XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 171
Cập nhật lúc: 2025-01-03 08:52:46
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Cửu Đao gần bọn họ nhưng cũng thấy lời bọn họ và càng thấy động tác của hai . Lúc Đại Bảo ở lưng hỏi, “Mẫu và thẩm thẩm đang thầm cái gì với thế?”
Hồ Cửu Đao nghĩ nghĩ đó với con trai, “Thẩm thẩm nàng cũng ở đây một ngày, chúng nhọc lòng.”
Hồ Đại Bảo xong thì lập tức hiến kế cho Trương Tiểu Oản, “Thẩm thẩm cứ yên tâm ở , đợi ngài ăn no cháu sẽ tìm Lão Hổ ca ca tới đón ngài về nhé.”
Trương Tiểu Oản thấy thế thì buông tay Hồ nương tử, mặt cho một nụ rõ tươi, “Biết , cháu mau theo cha về , bánh kẹo nhớ chia cho các bạn một chút, đừng đánh nhé.”
“Đã , .” Đại Bảo theo cha xoay nhưng vẫn đầu dặn dò Trương Tiểu Oản, “Thẩm thẩm nhất định ăn thật no nhé, còn để dành một ít đợi ngày mai Lão Hổ ca ca và cháu tới đón ngài thì ngài cho chúng ăn……”
Trương Tiểu Oản gật đầu, mỉm vẫy vẫy tay với đó theo bọn họ rời . Chờ bọn họ thật sự , nàng đầu với Uông Đỗ thị đang , “Đại công tử ?”
Lúc nàng thu nụ mặt, sắc mặt lạnh băng, cả gì còn thở ấm áp bình thản như . Uông Đỗ thị chỉ liếc nàng một cái, tức khắc kinh hãi uốn gối nhẹ giọng , “Đại ca buổi trưa sẽ về.”
“Vậy chờ một chút .” Trương Tiểu Oản đến đây thì về phía Thính Quản gia bên . Ông thấy nàng qua thì nhanh chóng tiến lên.
Trương Tiểu Oản từng quản gia hai năm, nàng lợi hại thế nào ông , cũng sự kính trọng với nàng nên tuyệt đối dám chậm trễ.
“Nhị thiếu phu nhân bận nên đừng phiền nàng, để nàng việc của , ông tìm một nha đưa về phòng để nghỉ ngơi một chút.” Trương Tiểu Oản nhàn nhạt .
“Đại thiếu phu nhân ăn sáng ?” Thính quản gia cẩn thận hỏi.
“Đợi Đại công tử về , cứ là gặp ngài thì ăn ngon. Đợi Đại công tử về mà rảnh thì để gặp.” Trương Tiểu Oản xong thì mặt khiến những ở đó đều đồng thời dạt , để nàng bước nhanh qua bọn họ.
“Ngài chờ một bước, sẽ mang nha dẫn đường cho ngài.”
Thính quản gia thấy nàng mang theo sát khí đùng đùng bỏ thì vội hành lễ với nhị thiếu phu nhân đó tức khắc hô một tiếng chạy lên nàng nửa bước và gọi một nha tới đưa nàng về phòng.
Uông gia nhị thiếu phu nhân ở phía và đám nô tài giống như á khẩu, ai mở miệng gì.
*******
Uông Vĩnh Chiêu xuống ngựa thì Thính quản gia vội tiến lên nhẹ giọng bẩm báo, “Đại thiếu phu nhân ở trong phòng nghỉ ngơi, đến đồ ăn sáng cũng dùng.”
“Sao? Muốn đói c.h.ế.t ở Uông gia để nhà họ Uông ngàn chỉ trỏ hả?” Uông Vĩnh Chiêu ném roi ngựa chút để ý .
“Lão nô thấy là tâm trạng ăn uống.” Thính quản gia thấy thế vẫn cố trả lời, trong lòng thì kêu khổ thôi nhưng ngoài miệng ông vẫn đấy, “Ngài mời đại thiếu phu nhân tới Hắc Yến Các cùng dùng cơm trưa ?”
Uông Vĩnh Chiêu liếc mắt ông , “Ngươi chút chỗ từ nàng mà vẫn nhớ rõ nhỉ?”
Thính quản gia khom sát đất , “Lão nô dám.”
“Hừ.” Uông Vĩnh Chiêu hừ lạnh một tiếng, bước xa vài bước mới vứt một câu, “Gọi nàng tới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-171.html.]
