XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-01-06 01:48:49
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên tiếp mấy ngày, Uông Vĩnh Chiêu đều trầm mặc. Hắn luôn Trương Tiểu Oản, nếu thấy nàng đang thì cũng sẽ nhếch khóe miệng.

Trương Tiểu Oản cũng luôn , khi mệt cực kỳ nàng cũng gượng nữa. Ngày hôm nay nàng ở nhà chính may vá thêu thùa. Uông Vĩnh Chiêu ở một bên sách nghiêng đầu nàng, thấy nàng qua cũng với .

Thời khắc khóe miệng chắc là sẽ lạnh. Ngay đó Trương Tiểu Oản buông công việc trong tay, cẩn thận vươn tay tìm tay . Thấy nhúc nhích nàng cầm lấy tay đó nhẹ nhàng hỏi , “Tay của thô ráp ?”

Uông Vĩnh Chiêu liếc nàng một cái. “Nắm tay ngài khiến ngài đau ?”

“Tay cũng thô.” Uông Vĩnh Chiêu lúc mới lên tiếng, đó nàng một cái mới lên.

Lúc thì trong tay thêm một lọ thuốc mỡ. Hắn mở nắp lọ lấy thuốc mỡ màu trắng bôi lên tay Trương Tiểu Oản, một lời mà xoa cho nàng. Trương Tiểu Oản cũng chuyện, chỉ lẳng lặng mà trầm mặc nghĩ lẽ lâu , khi “Yêu” của nàng cũng sẽ nhàm chán.

cũng chỉ như thế mà thôi. Hiện giờ nàng đối với một chút, đến vài phần ân ái thì cho dù đến một ngày chán nàng chắc cũng sẽ nể mặt chút tình nghĩa bạc đãi nàng.

nam nhân vẫn chút đảm đương .

Trương Tiểu Oản nghĩ mấy ngày mới quyết định. Khóc cũng , ngày vẫn trôi qua, cũng chỉ thể thỏa hiệp.

“Ngài chớ trách .” Ở vài ngày Trương Tiểu Oản rốt cuộc mới mở miệng câu đầu tiên về sự việc ngày đó.

Uông Vĩnh Chiêu liếc nàng một cái đáp “Ừ”.

“Ta ngài cũng đối xử tệ với Hoài Thiện,” Trương Tiểu Oản vươn ngón tay bôi thuốc, sờ đôi mắt từng chảy nước mắt của , đó dùng giọng cực kỳ nhẹ nhàng , “Ngài cũng dễ dàng, là đúng.”

Nói đến đây thì xác thật nàng cũng đúng. Vợ sinh con cho , cái khiến tức giận đến thế nào chứ? Tuy thế vẫn giáng cái tát xuống mặt nàng, như thế coi như tồi .

Uông Vĩnh Chiêu lời thì bôi xong thuốc lên tay nàng mới nhàn nhạt mở miệng , “Ngươi uống thuốc đầy đủ là .”

Trương Tiểu Oản gật gật đầu. Hiện nay Uông Vĩnh Chiêu cho nàng bếp, thuốc điều dưỡng thể đều là Giang Tiểu Sơn tự tay sắc còn nàng uống. Hắn vẫn tin nàng.

Như thế cũng , Trương Tiểu Oản hạ quyết định nên cũng sợ những cái . Sáng ngày hôm nàng mặc xong xiêm y cho Uông Vĩnh Chiêu với , “Ta đồ ăn sáng, ngài giúp nhóm lửa nhé?”

Uông Vĩnh Chiêu nàng, đợi Trương Tiểu Oản xổm xuống ủng cho , nhón chân lên sửa dây cột tóc cho . Nàng dây buộc tóc màu đen nàng tự , trong đó thêu ám văn bằng chỉ đen, ở trong nắng sớm cẩn thận mới thấy rõ bản vẽ……

Đôi mắt đuổi theo sợi tóc mai nàng vén tai, xoay mặt khuôn mặt bình tĩnh của nàng đó gật gật đầu.

