XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-12-11 03:42:17
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa đêm, Trương Tiểu Oản cẩn thận xuống giường, cầm một cái bình gốm cho chút nấm , đó bỏ sọt, sờ viên đá lửa mang theo mới an tâm cõng sọt lên vai, cẩn thận mở cửa, dựa theo ký ức ban ngày mà về phía .

Đi một đoạn , xác định phát hiện nàng mới chạy nhanh về phía , mãi mới dừng bước, nhẹ nhàng thở .

Lúc nàng chạy xa nên , Lưu Tam Nương nàng xa mà ngã cửa . Trương A Phúc phía chỉ thể đỡ bà , cùng rơi nước mắt.

Lúc trời sáng, Trương Tiểu Oản chạy đến nơi thưa thớt bóng .

Xung quanh thôn Ngô Đồng cũng quá nhiều thôn xóm và nhà dân. Trương Tiểu Oản đường đến huyện lỵ ở phía trấn Cam Thiện mới nhiều dân cư ở.

Nơi đó nhiều dân cư chứng tỏ ở đó thể nuôi sống . Trải qua thời gian , Trương Tiểu Oản cũng còn sức mà than thở phận xui xẻo, nàng chỉ thể nghĩ rằng những ngày tháng trong kiếp của nàng quá mức trôi chảy nên ông trời đòi kiếp .

Nàng chỉ thể nghĩ như thế nếu thật sự chỉ thể than trời trách đất.

Suốt dọc đường Trương Tiểu Oản thường nhặt những cành khô đầu nhọn ở ven đường. Nàng núi sâu đến mức nào nên chỉ tìm kiếm xung quanh xem thứ nào thích hợp để phòng . Chỉ dựa thể của nàng mà tìm đồ ăn mang về thì cũng còn mạng mà về mới .

Nếu nàng c.h.ế.t ở bên ngoài thì nhà nàng……

Trương Tiểu Oản lắc đầu, để bản đừng nghĩ nhiều, bước chân cũng nhanh hơn.

Đi suốt một ngày, cuối cùng núi non trụi lủi cũng bắt đầu màu xanh. Lúc ngang qua một đoạn đường núi nàng còn thấy quả cam màu vàng.

Nàng mất một lúc lâu mới vòng tới chỗ cây cam . Đến gần một cái nàng mới phát hiện đó là quýt dại, bởi vì vỏ của nó dày. Trương Tiểu Oản hái một quả, bẻ ăn thử thì thấy chua đến độ nàng ném luôn.

nàng nghĩ lẽ Lưu Tam Nương sẽ ăn nên vẫn hái hai trái để trong sọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-19.html.]

Một ngày nàng qua nơi nào cũng thấy hoang tàn vắng vẻ. Dù Trương Tiểu Oản to gan, mang linh hồn của một gần 30 tuổi nhưng một thì cũng thấy sợ.

Nàng vốn ca hát để thêm can đảm nhưng sợ tiếng hát của nàng sẽ dẫn dã thú hoặc động vật lớn nàng đối phó dược đến. Vì thế nàng vẫn mím chặt đôi môi vì sợ hãi mà run run lên.

May mà thời tiết , nàng đắm trong ánh sáng mặt trời ấm áp, buổi chiều tìm suối nước, nấu nấm lên ăn. Nàng nhặt củi khô nửa sọt, vì thế tìm nơi an để nghỉ qua đêm.

Nàng tìm hiểu phương hướng của ngọn núi , nếu bộ thì mất hai ngày mới tới . Nếu là ở hiện đại thì chỉ cần lái xe nửa ngày là tới nơi.

Nói cách khác, cho dù nàng quá sâu thì cũng ngủ bốn buổi tối ở bên ngoài. Mà bốn buổi tối ngủ nghỉ thế nào nàng cũng tính qua.

Bên gì dân cư, cũng nào một quãng đường xa như thế tới ngọn núi . Như chứng tỏ nàng sẽ đụng nào ở đường. Nếu gặp lạ thì nàng sẽ sợ hãi, vì thể là . Chính vì thế nên dù thấy nàng cũng sẽ trốn .

Cho nên nhất là gặp ai. Lúc nàng chỉ thể dựa bản vì thế nàng thể hy vọng nào đó xuất hiện cho nàng thêm can đảm……

Trương Tiểu Oản quyết tâm đua tranh một phen. Lúc nàng thể nghĩ quá nhiều, nàng sợ nếu nghĩ nữa thì sẽ bức phát điên.

Đêm đó lúc nàng tìm một cái sơn động nông thì thực sự cảm thấy vận khí của tồi. Ít nhất thì đêm đông nàng cũng sẽ đông lạnh mà ngủ ở bên ngoài.

Nàng cầm lấy củi đốt lửa. Ở trong hoang dã , bầu trời buổi đêm cũng sẽ ngôi .

Trương Tiểu Oản ở cửa động một lúc lâu vẫn ngủ. Không trời quá mà là vì nàng đang sợ hãi.

Thấy bản cốt khí như thế thì Trương Tiểu Oản nhạo bản .

Sau đó vì quá mệt mỏi nên đến nửa đêm nàng dựa trong sơn động mà ngủ. Ánh lửa phản chiếu gương mặt thon gầy chút thịt nào của nàng, đem bóng dáng nàng kéo dài hơn thường lệ. Ở trong bóng tối nàng như một cây non thể gãy bất kỳ lúc nào.

Loading...