XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 280
Cập nhật lúc: 2025-01-06 13:57:34
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ sẽ một ngày khác nàng trở thành quan trọng nhất trong sinh mệnh của nhưng thế thì chứ? Chỉ cần khi đó nhớ tới nàng, trong lòng ấm áp và vui sướng là .
Uông Hoài Thiện đến tiền viện, thư phòng của cha . Lúc cửa cắn miệng suy nghĩ một chút mới đem những lời lúc Trương Tiểu Oản lặng lẽ bên tai bảo , “Mẫu để chuộc kim quyết của nàng, đây là hóa đơn của hiệu cầm đồ.”
Nói xong đưa một cái bao vải nhỏ khâu cẩn thận. Uông Vĩnh Chiêu híp mắt đó duỗi tay đoạt cái bao vải , mãnh mẽ xé nhưng vì cái bao khâu cẩn thận nên xé .
Lúc , duỗi tay nhấc chân, lấy con đặt trong ủng cắt chỉ. Lúc tay dứt khoát, lực cũng lớn nhưng khéo léo cắt đúng hàng chỉ ……
Uông Hoài Thiện thấy thì mặt , hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường với lão cha khẩu thị thâm phi nhà .
Uông Vĩnh Chiêu chẳng thèm , chỉ tập trung bộ tinh thần hủy cái bao . Lúc thấy đúng là hóa đơn của hiệu cầm đồ, bên trong chữ của phụ nhân ghi rõ địa chỉ một cách tỉ mỉ gồm tên phố, tên cửa hàng thì lập tức quát to với thủ vệ ngoài cửa, “Kinh Quân, Kinh Chinh……”
Thủ lĩnh ám vệ của là em họ Kinh lệnh thì vội vàng chạy , Uông Vĩnh Chiêu hóa đơn một mới , “Đem đồ về!”
Hai em họ Kinh tuân lệnh tức tốc lui . Lúc Uông Hoài Thiện tình nguyện mà , “Mẫu ngài về hậu viện cùng ăn bữa tối, là Hoài Mộ cùng các ăn cơm.”
Uông Vĩnh Chiêu mắt lạnh quét một cái chẳng gì mà phất tay áo về phía hậu viện.
“Hiện nay còn đến giờ ăn tối!” Uông Hoài Thiện tức lòi mắt.
đến vài bước Uông Vĩnh Chiêu biến mất trong tầm mắt . Uông Hoài Thiện chỉ đành hừ mũi, nhanh chóng chạy việc lén , miễn cho đến bữa tối chậm một bước khiến lão cha nhà ăn sạch cơm còn thì đói.
*******
Lăng gia cấu kết với quân Hạ thì Trương Tiểu Oản dám xác định nhưng cha con họ Uông thì thể với hoàng đế. vì cái mà gần nửa tháng Uông Vĩnh Chiêu và Uông Hoài Thiện đều hoàng đế giữ trong cung nô dịch.
Trong thời gian Trương Tiểu Oản cũng coi như nhẹ nhàng một chút. Thiếu hai kẻ đầu to khiến nàng nhọc lòng thì nàng cũng thể an tĩnh mà nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-280.html.]
Cho dù cuộc sống quá yên vì trong lúc đó Uông Hàn thị ở bên còn tới tìm nàng hai nhưng Trương Tiểu Oản cũng chỉ coi như đây là cào ngứa đuổi là xong.
Tuy thế hậu viện cũng vì Uông Vĩnh Chiêu ở nhà, Uông Hoài Thiện cũng ở nhà mà nàng thì đang ốm bệnh nên náo loạn vài , hô mưa gọi gió khiến bộ Thượng Thư phủ yên mấy ngày.
Về chuyện Uông Hàn thị cố ý tới phủ tìm đen đủi cho nàng thì Trương Tiểu Oản cũng coi như thờ ơ lạnh nhạt mặc kệ bà . Dù thái độ của nàng với Uông Hàn thị cũng rõ ràng. Nếu bà gì đó nho nhỏ thì nàng vẫn chịu nhưng nếu bà phạm sai lầm lớn thì cần nàng tay. Lúc đó Uông Quan Kỳ và Uông Vĩnh Chiêu, hai kẻ cực kỳ coi trọng danh vọng của Uông gia sẽ tự tay.
