XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-01-06 02:20:53
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tháng 9 là sinh nhật 14 tuổi của Tiểu Lão Hổ. Ngày đó từ sáng sớm Trương Tiểu Oản một nồi mì trường thọ, mỗi trong nhà đều một bát. Bát mì của Tiểu Lão Hổ đầu tiên đặt mặt nàng, chờ nàng xong mới đặt cái bát phòng .

Phòng ngủ của Uông Hoài Thiện vẫn sạch sẽ như thế, giống khi . Buổi tối hôm nay Trương Tiểu Oản ngủ ở giường của nhưng nửa đêm Uông Vĩnh Chiêu ôm trở về.

Có lẽ vì quá nhớ con nên đêm đó Trương Tiểu Oản mềm yếu hơn thường ngày. Nàng trong n.g.ự.c Uông Vĩnh Chiêu lóc nàng nhớ Tiểu Lão Hổ của nàng……

Uông Vĩnh Chiêu mặc cho nàng , đợi nàng xong mới lấy khăn lau mặt cho nàng, nhàn nhạt , “Qua gần 2 năm nữa sẽ trở .”

“Hai năm?” Trương Tiểu Oản hai từ , cả ngây ngốc.

“Hắn sẽ chuyện gì.” Uông Vĩnh Chiêu nhiều lời mà dém chăn cho nàng đó xuống giường áo ngủ mới lên giường ôm nàng giấc ngủ.

Cuối năm đó Trương Tiểu Oản mang thai, đại phu bên mới khám hỉ mạch thì bên Uông Vĩnh Chiêu xảy chuyện – Trong cung triệu .

Uông Vĩnh Chiêu nhàn nhã ở nhà một năm nay nữa cung.

Lần bình tĩnh như nữa, Trương Tiểu Oản sớm chiều ở bên cạnh cũng vài phần lãnh khốc từ mặt . Nàng là hàng đêm ngủ bên gối nhưng thấy thế thì cũng chút run sợ.

Lần Uông Vĩnh Chiêu để tâm phúc của cho Trương Tiểu Oản. Trước khi qua trong phòng mấy vòng mới đưa một con d.a.o nhỏ cho Trương Tiểu Oản và dặn nàng, “Chỉ cần thấy Tiểu Sơn thì ngươi cần động tới d.a.o . Nếu thấy thì ngươi hãy mang con của chúng gặp .”

Trương Tiểu Oản sự tàn khốc mặt cho chấn kinh. lúc nàng trấn định xuống, xong thì gật gật đầu.

“Ngươi ?” Uông Vĩnh Chiêu thấy nàng trực tiếp gật đầu thì ngẩn một chút hỏi.

“Ta , sẽ mang theo tới gặp ngài.” Trương Tiểu Oản với .

Uông Vĩnh Chiêu thở một , khóe miệng mang ý đó dẫn của rời khỏi tòa nhà. Trương Tiểu Oản đưa tới cửa, đợi nàng mới vuốt bụng, nở nụ khổ. Dẫn tìm c.h.ế.t ? Nàng ? Còn thấy đứa con còn đang đánh giặc của thì nàng thể chết, cũng chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-225.html.]

Bọn họ sống nổi là chuyện của bọn họ, nàng sống sót.

Đêm đó Uông Vĩnh Chiêu về, Trương Tiểu Oản đưa một phong thư đó an tâm lau mũi tên. Cung tiễn của nàng lâu dùng, lúc kéo dây cung thì cố sức. Nàng ở trong viện thử vài mới dần dần tìm cảm giác.

Ngày thứ hai Uông phủ cho tới mời nàng về, Trương Tiểu Oản cũng mang theo trở về Uông phủ. Nhìn trong phủ loạn thành một đoàn, nàng lập tức giương tên b.ắ.n kẻ đang thảm thiết đến trời sụp đất nứt nhất.

Mũi tên xuyên qua đầu tên nô bộc, b.ắ.n về phía trung đ.â.m thẳng tường, cắm ngập nửa cây. Nó run lên trong khí, m.á.u nhỏ từ xuống.

Uông phủ cứ thế yên tĩnh xuống, Trương Tiểu Oản lúc mới mở miệng, “Ai còn dám thì cho xem nào.”

Cùng ngày, ngoài cung đồn hoàng đế tru cửu tộc của Uông gia. Việc khiến của Uông gia sợ nhẹ. Rất nhiều họ hàng quan hệ với Uông gia đều kéo tới phủ Tổng Binh tang. Trương Tiểu Oản cũng hề nóng nảy mà an bài bọn họ ở nhà chính, lóc chán chê.

Uông Đỗ thị sốt ruột đến lóc vài với Trương Tiểu Oản. Cái khiến Trương Tiểu Oản bình tĩnh đến mấy cũng nhẫn nhịn . Nàng coi như tận tình tận nghĩa với Uông Đỗ thị nhưng nàng rõ ràng luôn đối đầu với nàng vài đều cho nàng mặt mũi.

Lần nàng vì Lệ di nương mà lóc mặt nàng thì cũng thôi nhưng hiện nay một kẻ chưởng quản gia đình như nàng mà quản gia đến mặt nàng lóc gì?

Lúc Trương Tiểu Oản gọi A Sam mời Uông Vĩnh An đang ở tiền viện trấn an khách khứa về. Ngay mặt nàng tát cho Uông Đỗ thị một cái đó đầu nhàn nhạt với , “Đại tẩu mắt vụng về, chủ cưới một thê tử quá thích . Chờ sự tình nếu hài lòng thì hưu nàng cưới khác cũng .”

Nói tới đây Uông Đỗ thị cả kinh đến quên cả , cả như mất hết ba hồn sáu phách mà ngây Trương Tiểu Oản. Đợi Trương Tiểu Oản đầu chuyện với Uông Dư thị thì nàng mới quỳ xuống ôm lấy chân nàng gào .

Trương Tiểu Oản thèm để ý tới nàng với Uông Dư thị, “Nếu thì nhà do quản. nếu thì đừng ngốc như nhị phu nhân, sẽ tha cho .”

“Em dâu lĩnh mệnh, mong đại tẩu yên tâm.” Uông Dư thị chậm rãi cong eo với Trương Tiểu Oản, đôi mắt bình tĩnh mà đảo qua Uông Đỗ thị nhạt.

“Đi , xuống sắp xếp việc vặt trong nhà, Đại công tử còn chết, bảo đừng vội tang. Đợi c.h.ế.t thì hẵng cũng muộn.” Trương Tiểu Oản nhàn nhạt xong thì phòng Uông Quan Kỳ, đút cho ông uống thuốc đó bên cạnh ông may vá.

“Ngươi sợ ?” Uông Quan Kỳ nhắm đôi mắt đục, giường hỏi.

“Sợ gì?” Trương Tiểu Oản thèm để ý mà thuận miệng trả lời một câu, tay vẫn thuần thục việc để may áo cho đứa nhỏ. Nàng là nam là nữ, thể đời nhưng những gì thể cho nàng đều sẽ hết.

Loading...