XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-01-08 01:19:08
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Tiểu Oản xong thì dừng một chút. Nàng chuyển trong lòng Uông Vĩnh Chiêu, nửa trong n.g.ự.c , vươn tay cầm lấy một lọn tóc của mà chơi đùa, ngoài miệng thì hỏi , “Gia, Sa Hà trấn nước ?”

Uông Vĩnh Chiêu phụ nhân một đường từng tố khổ, từng kêu bẩn thì nhẹ gật đầu, “Ta tìm thăm dò vài nguồn nước đào giếng.”

“Đủ cho bộ chúng dùng ?”

Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì miệng cong cong, cúi hôn Trương Tiểu Oản một chút mới , “Không đủ, còn tìm chỗ khác nữa.”

Sau khi xong Trương Tiểu Oản trầm mặc nhưng chỉ một hồi nàng tươi , “ , đủ thì tìm chỗ khác, nào việc gì thể khó chúng .”

“Ừ.” Thấy Trương Tiểu Oản từ khi lên đường Tây Bắc thì cực kỳ vui vẻ, nàng ôn nhu khoáng đạt chung sống với gia quyến binh lính của , Uông Vĩnh Chiêu nghĩ nàng sẽ vị trí Tiết Độ Sứ phu nhân.

Không bao lâu Uông Hoài Mộ Bình bà tử ôm về. Vừa thấy Uông Vĩnh Chiêu cùng Trương Tiểu Oản, Uông Hoài Mộ mở to hai mắt , nửa há miệng, hai tay ngừng khua múa, cực kỳ tán thưởng hô to, “Phụ , mẫu , một đàn ngựa thật lớn, nhiều ơi là nhiều, Tiểu Sơn thúc đó đều là của nhà chúng ……”

Trương Tiểu Oản mới ở bên ngoài cũng thấy tiếng đàn ngựa lao nhanh qua. Nàng binh lính đó là Uông Vĩnh Chiêu điều từ binh doanh Tây Nam tới. Qua ngày mai đám ngựa đó sẽ tới Sa Hà trấn , mỗi nhà sẽ nhận một con ngựa để sử dụng hàng ngày.

“Đó là của phụ và tướng sĩ trướng, ngày cũng là của con.” Lúc Trương Tiểu Oản ngay ngắn ở một góc giường, Uông Vĩnh Chiêu thì ôm lấy Uông Hoài Mộ.

“Cũng sẽ là của hài nhi ?” Uông Hoài Mộ ngạc nhiên.

“Hoài Mộ sách thật ngoan, lời phụ , đợi trưởng thành con việc, lúc đó tụi nó sẽ là của con.” Trương Tiểu Oản ở một bên .

Uông Vĩnh Chiêu nhẹ liếc nàng một cái, gật đầu với Uông Hoài Mộ , “Chính là như thế, thấy mẫu con ?”

Uông Hoài Mộ liên tục gật đầu , “Hài nhi , con chắc chắn sẽ lời phụ .” Nói tới đây nghiêng đầu xem Trương Tiểu Oản một cái đầu cha một cái bổ sung, “Còn lời mẫu nữa.”

Trương Tiểu Oản nở nụ , nhéo cái mũi nhỏ của , “Con nhất định lời mẫu nếu sẽ mách phụ con xem ông phạt con thế nào!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-307.html.]

Uông Hoài Mộ lời thì rúc trong n.g.ự.c Uông Vĩnh Chiêu, miệng nũng gọi: “Phụ , phụ ……”

Uông Vĩnh Chiêu nhịn cũng , mắt liếc Trương Tiểu Oản một cái. Trương Tiểu Oản coi như việc gì mà lên, “Ta lấy cơm trưa cho .”

Nói xong nàng cầm mũ rèm nhảy xuống xe ngựa, với Bình bà tử, “Ngươi lấy khăn ướt cho hai bọn họ lau mặt và lau tay.” Nói xong nàng tới chỗ bếp.

