XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-01-03 01:09:07
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Huyện thái gia còn quan ở huyện chúng nữa vì thế mới nhờ một

của quan gia mang 50 lượng và thư cho tỷ. Qua một chút thời gian hỏi thăm tin tức mới kẻ là kẻ lừa đảo……”

Nói đến đây Trương Tiểu Bảo dám ngẩng đầu. Hắn ngừng một lúc, thấy chị gì thì mới lấy hết can đảm tiếp tục , “Những ngày đó nhận tin của tỷ, cữu cữu bên cũng đưa tin tới. Huyện thái gia cũng nhờ vả gì, bọn đến xin gặp ông cũng tiếp, nhờ hỏi cũng tin tức gì. Mẫu cũng mộng tỷ sắp sống nổi nữa, trong nhà cũng vì thế mà yên. Đệ và Tiểu Đệ thương lượng với để ở nhà ruộng, còn theo sư phụ mà Lý chưởng quầy giới thiệu để chạy chân ăn buôn bán, nghĩ cách tích cóp tiền bạc tới đây gặp tỷ……”

Nói đến đây Trương Tiểu Bảo ngẩng đầu, mặt cũng tươi , “Mấy năm nay tích cóp hai trăm lượng nhét xe bò, đợi lát nữa sẽ đưa cho tỷ.”

“Tiền lúc đưa cho nên mới cưới cô nương ?” Trương Tiểu Oản để ý tới những lời phía mà chỉ hỏi những lời đó.

Trương Tiểu Bảo thấy chị căn bản để ý đến 200 lượng thì nháy mắt suy sụp. Hắn thể gì khác ngoài gật đầu, nhưng vẫn biện giải, “Tiền lễ hỏi nên cho thì chúng cho, là nhà bọn họ nhiều hơn. Sau đó hủy hôn bọn họ cũng trả lễ hỏi cho nhà chúng , vẫn là Chu Điền thúc giúp chúng đòi .”

“Còn gì nữa tiếp ?” Trương Tiểu Oản chút ngẩn , nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh hỏi.

“Ruộng trong nhà cũng bán hết .” Nói xong câu Trương Tiểu Bảo dịch m.ô.n.g về phía giống như sợ Trương Tiểu Oản đánh.

“Vì bán?” Trương Tiểu Oản cảm thấy nàng xổm nổi nữa nên dứt khoát đặt m.ô.n.g mặt đất.

“Bán cái chút tiền, và Tiểu Đệ chuẩn dùng tiền vốn ở trong kinh tùy tiện tìm một cửa hàng nhỏ mở tiệm tạp hóa. Chúng cần mẫn, lười biếng, tính sổ sách nên hẳn là sẽ thể nuôi phụ , mẫu và Tiểu Muội đồng thời tích cóp chút tiền cho tỷ dùng. Cho dù tìm cửa hàng thì dựa sức lực của hai chúng hẳn sẽ tìm việc. Lý chưởng quầy trong kinh cũng nhà cần dùng , bọn nghĩ ở trong kinh cũng , hẳn sẽ nhà cần xây nhà, khuân đá. Cho dù mở cửa hàng thì hai cũng sẽ bán sức dốc lòng nuôi cả nhà.” Trương Tiểu Bảo bất an mà dịch dịch m.ô.n.g giống như sợ Trương Tiểu Oản trách cứ .

“Cho nên các ngươi cứ thế mà tới?” Trương Tiểu Oản xoa nhẹ mặt chậm rãi lên.

“Đại tỷ……” Trương Tiểu Bảo thấy sắc mặt nàng đúng thì khẩn trương lên theo.

“Tới thì tới , cứ sống cho .” Việc đến nước , trách cứ thì gì? Trương Tiểu Oản giấu mệt mỏi và bất lực trong lòng xuống. Nàng gật đầu với Trương Tiểu Bảo , “Nước sồi , sẽ vo gạp, chỉnh lửa nhỏ , xử lý đồ ăn.”

“Đã .” Trương Tiểu Bảo thấy nàng trách cứ, còn dặn việc thì lập tức vui vẻ xuống ghế mà xử lý thức ăn.

*******

Lúc một nhà ăn cơm xong, Trương Tiểu Oản bố trí cho vợ chồng Trương thị và Trương Tiểu Muội, để bọn họ nghỉ gì ngày mai .

Lúc Trương Tiểu Oản cũng thấy thịt và bạc bọn họ mang đến. Bạc hai phần, một phần là 200 lượng tiết kiệm cho nàng dùng, còn một phần là tiền bán đất 100 lượng.

“Đi ba tháng đường tiêu hết bao nhiêu bạc?” Trương Tiểu Oản hé miệng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-145.html.]

“Ước chừng hai mươi lượng.” Trương Tiểu Bảo vội .

Ước chừng? Trương Tiểu Oản xoa xoa cái đầu đau nhức mà hỏi một câu, “Ăn mỗi màn thầu hả?”

“Trên đường chúng cũng mang theo lương thực, một tháng đầu mua gì. Sau đó thấy con bò mang quá nhiều đồ nên bọn mới bán lương thực, một lượng bạc dùng để mua màn thầu mang theo ăn. Đệ và Tiểu Đệ cũng mang theo cung tên, ngày thường sẽ núi dạo, như thế dọc đường cũng thịt ăn.” Trương Tiểu Bảo quy củ khai hết dám giấu cái gì.

“Thế thịt ? Mang nhiều như ăn bớt ?”

“Cái là phụ và mẫu cho tỷ thế nên ăn.” Trương Tiểu Bảo vội .

Trương Tiểu Oản đó qua hỏi Trương Tiểu Đệ, “Đệ với , dọc đường tổng cộng tiêu hết bao nhiêu?”

Trương Tiểu Đệ đau khổ liếc trai đó khẩn trương mà bẩm báo với Trương Tiểu Oản, “Thì hình như là hơn mười lượng.”

“Rốt cuộc là mấy lượng?”

“Không đến chín lượng.” Trương Tiểu Đệ cũng vùi đầu xuống, chị cả vẫn giống , nghiêm khắc khôn khéo, cái gì cũng hiểu, chẳng ai lừa nàng.

“Một đường đến đây uống nước lã hả?”

“Có ăn màn thầu.” Thấy trai lúc vò đầu bứt tai dám gì, Trương Tiểu Đệ chỉ căng da đầu một câu .

Nói xong nhớ tới đống thịt ăn thì nhanh chóng bồi thêm một câu, “Một đường bọn săn thú, cung ăn ít thịt .”

“Đệ mau cẩn thận rõ xem tiêu những cái gì.”

“Một ngày mua 30 cái màn thầu, chỗ màn thầu đắt, chỗ rẻ. Có khi 30 đồng thể mua 35 cái, khi chỉ 30 cái. Gặp chỗ nghỉ chân thì cũng thuê chỗ nghỉ, nếu chỗ nào đắt quá thì phụ và mẫu cũng luyến tiếc. sợ thể họ chịu nên ca ca đều bỏ tiền thuê cho bọn họ và Tiểu Muội một gian phòng. Cứ thế, tiền cũng, cũng tiết kiệm ít nhiều……”

Nói đến giọng Trương Tiểu Đệ tắt luôn, dám gì nữa.

Trương Tiểu Oản một tay chống trán, thế thì buông đồ trong tay mà xoa cả hai bên thái dương.

Tiểu Lão Hổ ở bên cạnh đáng thương mà hai lúc nghiêm chỉnh, dọa đến lời cũng lắp. Hắn đột nhiên cảm thấy khi bướng bỉnh đánh cũng chẳng là cái gì so với thế .

Loading...