Theo nàng bếp, đốt lò xong lấy chày giã gạo. Trương Tiểu Oản thấy áo choàng của mặt đất thì cong lưng phía vắt áo choàng của lên đầu gối cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-220.html.]

Thấy , nàng nhạt , “Đừng bẩn.”

Uông Vĩnh Chiêu nàng một cái đó đầu chuyên tâm giã gạo lức.

*******

Buổi sáng hôm nay Trương Tiểu Bảo tới chỗ chị . Hắn ở nhà chính bái kiến Uông Vĩnh Chiêu đó xuống. Thấy Uông Vĩnh Chiêu cũng thì chút hổ mà chị .

Trương Tiểu Oản một cái đó , “Có chuyện gì thì .”

Trương Tiểu Bảo lời nào, chỉ cẩn thận Uông Vĩnh Chiêu. vẫn chịu . Trương Tiểu Bảo thấy thế thì ho nhẹ một tiếng, đôi mắt khát vọng mà chị , hy vọng một chủ ý.

“Nói .” Trương Tiểu Oản lắc đầu, mở miệng , “Là chuyện trong nhà ?”

Thấy nàng hỏi thì Trương Tiểu Bảo do dự một chút cũng gật đầu , “Phải.”

“Chuyện gì?”

“Chuyện thành của Tiểu Muội.” Trương Tiểu Bảo gãi gãi đầu .

Nghe lời , Trương Tiểu Oản ngừng kim chỉ trong tay, lông mày nhẹ nhíu , “Nói đến việc , ở chỗ hiện tại cũng mấy nhưng……”

Lúc nàng Tiểu Muội tìm vài nhưng con bé ưng. Hiện nay Tiểu Muội cập kê nhiều năm, nếu gả thì sẽ thành gái lỡ thì……

Trương Tiểu Oản cắn răng, đang bảo Trương Tiểu Bảo mang Tiểu Muội tới cho nàng quản giáo thì Tiểu Bảo bày vẻ mặt đau khổ nàng , “Tiểu Muội khó lường, cứ thế dẫn một nam nhân về gả cho .”

“Dẫn một nam nhân về ?” Trương Tiểu Oản khẽ nhếch miệng, kinh ngạc hỏi, “Dẫn từ về?”

“Ven đường.” Trương Tiểu Bảo khẩn trương mà gãi gãi đầu.

“Ven đường?” Trương Tiểu Oản dứt khoát buông bản vẽ áo choàng đang cầm trong tay , mặt cũng nghiêm túc lên hỏi, “Là dạng nam nhân gì?”

“Là một kẻ ăn mày.” Trương Tiểu Bảo xê dịch mông, xong thì ngẩng đầu chị cả, Uông Vĩnh Chiêu thấy thèm liếc thì mím mím môi lấy hết can đảm nhỏ giọng , “Tỷ trách , là canh giữ nàng kỹ. việc thành tỷ trở về chủ nếu sợ là hỏng hết. Nha đầu ngốc nhà chúng mấy ngày còn cầm đòn gánh đến gõ cửa nhà nọ, sống c.h.ế.t đòi gả cho , còn bò lên giường . Đại tỷ, ngài mau về xem một cái nếu nhà chúng đều nàng ném hết mặt mũi.”

Trương Tiểu Oản thì nửa ngày gì. Lúc nàng thấy m.ô.n.g Trương Tiểu Bảo m.ô.n.g dịch từ ghế xuống , hiện tại đang xổm đất, hai tay ôm đầu nàng, bày bộ dáng sợ nàng đánh thì đúng là dở dở .

“Loại ăn mày gì?” Trương Tiểu Oản xoa xoa đầu hỏi, “Trước nhà ? Hiện tại tuổi tác bao nhiêu ?”

“Trước ở thôn bên, Đao đại ca hỏi qua , xác thật giả, tuổi thì 23……” Trương Tiểu Bảo trộm chị .

Loading...