XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-01-06 00:50:48
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắp ăn tết nên Uông phủ bên cho tới mời Uông Vĩnh Chiêu hồi phủ. Trương Tiểu Oản mà ôn tồn với nàng nhà với Mạnh .

Uông Vĩnh Chiêu trầm mặt hai ngày, ngày 30 tết mới xụ mặt mang theo Giang Tiểu Sơn mất.

Trương Tiểu Oản đưa đến cổng lớn còn vẫy khăn với nhưng chẳng thèm nàng một chút, cứ thế luôn.

Đợi khuất, Trương Tiểu Oản mới thở một thật dài đó xắn tay áo nới với lão bộc bên , “Đi, chúng cơm tất niên .”

Thiếu một mỗi ngày giận dỗi bắt nàng sắc mặt, thư Tiểu Lão Hổ gửi về khiến tâm tình Trương Tiểu Oản khó nhẹ nhàng. Nàng vội vàng nấu ăn, điểm tâm, chỉ huy năm sáu lão nô bộc đem thứ trong nhà sửa soạn lau chùi, dịch chuyển tạo một khí mới mẻ, tăng thêm vui mừng khi ăn tết.

Đêm đó, Trương Tiểu Oản cũng để đám lão bộc riêng mà nàng cùng với Mạnh và mấy quây quanh một bàn lớn cùng ăn cơm. Ăn cơm xong nàng bưng hạt dưa và đậu phộng lênđể chuyện cắn ăn.

Người già thì thành tinh, trong những đây ngoài Trương Tiểu Oản, những khác đều tuổi, trong bụng đều chuyện xưa. Cứ thế mỗi một chuyện nên đêm dài cũng qua mau. Không bao lâu tới đêm khuya, mấy lão bộc đỡ , còn Trương Tiểu Oản đỡ Mạnh đến bên cửa đốt pháo. Mọi thèm nên lên nhà chính chuyện đến khi buồn ngủ quá mới lục tục trở về phòng nghỉ ngơi.

Trương Tiểu Oản mang theo lão bà tử dọn dẹp nhà chính xong mới tới hậu viện ngủ. Khi đó là giờ sửu vì thế ngày thứ hai nàng thức dậy so với ngày thường muộn hơn một chút. Giờ mão nàng vẫn còn giường, lúc cửa hậu viện gõ vang.

Nàng mở cửa thấy là lão bà tử và Giang Tiểu Sơn. Lão bà tử là một lão phụ nghiêm khắc, thấy Trương Tiểu Oản thì bà lập tức hành lễ với nàng đó trầm mặt Giang Tiểu Sơn , “Giang tiểu ca mới sáng mùng một gõ vang cửa nhà, tiếng động to đến nỗi lão bà tử còn tưởng tới phiền phủ chúng .”

Giang Tiểu Sơn vẻ mặt đau khổ chắp tay với lão bà tử , “Ôn bà bà, xin ngài nhưng ngài đừng mắng nữa. Tết nhất ngài cho chút mặt mũi .”

Lão bà tử hừ một tiếng, nhưng lúc đối mặt với Trương Tiểu Oản thì sắc mặt cũng hơn nhiều. Bà , “Đại phu nhân, lão nô nấu cháo ở phía , ngài nghỉ một lát tới uống cháo nhé?”

“Đã , bà .” Trương Tiểu Oản dặn dò một tiếng, “Bà đường chậm một chút, thấy hôm nay sương, đường trơn lắm đó.”

“Đã , lão nô đây.” Bà tử hành lễ với nàng mới .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-212.html.]

Đợi bà Giang Tiểu Sơn hành lễ với Trương Tiểu Oản đó theo nàng trong. Hắn lúc mới bày vẻ mặt đưa đám với nàng, “Không tiểu nhân tới phiền ngài nhưng Đại công tử cái mũ trùm của ngài lấy về bởi vì ngài cửa nên mới để tiểu nhân tới đây lấy.”

“Mũ trùm ? Cái nào?” Trương Tiểu Oản “A” một tiếng đó đến ngăn tủ trong phòng tìm một khối giấy đỏ tìm thỏi bạc bao giấy đỏ đưa cho Giang Tiểu Sơn.

Giang Tiểu Sơn mặt mày hớn hở đón lấy , “Đa tạ đại phu nhân thưởng bạc, ngài ăn tết đại cát đại lợi.”

Nói xong cất bao lì xì n.g.ự.c vẻ mặt đau khổ với nàng, “Chính là cái mũ trùm màu đen tháng ngài cho Đại công tử .”

Trương Tiểu Oản , “Cái đó hả? Ta đặt trong rương, để lấy cho ngươi.” Nói xong nàng lắc lắc đầu, “Cũng ngày tuyết .”

, nhưng ngài cũng lời tiểu nhân nào dám với Đại công tử. Ngài đội thì tiểu nhân chỉ thể đến lấy.” Giang Tiểu Sơn theo bên nàng oán giận . Sau đó tố khổ với nàng, “Tối hôm qua ngài khó hầu hạ thực sự, là nước tiểu nhân pha cho ngài ngâm chân khiến tiểu nhân ba vẫn ưng. Ngài chứ ngài về phủ tắm gội, chân thể rửa mà? Ngài rửa chân thì tiểu nhân cũng sẽ chuẩn nhưng khó hầu hạ như thế?

Sau đó tiểu nhân còn tưởng ngài thích Lệ di nương nên còn cho mời Lệ di nương tới rửa chân cho ngài . Tiểu nhân còn tốn 3 đồng mới nhờ Tam Cẩu mời tới . ngài còn đá tiểu nhân, Tết nhất mà ngài đá tiểu nhân. Tiểu nhân từ nhỏ theo hầu hạ ngài thế mà giờ ngài còn đá tiểu nhân. Không giống ngài, sáng sớm tới ngài còn nhớ thưởng bạc cho tiểu nhân nhưng ngài nào nhớ. Uổng công tiểu nhân theo hầu ngài nhiều năm như thế, cái gì cũng thiên vị ngài , cũng ít nửa đêm còn phòng bếp chuẩn đồ ăn cho ngài .”

Trương Tiểu Oản xong thì một cái đó nhịn ý , “Ngươi mời Lệ di nương đến mới chính là mưu ma chước quỷ ……”

Giang Tiểu Sơn thì đại phu nhân hết. Hắn hắc hắc , ngượng ngùng , “Thì chẳng tiểu nhân về sớm một chút ? Phụ mẫu tiểu nhân còn đang chờ tiểu nhân về ăn cùng một bữa cơm đoàn viên, hơn nữa tiểu nhân nghĩ trong bụng Lệ di nương tiểu chủ tử nên dù Đại công tử giận cũng cố kỵ chút ?”

Nói đến đây gãi gãi đầu , “Vẫn là ngài , nếu ngài ở đó thì đến vài câu thể dỗ ngài xong ……”

“Kệ Đại công tử , vốn như thế.” Trương Tiểu Oản lấy mũ trùm tới tiền viện bao một bao điểm tâm đưa cho Giang Tiểu Sơn với , “Đưa cho Đại công tử hôm qua cố ý để phần cho .”

Giang Tiểu Sơn “Ai” một tiếng, cầm mũ và điểm tâm rời . Bên lão bà tử bên Trương Tiểu Oản nàng nhưng chỉ đổi một nụ của nàng thì “hứ” một tiếng với nàng.

Loading...