XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-01-06 03:05:52
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày thứ hai, Uông Vĩnh Chiêu và Uông Hoài Thiện đều thượng triều, nhưng đợi đến giờ ngọ thì Uông Hoài Thiện về .

Trương Tiểu Oản hai lời giao Hoài Mộ cho bà v.ú ôm đến ngoại viện. Ở chính viện nàng lôi Uông Hoài Thiện đến trong phòng, đóng cửa mới cởi áo ngoài thấy nội y thấm m.á.u của . Nàng lóc hỏi , “Có con bức tử nên mới đối đầu với thứ ?”

Uông Hoài Thiện nham nhở, nhưng vẫn để nghĩ một đằng một nẻo với . Hắn chỉ quỳ mặt đất thương tâm mà , giống như tim nát hết. Trương Tiểu Oản nhịn mà tiến lên ôm lấy , lóc hỏi , “Con hiểu ? Đây thiên hạ của con, đây cũng chiến trường của con.”

Uông Hoài Thiện thương tâm ngước khuôn mặt nước mắt đầm đìa lên hỏi , “Vì con nỗ lực như thế nhưng vẫn thứ ? Con chỉ đánh giặc cho cũng ngài ở bên .”

Hắn chỉ với rằng nhất thế gian nhưng vì ai hiểu ? Phụ đại nhân, tổ phụ đại nhân và cả Tĩnh Vương luôn thành thật với đều hiểu, đều . Bọn họ kính yêu, tôn trọng nàng giống , cũng vì nàng mà khổ sở, vì nàng mà chịu thương tích.

“Hoài Thiện……” Trương Tiểu Oản ôm đến mệt mỏi, nhưng cũng chỉ thể cho , “Bởi vì đời , khác đều giống con. Chẳng ai giống ai, thế nên con yêu nhưng thể bắt khác cũng yêu . Giống như nguyện ý đối xử với con nhưng với ai cũng thế……”

Trên đời ngàn ngàn vạn vạn đạo lý, nàng dạy nhiều năm như nhưng đến cuối cùng cũng chỉ thể với rằng đây là gông cùm xiềng xích của thế gian , thể thoát khỏi sự khống chế của nó. Hắn cũng thế, hoàng đế cũng thế, ai thật sự thoát quy định của thế gian ?

Nếu ngu xuẩn thì Trương Tiểu Oản cũng mặc kệ tiêu d.a.o tự tại chút, nhưng con nàng chỉ tâm tâm niệm niệm nàng thoát khổ nhưng khổ ải ai thoát chứ? Nàng mang theo nàng chạy trốn, đó đến cuối cùng bọn họ sẽ c.h.ế.t oan uổng, hai bàn tay trắng.

Quả thật nàng quá mức yếu đuối nhưng chỉ hy vọng nàng thể giữ mạng cho , để thấy cuộc đời rộng lớn hơn.

Hắn là đứa nhỏ nàng liều bảo vệ, nàng chỉ mong càng nhiều lựa chọn cho cuộc sống của .

*******

Buổi tối Uông Vĩnh Chiêu trở về, trong lúc ăn tối một lời. Uông Hoài Thiện vài câu cẩn thận nhưng vẫn gì.

Trương Tiểu Oản giúp tắm gội, lau khô thể nhưng kịp lau khô tóc mệt mỏi giấc ngủ. Nửa đêm Trương Tiểu Oản tỉnh thấy hô hấp nhợt nhạt của trong bóng tối thì vẫn nuốt tiếng thở dài xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-238.html.]

Cách mấy ngày Uông Hoài Thiện tới chuyện với Trương Tiểu Oản, tình nguyện kể với nàng, “Ông giúp con nghĩ biện pháp xét nhà mấy kẻ đồng ý để con Thiện Vương.”

“Mấy nhà?”

“Vâng, mấy nhà, hơn một ngàn dân cư.” “Hoài Thiện……”

“Mẫu ……”

“Con bảo con nhịn ?” “Biết.”

Uông Hoài Thiện đến đây thì cúi đầu. Trương Tiểu Oản yêu thương mà ôm lấy , nhẹ giọng , “Con bao nhiêu tuổi còn bao nhiêu tuổi? Mấy tuổi con lên chiến trường mà mấy tuổi lên chiến trường?”

“Ông sắp 40, còn con mới 18. Ông bảy tuổi lên chiến trường mà còn thì 13.” Uông Hoài Thiện chôn đầu trong lòng rầu rĩ .

“Hắn bảo vệ con là lý do còn ở phủ Thượng Thư.” Trương Tiểu Oản lẳng lặng với , “Nếu con nhịn thì hôm nay chúng sẽ cao chạy xa bay, dù sống c.h.ế.t mẫu cũng sẽ theo con. Nếu con nhịn thì chúng cùng sống đến già, đợi đến lúc nữa thì con mang đến chỗ sinh cùng một đoạn đường. Vậy con chọn đường nào?”

Uông Hoài Thiện lập tức gì, chỉ vùi mặt vai nàng, một lúc mới thở dài , “Chọn cái , mẫu , con .”

Trương Tiểu Oản bi thương mà , “Con , cho dù lớn thế nhưng trong lòng con vẫn là khổ nhất.”

Những thứ hiểu, hiểu nàng đều hiểu cho . Nàng biện pháp gì, ai bảo ngày đó nàng sinh ? Và ai bảo trở thành vương vấn và tồn tại trong lòng nàng vĩnh viễn bỏ .

*******

Uông Hoài Thiện cứ thế ở Thượng Thư phủ nhưng bận quân vụ nên đến ba ngày đem chuyện trong Thiện Vương phủ giao cho Trương Tiểu Oản về quân doanh.

Một đêm Trương Tiểu Oản ghé n.g.ự.c Uông Vĩnh Chiêu hỏi , “Sao nhiều việc như thế chứ?”

Loading...