XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-01-06 09:10:51
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Tiểu Oản nếu nàng còn cúi đầu thì với nàng mà vẫn tổn hại. Vì thế thả lỏng một chút, đối xử với một chút thì tình hình của nàng sẽ hơn?

Nghĩ thông suốt nàng cũng đối xử với Uông Vĩnh Chiêu hơn một ít. Nếu điều thể khiến cuộc sống còn lạnh băng nữa thì nàng lui nửa bước, thuận theo cũng ?

Hiện tại nàng chỉ Hoài Thiện mà trong nhà còn Hoài Mộ đang lớn lên. Hắn cũng là con nàng, nàng thể vì chút kiên trì còn sót trong lòng mà đem cục diên vốn đang yên biến thành thể vãn hồi. Cứ thế chờ c.h.ế.t là tính cách của nàng.

Sau giờ ngọ ngày hôm nay nàng tỉnh , chỉ thấy trong phòng im ắng. Nàng đỡ giường, chân còn buông xuống thấy cả đau nhức, nhẹ hít mấy , đang gọi thì thấy cửa mở.

Người là Uông Vĩnh Chiêu, Trương Tiểu Oản khổ với , “Ngài đây đỡ đỡ một cái.”

Uông Vĩnh Chiêu thoáng sửng sốt đó lập tức tới một tay đỡ nàng lên. Trương Tiểu Oản nghiêng đầu một cái dó nhẹ giọng hỏi, “Hoài Mộ ?”

“Đang chơi với Tiểu Sơn.”

“Bây giờ là giờ ngọ đúng ? Ngài và ăn cơm ?” “Ừ.”

“Ta ngủ , ngài gọi nha giúp mặc quần áo. Ta đến nhà chính , thuận tiện dùng chút cơm.” Trương Tiểu Oản nhẹ nhàng , để tay tay , đó ngẩng đầu nhợt nhạt với .

Nàng cực kỳ thật lòng, ánh mắt trong trẻo. Lúc hầu kết của Uông Vĩnh Chiêu lăn lộn thật nhanh, ánh mắt chợt chuyển qua dậy tới tủ quần áo. Thấy đích lấy quần áo cho nàng, Trương Tiểu Oản vươn tay nghịch sợi tóc bên tai, vén chúng tai mới ở phía chỉ huy , “Ngài lấy cái áo trong màu trắng tới, bên ngoài thì dùng bộ màu nguyệt bạch, cái váy bên cũng lấy .”

“Cái ?” Uông Vĩnh Chiêu cầm lấy một kiện xiêm y màu trắng, Trương Tiểu Oản thấy thì gật gật đầu.

Uông Vĩnh Chiêu lấy xiêm y tìm đến, Trương Tiểu Oản thì thấy áo trong chút mới, nếu mặt bên trong thì chút khớp với áo màu trắng ở bên ngoài nên với , “Cái quá mới, mặc ở bên trong , ngài đổi một cái cũ hơn cho .”

Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì nhẹ nhíu mày, đó một lời mà tới tìm một kiện áo cũ mang đến. Trương Tiểu Oản đón lấy, ở giường mặc áo trong và áo ngoài . Lúc nàng xuống đất khom lưng thì thấy cả vẫn đau đến hít một ngụm.

“Quá vô dụng.” Uông Vĩnh Chiêu vẫn bên cạnh nàng mặc quần áo nhịn mắng, đó xuống giường, ôm nàng lên đùi đó duỗi tay dài xuống tìm giày cho nàng.

Trương Tiểu Oản cũng cầm một cái tìm thấy mặc nghiêng đầu với , “Cả đau đớn vô cùng, sợ là nghỉ ngơi hai ngày mới .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-254.html.]

Uông Vĩnh Chiêu mắt lạnh nàng, đôi mắt thấy phần n.g.ự.c nàng lộ vì dây lưng áo cái hẳn. Thấy dấu vết đó, mắt tối , lập tức đầu , mắt lên sợi tóc hỗn độn của nàng.

Lúc Trương Tiểu Oản mặc xong giày, vỗ nhẹ cánh tay Uông Vĩnh Chiêu , “Ngài thả xuống , mặc xong quần áo.”

Uông Vĩnh Chiêu ngẩng đầu dễ dàng bế nàng lên khiến Trương Tiểu Oản sợ tới mức ôm lấy cổ . Lúc mới nhẹ nhàng thả nàng xuống.

“Ngài gì chứ?” Trương Tiểu Oản khổ lắc lắc đầu, tay cầm váy đến mặt , đó sửa sang xong áo quần mới tới bàn trang điểm.

Lúc nàng chải đầu, Uông Vĩnh Chiêu . Trương Tiểu Oản chải đầu xong thì tùy ý vấn một búi tóc cho phụ nhân đơn giản, cắm hai cây trâm ngọc là xong.

Sau khi dậy nàng Uông Vĩnh Chiêu vẫn nàng chớp mắt thì khỏi , “Ngài gọi nha tới để các nàng múc nước cho rửa mặt.”

Uông Vĩnh Chiêu giống như đang bực, trừng mắt nàng một cái đó dậy khỏi phòng. Không đến một hồi Trương Tiểu Oản tiếng gọi hạ nhân. Lúc nàng mới thở một .

Cứ như thôi, tránh thoát thì còn thể thế nào?

*******

Chờ thấy đồng hồ nước trong nhà chính Trương Tiểu Oản mới là giờ Thân. Chờ nàng xong, mới mở rổ kim chỉ thấy Giang Tiểu Sơn ôm một mâm trái cây tiến . Hắn hì hì với Trương Tiểu Oản, “Phu nhân, đây là hoa quả mới vớt từ giếng lên, ngài mau ăn.”

Trương Tiểu Oản qua cư nhiên thấy quả nho nàng thấy bao giờ, lập tức hoảng sợ hỏi, “Đây là từ ?”

“Đây là bồ đào, Hạ bên tiến cống đến. Hoàng Thượng thưởng một ít cho Đại công tử của chúng , mà Đại công tử để xuống giếng một lúc cho lạnh ăn mới ngon. Lúc ngài tỉnh ngài bảo tiểu nhân mang lên cho ngài. Đại phu nhân mau ăn mấy quả……”

“Cái chút lạnh, dùng cơm sẽ ăn.” Trương Tiểu Oản .

Lúc Uông Vĩnh Chiêu ôm Hoài Mộ cửa. Đứa nhỏ thấy nàng giơ tay với nàng , “Mẫu , mẫu dậy ……”

Trương Tiểu Oản thấy thì tươi cứng đờ, Uông Vĩnh Chiêu liếc mắt một cái. Không gì với con, nàng chỉ đàng giữ nguyên nụ , “Mẫu mệt nên ngủ quên.”

Cho dù nàng ngủ muộn một chút cũng tìm lý do cho hạ nhân ư? Làm nữ chủ nhân mà giấu kín như nàng thì cũng quá tồi. Uông Vĩnh Chiêu nhẹ nhếch khóe miệng, ôm Hoài mộ bên cạnh nàng đó với Hoài Mộ, “Đừng nhiễu mẫu , để phụ ôm con.”

“Vâng.” Hoài Mộ thấy thế thì thu tay, nhưng vẫn duỗi thổi thổi lên mặt Trương Tiểu Oản , “Hoài Mộ thổi thổi, mẫu mệt nữa.”

Loading...