Đợi đến tháng tư Lệ di nương mang thai bảy tháng, phủ Tổng Binh cho đến mời Uông Vĩnh Chiêu hồi phủ nhưng đuổi về đợi đến lúc sinh thì Nhị phu nhân chăm sóc là .
Mỹ từng sủng ái. Năm ăn tết trong phủ Trương Tiểu Oản từng hạ nhân Uông Vĩnh Chiêu từng vì nàng mà núi bắt hơn trăm con chim quý, thế mà hiện giờ chỉ một câu: Nhị phu nhân chăm sóc là .
Tình yêu của nam nhân như hoa trong gương, trăng trong nước. Hắn thứ thì lập tức sẽ quên ngay, nữ nhân cũng nên dễ từ bỏ như nam nhân mới . Nếu một khi lầm lỡ thì sẽ lầm lỡ cả đời.
Trương Tiểu Oản đại khái cũng sớm c.h.ế.t lặng nên khi Uông Vĩnh Chiêu lời nàng cũng chỉ chút châm chọc, đó gợn sóng vô lo, trong lòng cực kỳ bình tĩnh.
Bên Uông Vĩnh Chiêu mặc kệ mỹ trong phủ bao nhiêu trông mong trở về, hôm nay cũng vì chuyện mà tìm đại phu tới bắt mạch cho Trương Tiểu Oản.
Hôm nay đại phu tới Trương Tiểu Oản . Chờ đến khi đại phu Uông Vĩnh Chiêu dẫn hậu viện nàng mới hỏi ai đây. Sau khi đó là ai, cả nàng thiếu chút nữa cứng .
Nàng cố nén cảm xúc, lập tức căng thẳng thần kinh, cố gắng lắm mới kích động lên.
“Ngươi mau để đại phu xem.” Lúc Uông Vĩnh Chiêu lời thì ánh mắt nhu hòa, vươn tay vén lọn tóc bên tai cho nàng tai.
Trương Tiểu Oản , nuốt tiếng cự tuyệt xuống, nữa. Vào loại thời điểm nhiều cũng chỉ sai nhiều mà thôi. Đại phu bắt mạch cho nàng từ tay trái sang tay , mất nửa canh giờ mới xong.
Lúc đại phu lên, cong eo với Uông Vĩnh Chiêu nãy giờ thèm hé răng, “Uông Tổng Binh đại nhân, mời ngài ngoài chuyện một lát.”
Trương Tiểu Oản nàng đại khái là xong . Nàng bình tĩnh Uông Vĩnh Chiêu hồ nghi liếc đại phu một cái thoáng qua nàng, thậm chí còn trấn an nàng.
Nàng đáp mà chỉ bình tĩnh mang theo đại phu khỏi cửa nhà chính, chuyển qua cửa hiên, biến mất mặt nàng. Một khắc nàng nhắm mắt, cái gì đang chờ đợi .
Nàng hy vọng đây là một lang băm, nhưng ánh mắt đại phu nàng rõ thứ.
*******
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-218.html.]
“Mạch của nàng hư hàn dễ thụ thai ?” Uông Vĩnh Chiêu thì .
Nụ tàn bạo mang theo huyết tinh của khiến đại phu sợ đến mức lùi một bước, căng da đầu , “Đại nhân, thật là như thế, còn một lời lão hủ nên .”
“A,” Uông Vĩnh Chiêu khẽ một tiếng, nhắm mắt , đại thể cũng ý ông là gì, “Nói , .”
“Mạch của phu nhân giống nữ tử vốn thể hàn, mà giống như trong thời gian ngắn……”
“Giống như trong thời gian ngắn ăn hàn dược mà thành đúng ?” Sau khi lời Uông Vĩnh Chiêu vươn ngón tay từng kiểm tra thuốc lên mũi ngửi, tựa như vẫn ngửi cái mùi .
Tiểu Sơn tới báo bọn A Sam thấy buổi sáng phu nhân đổ rác thấy bã thuốc. Hắn xem qua bã thuốc , là cái gì, còn tưởng quá sức khiến nàng đau nên thể lén uống thuốc.
Đợi mang đến hiệu thuốc hỏi thì là hàn dược, khi uống xong cơ thể sẽ càng lạnh hơn. lúc đó vẫn tin. Hiện nay đại phu chuyên khám phụ khoa tới, lừa cũng nữa .
Hắn thích nàng như thế, nhưng nàng thì ? Hết thảy đều là giả, nàng ôn nhu săn sóc, nàng ấm áp, dùng sức ôm đều là giả.
Cũng thôi, đến con nàng còn sinh thì cái gì là thật?
Uông Vĩnh Chiêu nghĩ đến đây thì buồn rầu mà nở nụ , một lát trong mắt ánh nước.
Giang Tiểu Sơn ở lưng cũng lau nước mắt, cẩn thận mà kéo góc áo đại phu , dẫn ông ngoài, để Uông Vĩnh Chiêu ở cổng vòm. Tiếng của càng lúc càng lớn, ngửa đầu ha ha, đó lắc đầu thở dài, “Thật là vớ vẩn, tính kế khác nửa đời thế nhưng thấu một nông phụ, thấu mà……”
Cười xong tới tiền viện, cản đại phu đang cõng hòm thuốc về đó mời ông tới nhà chính, để Giang Tiểu Sơn đóng cửa còn ở bên trong hỏi vài chuyện đó mới để Giang Tiểu Sơn theo ông bốc thuốc.
Đợi đại phu ở nhà chính nửa ngày mới chậm rãi lên, về hậu viện. Trong phòng ở hậu viện, phụ nhân đang trong nhà chính, thấy cửa nàng cũng chỉ lẳng lặng , mặt là một mảnh trầm tĩnh, trong mắt là một mảnh nước lặng.