XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-01-08 08:28:37
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu hán tử say rượu gào một hồi, gọi loạn lên lăn ngủ khì. Trương Tiểu Oản bất đắc dĩ Uông Vĩnh Chiêu lúc đang cứng đờ mà cầu xin, còn gọi , “Phu quân.”

Uông Vĩnh Chiêu tức giận mà trừng mắt nàng một cái, mang theo chán ghét cúi đầu Uông Hoài Thiện đang ôm chặt lấy hừ lạnh một tiếng mới xuống giường dìu đứa con cả đến cạnh cửa.

“Lão gia.” Giang Tiểu Sơn ở cửa hành lễ với Uông Vĩnh Chiêu mới bảo hộ vệ cõng đại công tử lúc khò khè ngủ say tít.

Đợi Uông Vĩnh Chiêu phòng Trương Tiểu Oản cũng xuống giường. Nàng lau cho , giúp đổi áo trong. Đợi hai lên giường, Trương Tiểu Oản gần Uông Vĩnh Chiêu, kéo tay đặt lên bụng khẽ thở dài.

“Ngủ .” Uông Vĩnh Chiêu nhàn nhạt .

Lúc Bình bà tiến thổi đèn, Trương Tiểu Oản nhổm dậy với bà , “Ta vẫn yên tâm, bà bà xem giúp , nếu nôn thì lau cho , cho uống chút nước.

“Nô tỳ ngay, ngài yên tâm.” Bình bà nhẹ giọng đáp một câu thổi tắt đèn và ngoài.

Trong bóng đêm Trương Tiểu Oản ngủ , trong phòng vẫn còn mùi rượu Hoài Thiện, thể thấy uống ít. Hắn khó chịu đến thế nào mới thể say tới mức phân biệt ai mở miệng tố khổ.

“Không ngủ hả?” Uông Vĩnh Chiêu mở miệng.

“Vâng,” Trương Tiểu Oản khổ một tiếng, nhẹ nhàng , “Ngài đừng trách luôn thiên vị , cũng dạy việc theo tâm. Ta dạy thành thế nhưng đôi khi cũng đây là , đang hại .”

“Hại ?” Uông Vĩnh Chiêu thì hừ một tiếng, “Không dạy thì với cái bộ dạng lúc thét lúc gào của tiền đồ như ngày nay.”

Hắn dứt lời thì trong phòng yên tĩnh. Trong bóng đêm, chỉ tiếng Trương Tiểu Oản , nhẹ nhàng , “Ngài cũng hiện giờ cũng coi như tiền đồ ?”

Uông Vĩnh Chiêu lên tiếng, nhưng giống như tức giận, thu cái tay đang đặt bụng nàng. Trương Tiểu Oản kịp thời duỗi tay kéo , an tĩnh một hồi nàng mới gọi một tiếng, “Phu quân.”

“Ừ.” Uông Vĩnh Chiêu mãi mới trả lời, nhưng thấy nàng gì nữa mà chỉ tiếng thở nhợt nhạt của nàng.

Hắn nhịn đầu, trong bóng đêm khuôn mặt rõ ràng lắm của nàng. Tuy là như nhưng nàng vẫn thật . Nàng đứa nhỏ , sợ là so với ai khác nàng đều rõ hơn. Cho nên nàng mới liều mạng sinh nó —— cái cho rõ nàng đang thành chỉ dùng phần tình nghĩa thao túng , nàng cũng đứa nhỏ như .

Mặc kệ là thế nào thì chuyện tới hiện giờ Uông Vĩnh Chiêu cũng tự thể bỏ nàng, lúc trong đáy lòng nàng.

*****

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-331.html.]

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Uông Hoài Thiện dùng đồ ăn sáng thì mặt chôn bát cơm. Hắn uống cháo gạo lộc cộc lộc cộc nhưng dám ngẩng đầu lên. Uông Hoài Mộ thấy thế thì cho rằng tối qua uống nhiều còn đau đầu nên thường duỗi tay qua sờ trán , sợ sốt. Lúc Uông Hoài Mộ ốm cũng quan tâm như thế nên giờ cũng dùng cách nào Uông Hoài Thiện. Khuôn mặt nhỏ của đều là quan tâm.

Uông Hoài Thiện sờ vài thì đành lòng trách cứ em , chỉ đành ngước khuôn mặt đỏ ửng lên với , “Lão Hổ ca ca , đừng sốt ruột, mau ăn cháo qua chỗ sách.”

“Vâng, .” Uông Hoài Mộ thấy thế thì cầm lấy chén văn nhã mà uống cháo. Sau khi uống xong tới mặt Trương Tiểu Oản để nàng sửa sang xiêm y cho mới chắp tay với Uông Vĩnh Chiêu, “Phụ .”“Đi , tiểu Sơn, đưa nhị công tử qua chỗ .” Uông Vĩnh Chiêu sờ sờ đầu .

“Phụ , cái là tờ luyện chữ của con hôm qua.” Uông Hoài Mộ cẩn thận lấy một tờ giấy trong túi tiền , “Hôm qua trở về muộn nên mẫu sáng nay con thể đưa cho ngài xem.”

Uông Vĩnh Chiêu kinh ngạc, đón lấy tờ giấy liếc mắt một cái đó khỏi vui mừng . Đây là một đạo binh pháp, là một binh kế Lễ Bộ Thượng Thư dựa theo chiến công của 17 năm đánh Đại Hạ . Chữ của Hoài Mộ tinh tế, cực kỳ cẩn thận đoạn .

“Đây là con luyện chữ hả?”

“Vâng.”

“Có ?”

“Hài nhi thể ……” Uông Hoài Mộ xong thì rung đùi đắc ý mà binh pháp, xong mới để Giang Tiểu Sơn hớn hở cõng tới chỗ .

Hắn , Uông Hoài Thiện cũng dùng xong bữa sáng. Hắn dùng cái mũi hít hít một chút đó với Trương Tiểu Oản, “Mẫu , con việc đây.”

Dứt lời, qua loa chắp tay với Uông Vĩnh Chiêu đợi ai khỏi cửa.

“Bà bà với hả?” Trương Tiểu Oản đầu hỏi Bình bà tử.

“Có lẽ tự công tử , cũng nô tỳ .” Bình bà tử .

“Ai……” Trương Tiểu Oản thở dài, đợi Giang Tiểu Sơn trở nàng mới đem đồ lặt vặt của hai cha con đưa cho đó Uông Vĩnh Chiêu mang theo Giang Tiểu Sơn cửa.

Ở bên ngoài cửa phủ, Uông Hoài Thiện vẫn buồn bực xổm bên cạnh con sư tử thấy bọn họ thì cắn hạt quả hạch trong miệng, phun vỏ . Nhìn thấy Uông Vĩnh Chiêu xoay lên ngựa mới xoay lên ngựa của theo phía .

Con ngựa vài bước Giang Tiểu Sơn mới lấy từ trong tay nải một ống trúc bất đắc dĩ với , “Ngài vội quá nên phu nhân cũng kịp đưa ngài canh quả mơ giải rượu. Bên trong ít đường, là thứ ngài thích uống.”

“À.” Uông Hoài Thiện ngượng ngùng đón lấy, mở nắp uống một ngụm thấy chua chua ngọt ngọt, quả thật là thứ thích uống thì mới lập tức híp mắt.

Đợi uống hơn nửa do dự, giục ngựa chạy tới gần Uông Vĩnh Chiêu, một lời mà duỗi ống trúc qua. Uông Vĩnh Chiêu liếc một cái, đón lấy ống trúc đó uống nốt chỗ còn .

Loading...