Nàng chỉ là con dâu của Uông gia, Uông Hàn thị lăn lộn cũng gì nàng?
Chờ tới cuối năm, ở mặt Uông Dư thị nàng tặng lễ cho Uông Hàn thị là một bộ kinh tay tặng Uông Dư thị một bộ trang sức trăm ngàn lượng bạc. Như thế là nàng thể trả bộ những ác ý bà cho . Có lẽ nàng dám thể quanh năm suốt tháng khiến một kẻ bao nhiêu tiền như Uông Hàn thị ăn ngon ngủ yên nhưng ít ba tháng nửa năm là thể .
Uông Hàn thị nàng một đứa con là Thiện Vương thì sợ là vui mừng quá đỗi. Lời qua đúng là châm chọc nhưng tình hình thực tế đúng là khiến nàng vui mừng quá đỗi. Hiện giờ đừng là bạc của Thiện Vương mà ngay cả bạc của Uông Vĩnh Chiêu nàng cũng hết.
Nói đến đây thì cũng rằng với kinh nghiệm kiếp cộng với những khốn khổ giãy dụa của kiếp và những sự thật cay đắng nàng thấy thì đủ để Trương Tiểu Oản trở thành ngu ngốc. Nàng cho rằng dựa tình yêu của nam nhân là thể qua cả đời, càng thể hô mưa gọi gió trong hậu viện nữ nhân .
Từ cổ chí kim, hồng nhan một khi già thì ân ái cũng hết. Những tấm gương như thế đếm xuể, huống chi thái độ của đám di nương sắc nước hương trời trong hậu viện của Uông Vĩnh Chiêu là . Lấy sắc thờ thì chỉ là chuyện may mắn, vui thích trong nhất thời nhưng sợ là chẳng ai thể vĩnh viễn.
Nàng tư sắc mà lấy sắc thờ nhưng từ sớm đến tối để kéo ánh mắt Uông Vĩnh Chiêu thì trong lòng nàng cũng tính toán. Ngày thế nào để nắm giữ, để ghét bỏ nàng thì cũng tính toán cho nên so với những kẻ dựa thứ tình cảm nắm mà mưu cầu ấm no thì nàng mà bại ?
Nói trắng là nàng một đứa con là Thiện Vương thì chỉ cần ngã nàng chẳng sợ ai hết.
Mặc kệ là Uông Hàn thị đám di nương trong hậu viện, chẳng ai khiến Trương Tiểu Oản để mắt. Hiện thực tàn khốc ở kiếp nàng thấy nhiều, ở kiếp nàng càng rõ hơn. Ở thời đại nam nhân đầu, phận là quan trọng thì chỉ chuyện thư sinh nghèo vượt Long Môn chứ nữ nhân thì chẳng thể lật . Bọn họ mà gây sóng gió thì chỉ khiến trong nhà thêm đen đủi, gì mấy chỗ nào?
Nữ nhân nhất thời tức giận thì khổ cuối cùng chính là bọn họ. Các nàng cứ một hai lăn lộn nhưng Trương Tiểu Oản cũng tinh lực để đáng thương bọn họ. Chờ Uông Vĩnh Chiêu về tới nơi nàng đem tình hình thực tế kể cho đợi hành động là .
Mặc kệ là Tịnh di nương Lệ di nương con trai gối, nếu Uông Vĩnh Chiêu còn chút tình với bọn họ thì lẽ bọn họ còn thể sống. nếu còn tình cảm thì Trương Tiểu Oản cũng sẽ đưa hai nữ nhân dám rắp tâm thiêu quần áo cầm rối gỗ trù ẻo nàng c.h.ế.t sớm am ni cô. Để bọn họ cuộc sống ăn đủ no, mặc đủ ấm so với cuộc sống hiện tại nàng cho bọn họ là khác biệt như thế nào.
Trương Tiểu Oản đoán đến khi Uông Vĩnh Chiêu tình huống thì kết cục của các nàng hẳn sẽ là loại . Đáng thương các nàng hiện tại còn đang ở trong phòng chứa củi lóc, chờ nam nhân từng ân ái với về nhớ tình xưa mà cứu rỗi .