XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-01-03 03:45:33
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẫu , cần tiễn .” Uông Vĩnh Chiêu một xong thì Uông Hoài Thiện lập tức hô lên.

Hắn thì Uông Vĩnh Chiêu mắt lãnh mà tức giận ý nhưng Uông Hoài Thiện càng phẫn nộ thật sự. Hắn cũng cam lòng mà trừng , vì thế hai bộ dạng cực kỳ giống cứ thế mở to hai đôi mắt giống y đúc, nhướng mày mà trừng đối phương.

Trương Tiểu Oản vốn còn đang nghĩ dùng lời gì để cực tuyệt thấy thế thì .

“Mẫu ……” Uông Hoài Thiện trừng mắt một hồi thì vẫn cam lòng yếu thế mà mạnh mẽ trừng mắt Uông Vĩnh Chiêu chớp một chút nhưng miệng thì réo tên sẽ khẳng định bên phía .

Lúc từ xa truyền đến ánh đuốc và tiếng Trương Tiểu Đệ đang gọi , “Đại tỷ, Tiểu Lão Hổ, đại tỷ, Tiểu Lão Hổ……”

“Tiểu cữu cữu tới.” Lúc Uông Hoài Thiện cũng trừng mắt với Uông Vĩnh Chiêu nữa àm bắc tay loa hét to , “Tiểu cữu cữu, tiểu cữu cữu……”

Trương Tiểu Đệ nhanh chóng tới thấy khuôn mặt lạnh như băng của Uông Vĩnh Chiêu thì theo bản năng căng cứng , đôi mắt cũng trừng thật lớn.

Hắn bước nhanh tới chỗ Trương Tiểu Oản gọi nàng, “Đại tỷ.” Giọng khẩn trương, trong lòng cho rằng bắt nạt chị .

Trương Tiểu Oản lắc đầu với đó và xoay bình tĩnh mỉm với Uông Vĩnh Chiêu , “Đại công tử, đêm khuya nên thứ cho thể tiễn ngài. Ngài lên đường cẩn thận.”

Nói xong nàng ôm Uông Hoài Thiện hành lễ với đó gì nữa mà theo con đường nhỏ về nhà. Đi vài bước, Tiểu Đệ đây ôm Tiểu Lão Hổ, trong miệng nhu hòa mà dỗ cháu , “Tiểu Lão Hổ, để cữu cữu ôm nhé?”

Tiểu Lão Hổ thấy đang tươi thì hào phóng mà gật đầu vươn tay. Trương Tiểu Đệ lập tức mặt mày hớn hở mà ôm lấy , đưa cây đuốc cho chị . Ôm Tiểu Lão Hổ , mới nhỏ giọng thét lên, “Tiểu cữu cữu ôm Tiểu Lão Hổ trở về nhà gì nào?”

“Trở về rửa mặt rửa chân ngủ!” Uông Hoài Thiện ha ha mà tiếp lời , quên mất trừng mắt.

Trương Tiểu Oản giơ cây đuốc bên cạnh bọn họ, hai cháu chuyện thì đầu , ánh mắt nhu hòa hai , khóe miệng nhếch lên. Lúc bọn họ càng càng xa, mà Uông Vĩnh Chiêu ở phía vẫn tại chỗ. Sườn mặt phụ nhân khi nhếch miệng thoáng xẹt qua mặt .

Có lẽ vì ánh lửa quá nhu hòa, đêm tối quá sâu nên sườn mặt của phụ nhân giống như chút rạng rỡ. Mãi đến khi khuất Uông Vĩnh Chiêu mới bóng đêm đó nhíu mày thật sâu. Sao thể đến mức quên cả tức giận thế ?

Hắn lắc lắc đầu, bước nhanh về phía con ngựa ở bìa rừng. Không tiễn cũng , ngày đừng oán cho nàng cơ hội.

*******

Lần Uông Vĩnh Chiêu nghĩ tẫn trách với vợ cả của . Còn Tiểu Lão Hổ thì về nhà bà ngoại rửa mặt, rửa chân lên giường.

Ngoài cả đang động phòng tới còn đều ở đây. Tiểu Lão Hổ chăm chút cho từng tí một thì vui đến nỗi lúc ngủ cũng .

