XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 148

Cập nhật lúc: 2025-01-03 01:27:19
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi……” Lưu Nhị Lang em gái dập đầu mặt giống như đang cầu xin một vị quan lão gia tha mạng cho cả nhà nàng thì tức giận nhưng cũng gì.

Trương Tiểu Oản gì, chỉ từ phía ôm lấy nữ nhân so với trai của thì còn già nua hơn để ngăn bà dập đầu nữa.

Con mà, tồn tại khó. Lưu Tam Nương nàng gả ngoài để ngày lành, cơm no. Ngày nàng xuất giá bà cũng đưa nàng một đoạn đường. Biết nàng sống hàng đêm bà đều gặp ác mộng, như thể đau lòng nàng?

Không , bà cũng đau lòng nàng……

Trương Tiểu Oản ôm chặt lấy , đẻ mặc thể già nua của bà run rẩy trong lòng. Nàng ngẩng đầu lên, mắt lạnh Lưu Nhị Lang, mở miệng tiễn khách, “Cữu cữu đại nhân, mời ngài thôi.”

“Cữu cữu đại nhân, ngài thôi.” Trương Tiểu Bảo và em trai vẫn ở cửa lời nào mà chỉ quỳ gối mặt Lưu Nhị Lang.

“Ngươi, các ngươi……” Lưu Nhị Lang giận trừng mắt bọn họ, đó đôi mắt lạnh băng của Trương Tiểu Oản thì khỏi lạnh , “Để xem các ngươi sẽ kết cục gì.”

Nói xong ông phất tay áo bỏ . Trương Tiểu Oản ôm Lưu Tam Nương đang thành tiếng ở trong lòng, nhẹ nhàng trấn an bà, “Đừng sợ, một nhà chúng ở bên một ngày thì một ngày. Nếu một ngày thật sự sống thì con sẽ sắp xếp cho thỏa đáng, mẫu cứ yên tâm. Đến lúc đó trời sập thì bọn họ cũng việc gì.”

“Tiểu Oản, con gái của ……” Lưu Tam Nương thì ngẩng đầu nóc nhà gọi tên đứa con gái khổ của , nhịn rống lên.

Lúc , Trương A Phúc lưng bà cúi đầu yên lặng lau mắt, Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ cũng nắm chặt tay, nhịn khổ sở và khuất nhục trong lòng.

Trương Tiểu Muội cầm đòn gánh ở cửa cũng ô ô thét. Nàng nghĩ quan của nhà bọn họ giống tên Huyện lệnh ở chỗ họ lệnh đánh c.h.ế.t cha của Tiểu Hoa ở chỗ bọn họ, đều là , chỉ bắt nạt khác.

*******

Giữa tháng năm, Trương Tiểu Oản ở tiền viện phơi đồ ăn thì cửa gõ.

Uông Vĩnh Chiêu tới.

Hắn tới báo cho Trương Tiểu Oản việc hôn nhân của mấy em trong nhà định xong. Cuối năm nay Vĩnh An sẽ thành , Vĩnh Trang thì sang năm mới thành , còn Vĩnh Trọng thì đến giữa năm .

Dứt lời Trương Tiểu Oản nhàn nhạt , “Trong nhà bận rộn, nếu lúc ngươi về cũng thể giúp mẫu chia sẻ chút chuyện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-148.html.]

Trương Tiểu Oản nhưng gì mà chỉ lắc đầu.

“Cuối tháng nạp , nếu ngươi nguyện ý thì cũng thể trở về uống ly của chủ mẫu.” Lúc Uông Vĩnh Chiêu lời thì chằm chằm mặt Trương Tiểu Oản.

Trương Tiểu Oản vẫn biểu tình gì mà nhàn nhạt lắc đầu. Biểu tình của nàng giống như một câu tùy tiện đến thể tùy tiện hơn.

Nàng thèm để ý đến việc . Uông Vĩnh Chiêu biểu tình chút gợn sóng của nàng mới đầu khắp sân.

Ánh mặt trời rải đầy sân, tháng năm là lúc thời tiết ở kinh thành nhất, nóng lạnh, thời tiết cũng sáng sủa cực kỳ.

Hắn ánh mặt trời sáng lạn một lúc thật lâu, mãi mới lấy một túi bạc trong tay áo để bàn một lời mà về.

Sau khi lên Trương Tiểu Oản cũng lên, lấy túi bạc bàn đó tiễn cửa. Sau khi cửa nàng vén áo thi lễ, đưa túi bạc qua bình tĩnh , “Đại công tử, nguyện ngài cùng một nhà của ngài cát tường như ý, trong nhà năm nay thu hoạch đều . Bạc ngài cầm về thôi, lễ thành hôn của mấy Nhị công tử đều dùng tiền.”

Uông Vĩnh Chiêu bàn tay thô ráp của nàng, đó vết chai dày và túi bạc. Hắn giật giật mắt, đó thèm Trương Tiểu Oản một cái mà thẳng.

Trương Tiểu Oản thấy lấy bạc về thì do dự nhưng cũng đuổi theo nữa. Nàng cầm bạc về phòng đóng cửa .

Cửa kẽo kẹt một tiếng đóng . Uông Vĩnh Chiêu bước đến chỗ cái cây buộc con ngựa, cuối cùng vẫn nhịn đầu nhưng chỉ thấy hai cánh cửa đóng chặt.

Lúc khuôn mặt bình tĩnh của phụ nhân hiện mặt . Hắn cứ thế hình ảnh nàng ở trong đầu, đôi mắt như nước lặng của nàng bóng dáng .

Uông Vĩnh Chiêu nhịn khẽ, hất hất đầu vứt hình ảnh đó khỏi óc xoay lên ngựa. Hắn kiều thê, chỉ một vợ da tay thô ráp giống da thuộc nhưng vẫn mỹ .

Nàng da trắng, như hoa tươi mới nở rộ mùa xuân. Những gì khác cũng thiếu. Nếu vợ quê mùa của trong thôn thì tùy nàng.

*******

“Đại cữu cữu, cháu ăn cái .” Uông Hoài Thiện ngông nghênh mà lắc đầu với Trương Tiểu Bảo lúc còn gắp một khối thịt nướng cho .

“Ăn no ?” Trương Tiểu Bảo sờ sờ bụng , còn tiến lên đó mới lắc đầu , “Ta thấy còn phồng lên , vẫn nên ăn một chút mới .”

Nói xong dỗ đứa cháu trai, “Ăn một khối nữa, ăn xong cái nếu no sẽ gắp nữa.”

Hắn dỗ dành ôn tồn như thế khiến Uông Hoài Thiện chỉ đành thở dài đón lấy. Hắn no đến thể no hơn nhưng vẫn cắn từng miệng nhỏ, mặt mày ủ ê ăn.

Loading...