Trước đêm trừ tịch năm nay, hoàng đế cho truyền gia quyến của mấy đại tiến cung ăn bữa cơm chay. Uông Vĩnh Chiêu cũng trong , Uông Hoài Thiện cũng ở trong đó. Thân là gia quyến của hai nên Trương Tiểu Oản mặc trang phục nhị phẩm phu nhân theo bọn họ cung.
Cung yến yên tĩnh tiếng động, thực phù hợp với khí tang thương khi Hoàng Hậu mới mất. lẽ vì cung yến quá mức trầm tĩnh nên hoàng đế gọi cung nữ hát một bài. Trương Tiểu Oản câu mở đầu khiếp sợ một lúc lâu nên lời.
Âm điệu khác gì bài “Chỉ mong lâu dài” của một nữ ca sĩ ở thế giới của nàng. Đừng từ ngữ mà đến nhạc cũng giống như đúc.
Nàng đến ngây , thậm chí để ý Uông Hoài Thiện đang thò đầu qua nhỏ giọng hỏi, “Nghe thế ?”
Trương Tiểu Oản cứng đờ mà con một cái. Hắn khó hiểu hỏi, “Đây là Uyển Cùng công chúa dạy nhạc sư trong cung hát, chẳng lẽ thế ? Tướng gia cũng , con chỉ cảm thấy chả vị gì. Nếu ngài cũng thấy thì hôm nào con bảo tới hát cho ngài .”
Trương Tiểu Oản rũ mắt gì. Thấy nàng quy củ như thế, mà Uông Vĩnh Chiêu cũng liếc ngang tới đây nên Uông Hoài Thiện nữa mà uống xanh, chán c.h.ế.t mà làn điệu thôi miên .
Hắn gặp Uyển Cùng công chúa, lớn lên thanh thuần mỹ lệ nhưng quá mức nũng nịu, cũng quá khiến —— tiếp cận. Cưới trở về gì, cưới trở về Bồ Tát mà thờ ? Xin miễn cho bất tài.
Cũng may nàng chịu gả cho ai ngoài Giang Dung Khôn, còn tự đính chung nên cũng thở dài nhẹ nhõm một . Hoàng Hậu nương nương sắp c.h.ế.t còn nhớ thương chuyện bảo hộ đứa con của bà . tài đức gì, đến còn giải thoát nàng khỏi cuộc hôn nhân trói buộc thì thể bảo một một nữ tử liên quan, trong lòng khác chứ?
Cuộc đời ai đó mà gánh.
Nghĩ đến đây Uông Hoài Thiện nghiêng đầu đang lẳng lặng quỳ phía bọn họ, ánh mắt cũng ôn nhu. Giống như nhận thấy ánh mắt , nàng cũng nhẹ ngước lên, thấy một cái nàng rũ mắt xuống.
Được một ánh mắt, Uông Hoài Thiện cảm thấy mỹ mãn mà đầu thì thấy Uông Vĩnh Chiêu đang nhíu mày . Hắn cũng nhướng mày , ngay ngắn làn điệu dù phiền muộn vẫn quá mức nhu tình .
*******
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-241.html.]
Một đêm Trương Tiểu Oản quá mức yên tĩnh, Uông Vĩnh Chiêu cũng thấy mấy phần đúng nên đợi đến lúc rời khỏi cung bước nhanh lên xe ngựa trở về Thượng Thư phủ. Vừa lên xe nắm tay nàng hỏi, “Không khỏe chỗ nào ?” “Không.” Trương Tiểu Oản nhẹ lắc đầu.
Lúc Uông Hoài Thiện cũng huýt sáo thăm dò, thấy hai bên lính canh đều báo bình yên thì mới thu đầu bất an mà sờ trán nàng , “Trở về trong phủ tìm đại phu đến một chút, con thấy ngài ăn nhiều lắm, đến miếng nước cũng uống.”
Tâm thần Trương Tiểu Oản yên chỉ khổ. Nàng nhịn nhịn mới nhẹ nhàng hỏi Uông Hoài Thiện, “Uyển Cùng công chúa là dạng gì?”
“Mẫu ……” Uông Hoài Thiện trừng lớn hai mắt hỏi, “Ngài thật sự coi trọng nàng ?”
Nghe thấy câu hỏi quy củ của , Uông Vĩnh Chiêu duỗi tay lưu tình mà đập một phát lên lưng . Uông Hoài Thiện cũng dựng mày trừng nhưng đó khẩn trương Trương Tiểu Oản.
Trương Tiểu Oản khẽ thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không .”
Thôi, hỏi nhiều nữa. Nàng là ai, ai thì liên quan gì tới nàng.
Uông Hoài Thiện xong thì vẫn yên tâm ghé bên nàng , “Con thích nàng , ngài cũng đừng thích nàng . Đó là nữ nhân tuân quy củ.”
“Người tuân thủ quy củ ?” Trương Tiểu Oản thoáng chút ngây .
“Phải……” Uông Hoài Thiện Uông Vĩnh Chiêu một cái, thấy ngăn cản mới kề bên tai nàng , “Nàng cùng con trai của tướng gia tự định chung , của chúng ở trong cung nàng ở Thanh Phượng cung đòi c.h.ế.t đòi sống gả cho con trai của Giang Tương là Giang Dung Khôn. Hoàng Hậu c.h.ế.t nhanh như thế hẳn cũng liên quan đến nàng . Sau khi Hoàng Hậu mất nàng lóc nỉ non, ngày ngày ở mặt hoàng thượng nàng tình cảm sâu đậm với Hoàng Hậu. Thế lúc mẫu hậu của còn sống cho nàng nhiều tôn trọng hơn? Nàng quá giả, con thích mà ngài cũng cần thích. Nàng con dâu , thế nên dù tài cũng vô dụng.”
Trương Tiểu Oản lời thì choáng áng, hồi lâu mới lấy tinh thần. Nàng lắc đầu với hai đang đó nhàn nhạt , “Nhìn chi? Ta cũng nàng con dâu .”
Uông Hoài Thiện lời thì an tâm, trong lòng nhẹ nhàng nhưng ngoài miệng cẩn thận với , “Ngài thích nàng mà nàng cũng chướng mắt con, quá khéo.”
“Sao nàng chướng mắt con?” Trương Tiểu Oản ngắm một cái, chút để ý hỏi.
“Hứ, còn nữa? Chê con là vũ phu, chê mẫu là thôn phụ đến từ nông thôn chỉ đánh ……” Uông Hoài Thiện đến đây thì nắm lấy tay , khinh thường , “Nếu nàng mà mẫu hậu từng cầu ngài mà ngài còn thèm đồng ý để con cưới nàng thì nàng sẽ nghĩ thế nào.”