XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-01-06 13:51:38
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa canh giờ Tần Tử Mặc bước nhanh đến, đợi hoàng đế miễn lễ mới đem danh sách Lăng gia g.i.ế.c đưa lên cho hoàng đế xem. Hoàng đế lật qua vài ném dánh sách đó cho Uông Vĩnh Chiêu, “Ngươi xem .”

Uông Vĩnh Chiêu đón lấy cuốn sách mở , nhanh chóng một một đó mới ngẩng đầu Tĩnh Hoàng , “Hoàng Thượng, danh sách gì bất thường.”

“Vậy chính là ngươi sai ?” Tĩnh Hoàng hùng hổ doạ .

“Thần còn một yêu cầu quá đáng khác.” Uông Vĩnh Chiêu như là thấy ông .

“Tần ái khanh, ngươi tạm thời lui .” “Vâng.”

“Uông Vĩnh Chiêu……” “Có thần.”

“Ngươi cũng thỉnh cầu trẫm việc đơn giản đúng ?”

“Mong Hoàng Thượng chỉ rõ.”

“Chỉ cần ngươi ba việc thì chuyện ngươi thỉnh cầu trẫm sẽ đáp ứng!”

“Thần tuân chỉ.”

Hoàng đế thấy cuối cùng cũng nghiêm túc giả c.h.ế.t nữa thì mới hạ lệnh cho đại thái dám đem địa điểm hành quyết Lăng gia tới cho Uông Thượng Thư xem. Uông Vĩnh Chiêu vội đến ba ngày ngủ mà vẫn dấu vết nào.

Mà bên Trương Tiểu Bảo đến chúc tết chị gái, thành tin thì chân mềm nhũn, cứ thế ngã lăn đường.

Qua một hồi còn tâm tình mà đánh xe ngựa nữa. Hắn dắt xe ngựa qua một bên bảo tức phụ nhà . Nàng đang trong đó sợ tới rơi nước mắt chạy bộ đến Thượng Thư phủ.

Trên đường té ngã hai , rách cả y phục mới tinh . Đợi tới Thượng Thư phủ, gã sai vặt thấy thì lau nước mắt lóc , “Cữu lão gia, ngài tới ư……”

Đầu Trương Tiểu Bảo trống rỗng, dẫn tiền viện, ai ngờ nào đó thấy chán ghét ,

“Ngươi tới cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-275.html.]

Trương Tiểu Bảo nóng đầu lên, tức khắc nghĩ gì mà chỉ rút cái rìu đốn củi giắt ở lưng kêu to một tiếng “A a a” nhào đến c.h.é.m Uông Vĩnh Chiêu. Chém vài cái đều Uông Vĩnh Chiêu né , Trương Tiểu Bảo tuyệt vọng lóc với , “Ngài trả đại tỷ cho , dập đầu với ngài, mau trả đại tỷ cho .”

Nói xong lập tức quỳ xuống, dập đầu bôm bốp. Cứ thế bao lâu m.á.u trán chảy đỏ hồng một mảnh.

“Hoang đường, ,” Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì tức giận cực độ, quát to với gia binh tiến , “Kéo ngoài, mau kéo cái thứ ngoài!”

Lúc Thính quản gia cũng mệt mỏi khổ với Uông Vĩnh Chiêu, “Đại lão gia, để lão nô mang cữu lão gia xuống nghỉ tạm.”

Nhìn Trương Tiểu Bảo gia binh dùng thế lực bắt ép còn phồng mang trợn mắt với , cả nước mắt mặt thì Uông Vĩnh Chiêu “A” một tiếng phất phất tay, “Dẫn .”

Trương Tiểu Bảo , Uông Vĩnh Chiêu đỡ cái bàn đợi một lúc lâu mới nén cơn đau đầu khiến hôn mê. Hắn xuống ghế thái sư, trung cửa nửa ngày cũng thấy phụ nhân mang theo hộp đồ ăn gặp .

Ngày xưa, đến giờ nàng sẽ mang đồ ăn, múc nước ấm đến cho rửa mặt rửa tay, ở bên cạnh hầu hạ ắn ăn cơm.

nhiều ngày nay nàng tới.

*******

Trực giác của Uông Vĩnh Chiêu luôn hữu dụng, lúc đào mồ mả của Lăng gia lên nửa tháng thì tra ba của Lăng gia khác thế chịu chém.

Ba một là em trai ruột của Lăng Lan, hai khác một tên là Lăng Phong, một tên là Lăng Thần, đều là hai tử quá nổi bật của Lăng gia. Đợi Uông Vĩnh Chiêu tìm quen với Lăng gia ngày xưa thì mới hai từ nhỏ học những thứ thông thường mà học một chút bàng môn tà đạo. Một giống như xương, thể chui qua một kẽ hở nhỏ, một khác thuật dịch dung lợi hại thể biến thành khác.

Đợi tra tiếp mới thủ vệ thiên lao ngày đó hai ở trong nhà tự sát, manh mối cũng đứt. Lúc qua một tháng, cho dù Uông Vĩnh Chiêu vẫn luôn đợi của Lăng gia tới bàn điều kiện thì cũng thấy nào tới.

Hơn một tháng Thượng Thư phủ là một mảnh vắng ngắt, đến hạ nhân cũng nhẹ nhón chân lúc đường. Ai cũng sợ chọc nam chủ nhân thì đầu văng xuống đất lúc nào .

Mà lúc Uông Hoài Thiện một đường chạy về c.h.ế.t mất ba con ngựa. Hắn đến kinh thành thì về Thiện Vương phủ, về phủ Thượng Thư mà cung. Vừa thấy hoàng đế quỳ xuống mặt biểu tình , “Đợi thần tìm mẫu thì xin tùy ngài xử trí, hiện nay mong ngài tha cho thần một mạng chó để thần tìm mẫu về .”

Dứt lời quỳ dập đầu đó nắm chặt kiếm bên hông quỳ giật lùi.

“Đây là ?” Tĩnh Hoàng thật sự là sắp cho tức c.h.ế.t . Ông bước xuống ngôi cao tới bên đá cho một cái đó khó thở , “Trở về gặp lão tử nhà ngươi hẵng tới chỗ trẫm chuyện.”

Nói xong ông lạnh giọng gọi thị vệ ngoài cửa, “Áp Thiện Vương trở về gặp Uông Thượng Thư.”

Loading...