XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-01-06 13:33:19
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Trương Tiểu Oản mới trở về hậu viện, qua chỗ di nương . Nghe nàng thắt cổ tự sát, còn để một phong thư câu chữ đều Trương Tiểu Oản ghen tị, cho Đại công tử đến hậu viện một bước khiến nàng chờ một thời gian dài thể hầu hạ Đại công tử. Nàng thấy sống uổng, chịu đựng nên lấy mệnh nhắc nhở đại phu nhân hiền đức lễ để các tỷ trong hậu viện thêm con cháu cho Uông gia.

Di nương ngày thường to gan, chuyện Trương Tiểu Oản cũng các quan phu nhân qua. vì nàng là do hoàng đế ban thưởng nên chút đặc biệt hơn……

Sau khi xem xét xong nàng vè chủ viện thì thấy Uông Vĩnh Chiêu còn tỉnh . Lúc Trương Tiểu Oản đổi khăn lạnh cho thì chỉ ngước mắt đó nhắm .

Đại phu tới Uông Vĩnh Chiêu thương nhẹ nặng. Thường ngày thể chất của , nếu hai ngày nay hết sốt thì cũng trở ngại gì. mới một ngày nhiều chuyện như thế .

Trương Tiểu Oản tìm Thính quản gia tới hỏi, “Ông chủ ý gì ?”

“Như lúc lão nô với ngài, Đại công tử khi ngài ở đây thì thứ đều do ngài quyết định.”

“Phải ?” Trương Tiểu Oản lẩm bẩm tự .

“Vâng.” Thính quản gia trả lời kiên định thể nghi ngờ.

“Vậy thì theo lời .” Giống như khi Lưu Nhị Lang tới nàng lệnh cho đến phóng hỏa nhà ông . Lúc nàng dứt khoát một áo trắng, cầm mấy phong thư ngày xưa Tĩnh Vương phi từng cho nàng tới cửa của Tĩnh Vương đốt chúng .

Nàng dập đầu với cái cửa , nhẹ giọng , “Ngài khi Tĩnh Vương thành nghiệp lớn sẽ bảo vệ an nguy cho một nhà của . Ta ngài chỉ cho , nhưng giờ ngài còn nữa,

thời đại cũng bất đồng nên đốt thư cho ngài để ngài yên tâm.

Trong lòng Trương thị ngài vĩnh viễn đều là Vương phi cao quý một hai.”

Nói xong nàng dập đầu đó lên rời khỏi ngõ nhỏ , lên xe ngựa về nhà. Sau khi về phủ nàng tìm mấy Uông Vĩnh Chiêu tín nhiệm để họ việc. Nàng lệnh cho cởi xiêm y Uông phủ di nương , mặc cho nàng một bộ áo vải thô mua bên ngoài đó để hạ nhân tùy tiện ném nàng ở đỉnh núi nào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-267.html.]

Buổi tối hôm đó Trương Tiểu Oản ở nhà chính chờ vận rủi của nhưng thấy trong cung tới mà thấy Uông Vĩnh Chiêu tỉnh .

Nàng vội vàng trở về phòng, lúc Thính quản gia nhẹ nhàng kể hết chuyện với Uông Vĩnh Chiêu đó lui xuống. Uông Vĩnh Chiêu vươn tay với Trương Tiểu Oản, đợi nàng tới gần mới để lộ khuôn mặt tái nhợt nhưng thần thái vui vẻ , “Nghe ngươi cho đốt hậu viện nhà cữu cữu ngươi hả?”

“Không chỉ thế,” Trương Tiểu Oản xuống bên cạnh , lót một cái gối đầu cho nhàn nhạt , “Ta còn đem mỹ nhân Hoàng Thượng thưởng cho ngài ném tới đỉnh núi nuôi chó sói kìa.”

“Thật là ngoan độc.” Uông Vĩnh Chiêu thở dài, tiến đến bên má khẽ hôn nàng một cái.

Trương Tiểu Oản d.a.o động, trong miệng vẫn nhanh chậm , “Có lẽ đợi thêm một lúc sẽ giúp ngài xử lý độc phụ .”

“Ai?” Uông Vĩnh Chiêu thì buồn , nhưng vẫn ghé đến bên tai nàng , “Hoàng đế ?”

“Vâng.”

“Ta ngươi tới Tĩnh Vương phủ ngày xưa đốt thư.”

“Vâng.” Trương Tiểu Oản mặt, đỡ xuống, đắp chăn. Nàng nam nhân rên mặt nhịn ý , “ dùng .”

“Thư gốc ?” Tươi của Uông Vĩnh Chiêu chậm rãi phai nhạt, đôi mắt cũng sáng ngời như lúc nãy nữa, “Đừng là ngươi đốt .”

“Không.” Trương Tiểu Oản rũ mắt, duỗi tay sờ ấm bên cạnh thấy còn ấm mới rót một chén nếm hai ngụm mới đút cho . Đợi uống xong nàng mới nhàn nhạt , “Đến lúc ngài cần dùng sẽ đưa cho ngài.”

“Nếu như tới nước thì lẽ cả đời ngươi cũng chẳng với trong tay ngươi còn giữ thư hứa hẹn của Tĩnh Phượng Hoàng Hậu nhỉ?” Khóe miệng Uông Vĩnh Chiêu nhếch lên , nhưng ý lúc lạnh băng.

“Chỉ là thư, thể dùng ?” Trương Tiểu Oản duỗi tay chải vuốt đầu tóc của , “Đây cũng chỉ là hạ sách, cũng coi như ngựa c.h.ế.t coi như ngựa sống mà chạy chữa. Ngài thì bệnh, nghĩ biện pháp nào vượt qua cửa ải . Ngài cứ coi như ngu xuẩn là .”

Dứt lời nàng gục đầu xuống, hai tay tháo búi tóc lỏng lẻo của , “Chỉ cần ngài thể tỉnh , sống thật .”

Loading...