XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-01-03 00:02:04
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Tiểu Oản nhất nhất qua tới mặt Uông Vĩnh Chiêu hành lễ với đó mới , “Đại công tử giúp báo tên .”

Uông Vĩnh Chiêu nhịn nhíu mày, ba em nhà họ Uông phía cũng đồng thời về phía vị đại tẩu gan to bằng trời .

“Đại thiếu phu nhân, để tiểu nhân giúp ngài báo tên .” Bên , Thính quản gia vội vàng khom lưng đáp.

Trương Tiểu Oản chỉ cúi đầu, một câu cũng đáp. Uông Vĩnh Chiêu liếc nàng một cái đó vung áo choàng lên tới mặt đám .

Trương Tiểu Oản bước nhỏ theo , lúc nàng ngẩng đầu lên, mặt biểu tình gì.

“Thính quản gia.”

“Bái kiến Đại thiếu phu nhân.” “Uông Đại xuyên.”

“Bái kiến Đại thiếu phu nhân.” “Lương bà tử.”

“Bái kiến Đại thiếu phu nhân.” “Văn bà tử.”

“Có, bái kiến Đại thiếu phu nhân.” “Xuân Nhi.”

“Xuân Nhi bái kiến Đại thiếu phu nhân.” “Tiểu Thảo.”

“Bái kiến Đại thiếu phu nhân.”

“Giang Tiểu Sơn, Trần Thất, Trần Bát.” “Bái kiến Đại thiếu phu nhân.”

Ba cuối cùng hô đồng thời, giọng to đến nỗi nhà chính cũng như rung lên.

Bốn ngày Uông Vĩnh Chiêu mang theo ba em trai cùng gia binh rời . Đồng thời Trương Tiểu Oản chính thức tiếp quản Uông gia.

*******

Khi Trương Tiểu Oản ở hậu viện cùng Hồ nương tử thêu thùa may vá thì Thính quản gia tới báo Uông Hàn Thị ăn ngon.

“Ừ.” Trương Tiểu Oản cúi đầu cắn đứt sợi chỉ trong tay đó thắt nút mới giở cho Hồ nương tử xem, “Muội xem thế nào?”

“Rất .” Hồ nương tử đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-137.html.]

Trương Tiểu Oản gật gật đầu, cất kỹ xiêm y mới theo Thính quản gia tiền viện.

Lúc Uông Hàn thị ở trong phòng la to, thấy nàng tới thì lạnh giọng hò hét, “Có ngươi bỏ đói lão bà tử đúng ?”

“Bà bà lời ?” Trương Tiểu Oản bất đắc dĩ đón lấy cái chén trong tay Lương bà tử đó tới giường với những khác, “Đi xuống .”

Hạ nhân đóng cửa lui xuống, Trương Tiểu Oản cầm chén đưa tới bên miệng Uông Hàn thị đút cho bà uống nhưng hất , chén cũng rơi đất, bể nát.

“Hiện giờ chén cũng dễ mua , đắt lắm đó.” Trương Tiểu Oản mặt đất đó đầu bình tĩnh với Uông Hàn thị, “Trước khi phu quân rời nhà giao cho 100 lượng bạc.

nhiều ngày nay tốn tiền mua chén. Nếu ngài còn quăng nữa thì sợ là công công và tôn nhi của ngài đều c.h.ế.t đói theo ngài mất.”

Uông Hàn thị thấy thế thì lông mày dựng ngược, chỉ Trương Tiểu Oản mắng, “Ngươi, ngươi……”

Trương Tiểu Oản để mặt bà chỉ tay mắng, đó mở cửa nhàn nhạt với Lương bà tử ở bên ngoài, “Phu nhân hất đổ bát cháo, chắc là ăn. Tâm tình bà bà , cứ tùy bà bà thôi.”

Nàng hô to rõ, nghĩ đến canh thịt hôm qua nàng đặt ở mép giường bà cũng uống nên sẽ c.h.ế.t đói . Trương Tiểu Oản cũng thèm để ý tới bà nữa mà đến phòng bếp chằm chằm Văn bà tử sắc thuốc cho Uông Quan Kỳ. Sau đó nàng tự rót thuốc để nha Xuân Nhi mang tới cho ông . Sau đó nàng dặn dò hạ nhân cơm tối mới về hậu viện.

Lúc Hồ Cửu Đao và Uông Hoài Thiện đến nhà Mạnh cõng ông về đây. Mạnh bệnh nặng mới khỏi, cả cực kỳ suy yếu. Vừa thấy Trương Tiểu Oản ông cũng chỉ thể yếu ớt hành lễ, mấy câu gì nữa. Trương Tiểu Oản cũng hành lễ với ông khuyên ông cần khách khí.

Trương Tiểu Oản để ông ở căn phòng của Tiểu Lão Hổ, còn để đám Tiểu Lão Hổ và Đại Bảo dọn tới phòng của nàng. Còn nàng thì dọn tới phòng của Uông Vĩnh Chiêu ở tiền viện, cứ thế coi như Hoài Thiện đón nhà ở.

Mấy ngày đây tạnh mưa, đứa con của nàng lẻn đến nhà xem tình hình thế nào. Ai trong nhà biến lớn, vợ ông qua đời, còn ông cũng chỉ còn nửa . Trương Tiểu Oản nhanh chóng đưa thuốc tới, ông uống hai ngày mới

nhặt cái mạng về.

Vì Tiểu Lão Hổ và Hồ Cửu Đao kính trọng vị nên đêm đó Trương Tiểu Oản cùng Uông Hoài Thiện thương lượng đón về ở, chờ khỏi bệnh ông thì .

Còn chuyện lương thực thì trong hầm vẫn còn lương thực, Trương Tiểu Oản cũng tìm Hồ Cửu Đao cõng hết lương thực nàng giấu núi về. Đối với Uông Quan Kỳ, nàng chỉ đây là lương thực của Hồ gia, cõng về nhà nàng chẳng qua là cất nhờ. Vì biểu thị lòng ơn nên Hồ Cửu Đao trả cho nàng hai gánh lương.

Ở thời điểm lương thực thiếu thốn hết sức như thế mà tự nhiên thêm lương nên Uông Quan Kỳ cũng ngầm đồng ý cho một nhà họ Hồ ở hậu viện.

Chỗ Uông Hàn thị thì hầu trong nhà ai hận bà , hơn nữa khi Trương Tiểu Oản đương gia mấy ngày, ai thiếu cháo để uống, Uông Vĩnh Chiêu cũng giúp nàng lập phận vì thế chẳng ai dám ở lưng nàng hai lời. Hai bà tử cũng sợ Trương Tiểu Oản đuổi bọn họ ngoài nên mỗi ngày đều lo nơm nớp, quy củ dám lơ là.

Bên ngoài tình hình , Uông gia cũng như thế. Tuy Uông Vĩnh Chiêu để trăm lượng bạc và hơn trăm cân hạt kê trong kho lương nhưng cả nhà ba chủ tử, chín hầu, tổng cộng là 12 nuôi sống. Hơn nữa thì

đến khi nào mới về, chỉ cần còn về thì nàng một nuôi sống từng .

nàng cũng chẳng cách nào khác. Trong thời loạn thế nàng quả thật cần Uông gia che chở. Cho dù ngày con nàng cũng cần Uông gia hỗ trợ nhiều, nếu Uông Vĩnh Chiêu nguyện ý cùng nàng thỏa thuận điều kiện thì nàng cũng nguyện ý cọc mua bán .

Loading...