XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-12-11 03:42:10
Lượt xem: 145

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong sọt vài khối vải vụn, thời gian cũng quá trưa.

Trương Tiểu Đệ còn nhỏ tuổi, ở mặt chị cả vẫn chút nũng nịu. Lúc kéo tay Trương Tiểu Oản, hít nước mũi , “Đại tỷ, đói……”

Đôi mắt Trương Tiểu Oản ảm đạm. Trước khi đến đây nàng nghĩ tới việc . Trong nhà thể mang theo ăn, nàng cũng thể cõng bình gốm đựng nấm theo, đường quá xa nàng nổi. Hơn nữa, lúc Trương Tiểu Đệ mệt nàng còn cõng một đoạn, vì thế nàng chẳng còn sức mà lo, cũng chỉ đành để chúng chịu đói.

Nàng tàn nhẫn dắt hai đứa em quanh thị trấn, thấy chỗ nào rác rưởi chất đống thì lập tức qua xem gì nhặt .

Trấn Cam Thiện cũng nơi quá giàu , chẳng qua hơn cái nơi cơm còn mà ăn là thôn Ngô Đồng một chút thôi.

Chính vì thế nàng chẳng thể nhặt bao nhiêu thứ thể dùng . Những thứ ném thì tức là dùng , chẳng còn chỗ nào, ngay cả vải vụn bẩn loạn cũng khó mà tìm thấy.

Trên mặt hai đứa em trai lộ rõ mệt mỏi, Trương Tiểu Oản vẫn như phát hiện, vẫn dừng, đánh giá xung quanh, xem thứ gì thể nhặt nữa .

Lúc nàng mang theo hai đứa nhỏ qua một cái cầu hình vòm, ngang qua một vị đại nương đang nhóm lửa thì nhịn dừng bước.

Đây là quán bánh bao và hoành thánh. Hiện tại bàn của cái quán nhỏ loạn, vài cái bát ăn xong nhưng dọn, còn vị đại nương đang nhóm lửa thoạt giống như đang ốm. Bà nhóm lửa nhưng củi cháy, bà ngừng ho khan, giống sặc. Trương Tiểu Oản tiếng ho thì nhận vài phần ốm yếu trong đó.

Hẳn là bà phong hàn nên mới dẫn đến ho khan.

Trương Tiểu Oản cắn răng một cái, mang theo hai đứa em trai tới một bên, nhét cái sọt trong n.g.ự.c Trương Tiểu Bảo, dặn , “Em và Tiểu Đệ ở đây nhúc nhích, cũng hết.”

Nói xong nàng nhét tay Trương Tiểu Đệ tay Trương Tiểu Bảo đó xoay tới cái quán nhỏ . Đầu tiên nàng dọn bàn ghế, đó thu thập chén bát, lưu loát quét dọn. Nàng việc nhanh, chờ vị đại nương há miệng gì đó thì Trương Tiểu Oản quỳ đến bên . Nàng cúi lôi một ít tro bên ngoài, thổi mấy đống củi đang bốc khói ,chỉ chốc lát lửa bùng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-14.html.]

“Con gái, ngươi đang cái gì thế?” Phụ nhân dọa đến kinh ngạc, bà Trương Tiểu Oản.

Trương Tiểu Oản lên tiếng, cũng định mở miệng chuyện.

Trước ở nông thôn nàng thấy một đứa trẻ mồ côi giúp bà nàng việc. Đứa nhỏ cha đến nhà bà nàng, giúp bà việc, dù ngăn cản cũng . Lúc xong lời nào, bà như thế thì cũng sẽ cho cơm ăn.

Trương Tiểu Oản cũng kế thành công nhưng dù gì thì nàng dẫn hai đứa em .

Còn nếu kế hiệu quả thì nàng sẽ kiếm chút gì đó để ăn. Người cũng gì đó thì mới sống sót chứ.

Sau khi đốt lò, bỏ thêm hai cành củi nữa, Trương Tiểu Oản thấy lửa cháy thì cũng mặc kệ ánh mắt như thấy quỷ của phụ nhân . Nàng lấy một miếng gừng đem đến chậu nước rửa sạch, cầm d.a.o băm nhỏ. Lúc phụ nhân khẩn trương lên đến bên nàng thì nàng mở miệng , “Ngài nấu gừng mà uống, như thế sẽ đỡ hơn.”

Phụ nhân hành động to gan, lưu loát của nàng cho sợ đến mức thế nào cho . Thấy nàng thế bà mới vỗ vỗ ngực, thở hổn hển một .

“Cái cho bệnh của ngài, mau thử xem.” Trương Tiểu Oản nhíu chặt mày, một sắp 30 tuổi như nàng thích hợp loại chuyện nhưng nàng buộc đến còn cách nào khác. Bên đường còn hai đứa bé hiểu sự đời chờ nàng. Cho dù là việc ngu xuẩn hơn thì nàng cũng đều thử, cố tranh thủ chút khả năng, nếu bọn họ sẽ chẳng gì.

Có lẽ ngữ khí của nàng quá kiên định nên phụ nhân cũng chỉ hồ nghi nàng, đó chuyển mắt qua bên đường, thấy Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ. Bà thấy hai đứa nhỏ đen gầy, nước mũi chảy ngừng vì lạnh, quần áo lỗ vá thì lập tức hiểu , đó thở dài , “Thím đương nhiên gừng thể chống cảm.”

Trương Tiểu Oản xong lời thì nhịn bất ngờ, nàng cứ tưởng ở chỗ gì hết.

Phụ nhân thấy nàng cúi thấp đầu thì thở dài, mắt về phía hai đứa nhỏ đang trông mong chằm chằm Trương Tiểu Oản. Bà nhịn khổ, lảo đảo tới lấy hai chiếc màn thầu chay bà để dành bữa tối đưa tới mặt Trương Tiểu Oản , “Cầm lấy .”

Trương Tiểu Oản cũng thấy bà tới lồng hấp lấy hai cái màn thầu lạnh băng . Nàng còn là Trương Tiểu oản hiểu chuyện đây, chỉ cần liếc mắt đây là bà để cho chính ăn.

Loading...