Lúc đêm khuya, Trương Tiểu Oản bảo rửa mặt ngủ. Chờ bọn họ về phòng chắc chắn bọn họ ngủ nàng mới về phòng , nhịn ngáp một cái đó ngã giường đệm và ngủ ngay.

Sáng sớm hôm nàng phòng bếp thấy Triệu Quế Đào dậy và theo Lưu Tam Nương cơm sáng……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-156.html.]

“Làm sớm như ?” Trương Tiểu Oản giật bên ngoài nhưng sắc trời hôm nay còn sớm thật sự.

“Sớm một chút, sớm một chút mới ……” Triệu Quế Đào đỏ mặt đáp , tay vẫn ngừng đút củi lò, đó cúi đầu cầm giẻ lau bệ bếp.

“Ngươi mau , vội.” Trương Tiểu Oản vội qua đoạt cái giẻ lau.

“Tiểu Bảo ngài thích sạch sẽ, ……” Triệu Quế Đào ngước khuôn mặt đỏ bừng, với Trương Tiểu Oản , “Đương gia phu nhân, ngài để , cái gì cũng chỉ chăm chỉ thôi.”

Trương Tiểu Oản bật , “Gọi đại tỷ , còn cái gì mà đương gia phu nhân chứ?”

Nói xong nàng tiếp, “Không cho mà mấy ngày nghỉ ngơi cho , chờ quen thì chuyện trong nhà chắc chắn để . Nghe lời nhé?”

Triệu Quế Đào lúc mới buông lỏng cái giẻ trong tay, ngượng ngùng gật gật đầu.

Giải quyết xong cô dâu nỏ Trương Tiểu Oản bất đắc dĩ hỏi Lưu Tam Nương, “Mẫu , ngài dậy sớm thế gì?”

“Ta ngủ , dậy sớm bát canh trứng cho Tiểu Lão Hổ. Hắn đang tuổi lớn, lẽ đói nhanh.” Lưu Tam Nương xong thì vẫy vẫy tay với nàng , “Con đây.”

Trương Tiểu Oản qua đỡ bà dậy, “Eo lưng ngài khỏe thì đừng ghế thấp nhóm lửa.”

Lưu Tam Nương “À” một tiếng đem tờ giấy đậy chén trứng gà nước đường mới nấu xong để mặt bếp đưa cho nàng ,“Mới nấu đấy, thê tử của Tiểu Bảo mới uống một chén, con cũng uống một chén cho bổ .”

Đường đỏ trứng gà ? Trương Tiểu Oản , “Con uống cái gì?”

“Uống.” Lưu Tam Nương cầm chén để tay nàng.

Trương Tiểu Oản chỉ đành uống xong chén trứng gà đường đó với Triệu Quế Đào, “Đại tỷ xem như dính lộc của nè.”

Lời nàng khiến Triệu Quế Đào đỏ bừng mắt.

*******

Chờ dâng xong Triệu Quế Đào quét sân. Trương Tiểu Oản buồn bực với Trương Tiểu Bảo đang ngây như thằng điên , “Đệ cũng khuyên thê tử một chút hả? Sáng sớm tới giờ nàng cứ vội vội nọ, hiểu còn tưởng nhà chúng tìm con dâu về đứa ở kìa.”

“Tùy nàng .” Tiểu Bảo gãi gãi đầu qua giúp vợ .

Tiểu Muội ở phía chị cả, đầu dựa vai nàng nũng , “Đại tỷ, thể cần luyện chữ ? Hôm nay chơi với tẩu tử.”

“Đừng hòng, hôm nay rảnh, để tự dạy học.” Nhìn em gái nhỏ lười biếng, Trương Tiểu Oản chút do dự đ.â.m thủng chút tính toán nho nhỏ của nàng.

Tiểu Muội xong a a kêu hai tiếng hét lên với Trương A Phúc và Lưu Tam Nương, “Phụ , mẫu , ngày mai con cùng nhị ca đưa đưa Tiểu Lão Hổ học đường. Con nhanh sẽ chậm trễ việc của .”

Loading...