XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-01-04 10:10:42
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người ở bên luyện kiếm nháy mắt, xoay nhảy lên trung, kiếm chiêu dần dần thao luyện từ đầu đến cuối.

Bên Trương Tiểu Oản cũng dừng, cũng nháy mắt mà chỉ hờ hững bình tĩnh , “Không thừa, khối chỉ đủ một đôi ủng nhỏ.”

Nàng xong thì thở lạnh lẽo phía ngưng. Trương Tiểu Oản nhanh chậm cầm kim cọ cọ da hổ đó tiếp tục khâu.

Đứa nhỏ ngày càng lớn, chân cũng thế, vì để mặc thoải mái nên Trương Tiểu Oản mấy đôi giày mỗi năm cho đổi.

Hiện tại ở bên ngoài, sẽ bao nhiêu đường, chạy qua bao nhiêu nơi nên Trương Tiểu Oản càng phí nhiều công sức giày cho hơn. Giày bình thường chỉ cần 5 tầng đế là giày nhưng nàng nạp bảy tầng.

Ủng da hổ là cho mặc mùa đông, cũng chỉ thừa non nửa tấm da để , còn phần còn nàng dùng áo cho giữ ấm, gì còn gì. Mà nếu dư thì nàng vẫn thêm chút đồ cho con nàng. Cả ngọn núi cũng bao nhiêu con hổ nàng thể bắt , cực kỳ khó nên thể để cho khác chứ.

lời nàng chỉ nghĩ trong lòng, còn bề ngoài nàng vẫn hòa nhã với Uông Vĩnh Chiêu, “Lần nếu đánh lão hổ sẽ cho ngài một đôi ?”

Uông Vĩnh Chiêu lạnh lùng liếc nàng một cái nhưng đồng ý . Đêm đó ăn tối . Uông Hoài Thiện thở phào một , để hai nha tiền viện giữ nhà còn lôi kéo đến hậu viện của bọn họ.

Buổi tối Uông Hoài Thiện giường thao thao bất tuyệt mà về những và việc gặp qua với . Trương Tiểu Oản ở mép giường và lắng một cách nghiêm túc. Ngẫu nhiên chỗ hiểu nàng sẽ nhẹ giọng hỏi cụ thể hơn, Uông Hoài Thiện cũng đến cẩn thận.

Lúc đến chuyện Thế Tử gia cực kỳ tán thưởng , Trương Tiểu Oản vuốt vết thương do thích khách c.h.é.m lên tay hỏi, “Còn đau ?”

“Cái tính gì,” Uông Hoài Thiện bắt lấy ống tay áo nàng vén lên nghiêm túc với Trương Tiểu Oản, “Con sợ đau, mẫu quên ?”

Trương Tiểu Oản nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Mấy ngày , Uông Hoài Thiện kỳ thật thấy ít tinh phong huyết vũ ở chỗ Tĩnh thế tử. Những cái đó giấu diếm Trương Tiểu Oản ít. Hắn đau lòng , nàng chỉ thấy một vết thương đau lòng như thế, nếu nhiều hơn thì sợ là nàng sẽ thương tâm đến vỡ vụn mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-182.html.]

Trong lòng Uông Hoài Thiện ảm đạm, quyết định giấu thật chặt những việc đó, ngoài miệng thì thoải mái , “Mẫu con sẽ tự bảo vệ thật đúng ?”

“Biết chứ.” Trương Tiểu Oản , trong lòng thở dài. Nàng sờ trán , mãi mới bình tĩnh với , “Về con việc gì đều nghĩ nếu mẫu con thì sẽ thế nào, ?”

Uông Hoài Thiện những lời thì ngẩn . Một hồi lâu chảy nước mắt, lẩm bẩm hỏi Trương Tiểu Oản, “Nếu con c.h.ế.t thì ngài sẽ sống nữa ?”

“Thật sự sẽ sống nổi ……” Trương Tiểu Oản , vươn tay lau nước mắt cho , “Hiện nay mỗi ngày ở nhà đều gặp con một chút, nghĩ đến lúc vui vẻ gặp con, ngày con thể cưới âu yếm mà nàng cũng thích con. Ta còn nghĩ về con sinh con đứa nhỏ sẽ giống con bây giờ khiến bực , chọc phiền toái . Chỉ nghĩ đến những điều thì ngày tháng của mẫu mới thoáng hơn một chút. Nếu con còn nữa thì những thứ đó sẽ . Mẫu sợ là sẽ sống nổi theo tìm con xem kiếp thể đối xử với con hơn một chút , thể để con chịu ít khổ hơn .”

Uông Hoài Thiện đến đây thì choáng váng. Hắn thật sự thống khổ đến cực điểm, thể nhẫn nại mà vùi đầu gối oa oa rống lên.

“Khóc , cho thoải mái. Một khi xong thì những khổ sở và tủi sẽ còn nữa.” Trương Tiểu Oản nhẹ nhàng vỗ lưng , chậm rãi dỗ dành , “Ở mặt mẫu con cần nhẫn nại, chúng thương tâm bao nhiêu thì . Con cần nhẫn nhịn mặt mẫu .”

Hắn ở bên ngoài đều nhẫn nhịn hơn thường thể nhịn mà khi về nhà còn dỗ nàng vui vẻ.

Con trai nàng mới tới 12 tuổi, con nhà còn đang chơi đùa mà theo một đám lớn tranh đấu, lục đục còn thận trọng từng bước, sống trong cảnh đao kiếm thường trực.

Cuộc sống tàn nhẫn như thế mà với nàng rằng đây là trách nhiệm của khi sinh con cháu của Uông gia.

Nửa đêm ngày thứ hai, gà còn gáy Trương Tiểu Oản tiến đến phòng Uông Hoài Thiện. Lúc mới mơ mơ màng màng mở mắt ngáp một cái , “Mẫu cõng con một chút .”

Trương Tiểu Oản , con trai nàng vẫn nhõng nhẽo, hôm qua còn cõng nàng để nàng vui vẻ nhưng bây giờ nũng.

Nàng xổm xuống cõng đứa con trai còn đang mơ màng lên đến nhà bếp nấu cơm cho .

Nấu cháo xong nàng cán bột bánh nướng áp chảo nướng bánh. Sau đó nàng cõng đến bên cạnh giếng để rửa mặt cho .

Loading...