Loại bếp sử dụng nơi sơn dã chính là một cái ống sắt, phía một cái lỗ lớn chuyên để đút củi và thông gió. Ống sắt dẫn nhiệt , nấu cơm nhanh, Trương Tiểu Oản qua thì thấy cháo nấu xong, hiện tại đang nhanh tay nướng bánh sắp xong.

Bởi vì đường Trương Tiểu Oản cũng thêm bạc để nhà bếp chuẩn nhiều thịt khô, bên đường cũng sai ngừng tiếp viện thịt ăn nên dọc đường đều phân một cái bánh và một cái bánh thịt.

Kỳ thật đường bởi vì chuẩn nước uống và thức ăn cho nhiều nên thùng nước, đồ nấu cơm đều chất lên xe bò, chiếm ít chỗ. Hơn nữa đến còn mang theo ít đồ, cho nên xe ngựa đều là những thứ lặt vặt. Mọi chỉ cần quá già hoặc quá nhỏ thì đều bộ, hành trình vì thế cũng chậm nhiều.

bởi vì một đường ăn ngon uống , cũng nghỉ ngơi tồi nên tuy tốc độ đường chậm, giờ đường cũng dài một chút nhưng tinh thần của vẫn tương đối tồi. Tất nhiên cũng tránh khỏi chút mệt mỏi, nhưng đáng kể.

Tuy Trương Tiểu Oản là quyết định cần nóng vội lên đường khiến cước trình kéo dài nhiều, lý chỉ mất ba tháng nhưng hiện tại mất đến bốn tháng nhưng Uông Vĩnh Chiêu một lời về chuyện . Hiện nay sắp đến đích, đôi mắt Trương Tiểu Oản cũng nhu hòa hơn quá khứ nhiều.

Trương Tiểu Oản bận rộn nên phát hiện thái độ của . Thính quản gia thấy, ông hiện tại Tiết Độ Sứ đại nhân bao nhiêu yêu thích vợ . Hắn thích nàng chăm sóc gia quyến tướng sĩ của .

Những gia quyến , chồng, thậm chí cả con trai mà c.h.ế.t trận sa trường hoặc đang vì việc ở khắp nơi. Hắn hứa hẹn với tướng sĩ của là sẽ chăm sóc những . Hiện tại bọn họ sống một phần thì trong lòng đại nhân cũng sẽ hơn một phần.

Đánh vài thập niên, c.h.ế.t cũng ít, gánh bao nhiêu mạng sống, thiếu nợ quá nhiều. Có khi Thính quản gia bóng dáng trầm mặc của đại nhân nhà thì đều cảm thấy sắp chống nổi nữa. May mà hiện nay cần gánh một , ngày qua ngày cũng hơn một chút.

Bên Trương Tiểu Oản cầm cháo cùng bánh về. Một đường đều hành lễ với nàng, mà Trương Tiểu Oản cũng sẽ gật đầu với bọn họ. Nàng đội mũ rèm, ngoài thấy gương mặt tươi của nàng nhưng chỉ tôn trọng thêm chứ giảm.

Đây là vì trong bọn họ ai khỏe, nhà ai quần áo ngăn gió lạnh phương Bắc thì chỉ cần báo lên, tới một canh giờ vị phu nhân nếu tự tay thì cũng sai xử trí thỏa đáng, hề từ chối.

Trên đường, già trẻ nhỏ thể giúp việc gì mấy nhưng nàng cũng cắt khẩu phần ăn của bọn họ. Mỗi hai bánh một cháo, nhà ai con trai cường tráng, việc nhiều thì buổi tối còn phát thêm ba cái bánh nữa.

Vì thế dọc đường , đám tiểu tử ăn ngon, việc nhiều nên cao lớn ít, già trong nhà thấy thì vui vẻ. Mà thời gian qua lâu, cũng càng thêm cúng kính lễ với vị Tiết Độ Sứ phu nhân bao giờ tháo mũ rèm . Đối với bọn họ mà thì cắt xén đồ ăn của bọn họ chính là .

Loading...