Chờ xa Thính quản gia mới thẳng, khổ lắc đầu gian nan cảm thán, “Đây nào phu thê, quả thực chính là……” Những lời đó ông kiêng kị nên . Sau khi nuốt lời trong bụng ông mới cất bước vội vàng tới chỗ Trương Tiểu Oản.
Trương Tiểu Oản nhận tin từ Thính quản gia thì cũng theo.
Trên đường lão quản gia vài thôi. Trước khi bước qua một cái cổng vòm ông dừng , đầu hành lễ với nàng đó nhẹ giọng , “Có một lời lão nô nên .”
“Nói .” Trương Tiểu Oản liếc một cái, Uông Thính là gia nô theo Uông Quan Kỳ gần như cả đời. Hai năm nàng tự nhận là đối xử với ông tệ, cũng giúp vài phen nhưng mong ông sẽ giúp cái gì.
Hiện nay thần sắc thì sợ là ông thật sự điều gì đó với nàng.
“Đại công tử đến mười tuổi theo lão gia hành quân đánh giặc, tính tình tự nhiên là chút ngang ngạnh,” Thính quản gia Trương Tiểu Oản một cái, nhỏ giọng , “Có khi nếu ngài mềm mại chút thì chừng thể lấy nhu thắng cương……”
Dưới cái chăm chú và nụ như như của Trương Tiểu Oản, lão nô càng càng nhỏ, đến một chữ cuối cùng gần như thấy.
Chờ ông xong Trương Tiểu Oản , “Cảm ơn ngài chỉ điểm, mau dẫn đường thôi.”
Lấy nhu thắng cương ? Nếu hữu dụng thì nàng khẳng định sẽ dùng. nếu vô dụng thì nàng dùng gì?
*******
Trương Tiểu Oản đưa đến một căn gác mái khí , ở trong căn phòng cực kỳ rộng đó nàng thấy Uông Vĩnh Chiêu đang ở giữa bàn. Hắn đôi mắt yên lặng nàng, Trương Tiểu Oản hề nháy mắt mà qua hành lễ với , “Thỉnh an Đại công tử……”
“Thỉnh an đại thiếu phu nhân.” Mấy nha ở một bên cùng mấy gã sai vặt đều hành lễ với nàng, giọng của mười mấy lồng , nữ mềm mại, nam hồn hậu khiến cả căn phòng rung lên.
Trương Tiểu Oản ngước mặt, qua bọn họ, cũng mà chỉ gật đầu thật nhẹ đó với Uông Vĩnh Chiêu, “Thiếp thể xuống ?”
“Ngồi .” Uông Vĩnh Chiêu nàng một cái phun một câu .
Trương Tiểu Oản xuống mặt , thấy cầm khăn lông lau tay, dùng súc miệng thì đột nhiên cảm thấy chút buồn . Nàng hy vọng nam nhân cố ý khoe khoang mặt nàng, bởi vì nếu thế thì cũng quá ngây thơ .
Căn phòng khí phái, trang sức quý giá thì thể là bộ dáng hàng ngày gì lạ. ăn cơm một mà bốn nha xinh , tám gã sai vặt xuất võ binh là ? Không sợ bọn họ đến sặc cơm ?
Trương Tiểu Oản bật trong lòng nhưng bề ngoài vẫn Uông Vĩnh Chiêu đùa nghịch những nghi lễ khi ăn cơm đó cầm đũa lên. Nàng mới thấy động tay gắp thức ăn thì nàng cầm lấy đũa, bưng chén lên nhanh chóng gắp đồ ăn cơm.
Nàng ăn thất lễ, cũng nhe răng nhưng tốc độ nhanh. Lúc Uông Vĩnh Chiêu mới ăn xong nửa bát cơm thì nàng ăn xong một bát cơm đó duỗi tay qua một bên, mặt cũng nâng mà với nha ở bên đó , “Thêm cơm.”
Nàng dứt lời thì Uông Vĩnh Chiêu nặng nề buông đũa trong tay nàng với đôi mắt lạnh lẽo nảy lửa giận, “Phụ nhân như ngươi ai dạy ngươi cái gì là dáng hả?”
“Ta thất lễ chỗ nào?” Trương Tiểu Oản ngước mắt, nhẹ nhàng . Sau đó nàng nhanh chậm , “Đại công tử thấy rơi cơm ăn phát tiếng, hoặc lộ răng? Nếu như chỗ đúng thì mong Đại công tử chỉ giáo.”
Nàng thật xem Uông Vĩnh Chiêu thể oán trách nàng ăn nhanh hơn .