.
“Vậy cứ để họ tới đoạt ?” Uông Hoài Thiện cảm thấy tức sắp nổ gan .
“Sao thế ?” Trương Tiểu Oản vuốt tóc , mỉm , “Binh đến thì chặn, nước đến thì đất lên.”
Lúc giếng nước chung của thôn còn bao nhiêu nước, nếu trễ thì sẽ nước. Mấy ngày nay Uông gia nhiều việc, nam phó trong nhà gánh nước đều là buổi trưa nên chẳng gánh giọt nước nào. Người cứ thế gánh thùng về.
Vào ban đêm hầu tới báo nước nấu cháo Uông Hàn thị mới cắn răng với quản gia, “Lão Thính, ông đến nhà phía gánh một ít nước về.”
Quản gia tới phía gõ cửa thì thấy tiểu công tử mở. Đứa nhỏ lớn lên giống hệt đại công tử thấy ông , gánh nước vai ông thì lập tức giơ năm ngón tay lên, “Giếng là nhà bỏ tiền đào, ngươi hỏi sẽ . Các ngươi gánh nước của nhà cũng nhưng trả tiền. Chúng cũng cần nhiều, 5 đồng một gánh là .”