XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-01-06 02:51:02
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói đến đây Trương Tiểu Oản mặt , chớp chớp mắt nén nước mắt mới đầu xin Uông Vĩnh Chiêu, “Ngài đừng trách cứ tâm vì , vì khi đó chỉ hai mẫu tử chúng nương tựa .”

Con nàng mới hơn 1 tuổi, còn chuyện thế nào nhưng lão nhân trong thôn dỗ ăn nhiều cơm mới mau lớn thì sẽ ngao ngao lóc đòi ăn nhiều cơm hơn. Hắn thể nàng vất vả, cứ thế khăng khăng bảo vệ nàng.

Uông Vĩnh Chiêu xong thì rũ mắt, đôi tay nàng để bàn gì. Trương Tiểu Oản cũng cúi đầu tiếp tục gắp đồ ăn cho .

Lúc nàng kể chuyện xưa cho Uông Vĩnh Chiêu nàng vì con cả của dốc lực là nguyên nhân. Đồng thời nàng cũng hiểu con cả với là cũng nguyên nhân.

Năm đó nàng đuổi về thôn Ngưu Quy, tất nhiên là do nàng giấu diếm chuyện thai nhưng năm đó đích thực Uông gia đuổi nàng tới nông thôn để nàng chờ chết. Mà nàng tin trong lòng Uông Vĩnh Chiêu gì.

Chuyện tới hiện giờ còn tới chuyện năm đó thì quá nhiều ý tứ, nhưng Trương Tiểu Oản cho phép Uông Vĩnh Chiêu bạc đãi con nàng chỉ vì thiết với cha đẻ.

Sau khi Tiểu Lão Hổ về kinh, Uông Vĩnh Chiêu hỗ trợ cho con nàng, thể vì thích nên cho. Nàng Uông Vĩnh Chiêu trong xương cốt là loại gì, nàng hiểu rõ nên bài xích đứa con cả . Nàng cũng Uông Vĩnh Chiêu sẽ gây bất lợi gì với Hoài Thiện nhưng nàng vẫn hy vọng thể tròn việc trong khả năng, để con nàng trải qua quá nhiều gập ghềnh.

Màn đêm buông xuống Trương Tiểu Oản ngủ đến nửa đêm thì Uông Vĩnh Chiêu đè lên nên tỉnh . Hắn hỏi nàng: “Ngươi ngươi là con dâu của Uông gia?”

“Ta .” Trương Tiểu Oản mê mang trả lời.

“Ngươi thì .” Uông Vĩnh Chiêu lúc mới cởi cái yếm của nàng, cởi quần lót đó nhẹ tiến .

Có lẽ nghĩ tới cơ thể nàng khỏe lắm nên động tác của đêm nay nhẹ, tuy thế Trương Tiểu Oản cuối cùng vẫn đổ một mồ hôi. Vào lúc trời sắp sáng, Uông Vĩnh Chiêu nhà bếp đun nước mang tới đổ thùng tắm đó ôm nàng ở để cả hai ngâm nước ấm.

Đợi ánh nắng mặt trời chuẩn bò dậy, Uông Vĩnh Chiêu mới nhẹ nhàng ở hỏi bên tai Trương Tiểu Oản, “Ngươi bằng lòng đem đặt trong lòng ngươi ?”

Không trả lời , phụ nhân trong n.g.ự.c mỏi mệt ngủ mất, còn thì tự hỏi tự , “Như thế cũng sẽ đặt ngươi ở trong lòng .”

*******

Một ngày , Uông Vĩnh Chiêu rời , một tháng Trương Tiểu Oản mới gặp khi tới đón nàng về Thượng Thư phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-235.html.]

Lúc Uông Vĩnh Chiêu là Binh Bộ Thượng Thư của triều đình. Năm Lưu Lung mới ngai vàng 2 năm thoái vị, mà Tĩnh vương Lưu Tĩnh nhiều chiến công hiển hách, tiêu diệt quân Hạ quần thần ủng hộ ngai vị .

Trương Tiểu Oản nội tình như thế nào, cũng sách sử sẽ đánh giá triều đại như thế nào, nàng chỉ khi nào thì con trai nàng mới về. Uông Vĩnh Chiêu , nàng cũng kiềm chế hỏi. Nàng sẽ về lúc nên về.

Uông Vĩnh Chiêu đồng ý với nàng trong vòng hai năm tất sẽ đảm bảo đưa về. Người , mà nàng cũng cần báo đáp và cho sự tôn trọng đáng vì những việc .

Nàng thể hỏi loại câu hỏi khi mỗi đêm mệt mỏi trở về ngủ bên cạnh nàng bởi vì điều sẽ khiến Uông Vĩnh Chiêu phẫn nộ, cũng sẽ bất lợi với con nàng.

Trương Tiểu Oản nhẫn nại, rốt cuộc đến cuối tháng 9 năm đó, sinh nhật của Tiểu Lão Hổ 2 ngày thì nàng cũng gặp con trai nàng —— Thiện Vương Uông Hoài Thiện.

*******

Thiện Vương tới Thượng Thư phủ, hạ nhân phía cũng . Hắn trộm trèo tường, ở ngay mí mắt của đương kim Binh Bộ Thượng Thư Uông Vĩnh Chiêu lẻn viện của Thượng Thư phu nhân.

Hắn lặng lẽ tới chỗ đình viện nàng đang may vá, lén lút tiến lên dọa nàng nhảy dựng lên. Vì thế nghĩ biện pháp tới phía nàng, nhưng lúc thấy nàng ngẩn ngơ. Xiêm y tay giống như cho .

Hắn xiêm y, dáng , đó dò tới mặt , chút buồn bực mà , “Sao mẫu hiện tại con cao như thế?”

Ngay khi thăm dò tới nàng thở của , khoảnh khắc kinh tâm động phách, Trương Tiểu Oản nghiêng đầu , , “Con mặt cho mẫu xem nào.”

Uông Hoài Thiện lập tức ngoan ngoãn mặt nàng. Trương Tiểu Oản cầm lấy áo choàng trong tay, lên ướm thử lên đó gật gật đầu , “Xem sai.”

“Con trở về, ngài như thế?” Uông Hoài Thiện mặt nàng, đôi mắt hề chớp. Hắn mắt nàng ánh sáng, giống như cất giấu nhiều điều nhưng nên lời.

“Như thế là thế nào?” Trương Tiểu Oản kéo cái ghế nàng , tháo búi tóc tùy tiện búi bỏ dây buộc tóc cũ sang một bên, cầm một dây cột tóc mới ở trong rổ may tới búi tóc cho .

“Ngài giống như hề thấy con.” Uông Hoài Thiện hít hít cái mũi, đôi mắt đỏ, trong lòng tủi đến , “Vì tới gặp ngài mà con còn chẳng thèm liếc mắt Thiện Vương phủ mà Tĩnh Vương thưởng cho con. Chỉnh đốn binh sĩ xong còn chạy về gặp ngài.”

“Sao mẫu gặp con?” Trương Tiểu Oản buồn mà nhếch khóe miệng.

“Mẫu thấy con nhưng hề vui mừng!” Uông Hoài Thiện lớn tiếng mà nghẹn ngào nức nở , “Có lẽ là ngài cùng con rùa đen ở với lâu, còn sinh đứa nhỏ nên cần con nữa.”

Loading...