Xe ngựa chạy một đường tới thành Thương Châu, một tòa nhà. Bọn họ tới nước ấm, Trương Tiểu Oản dặn các bà tử tắm gội cho Hoài Mộ, còn nàng thì hầu hạ Uông Vĩnh Chiêu tắm gội, mặc quần áo cho gặp Tổng Binh đại nhân ở Thương Châu.
Uông Vĩnh Chiêu dẫn vội vàng rời , bao lâu vài vị phu nhân tới bái kiến, đều là nữ quyến quan viên của thành Thương Châu. Trước khi tới đây Trương Tiểu Oản Uông Vĩnh Chiêu giới thiệu vài , lúc thiệp đưa tới thì trong lòng nàng cũng tính toán. Nàng gọi Thính quản gia tới thương lượng một hồi đáp lời mấy nàng gặp.
Sau khi gửi câu trả lời, Trương Tiểu Oản hỏi Thính quản gia: “Ngài xem mấy nhà nhà nào con gái xinh ?”
Thính quản gia thấy nàng hỏi thẳng như thế thì cũng tinh tế , “Đinh Tổng Binh phu nhân một nữ nhi mới tròn 16, nàng thêu khăn sống động như vật thật. Lý tri phủ phu nhân con gái nhưng mới chỉ 14, nhưng cũng bình thường, nàng tài thơ, bá tánh Thương Châu lưu truyền, là tài nữ khó lường……”
Trương Tiểu Oản ông thì thôi. Chờ Thính quản gia lui nàng mới nhẹ giọng với Bình bà tử, “Thiện Vương của nhà chúng đúng là chạm tay bỏng mà.”
Bình bà tử thấy nàng thì nhưng khóe mắt lạnh lẽo thì khỏi thấp giọng : “Lão gia cũng ngài chọn , nếu ngài thích thì ai thể gì ngài?”
Trương Tiểu Oản mỉm , gật đầu một cái. Qua một hồi bà Bảy ôm Hoài Nhân mới cho bú, nàng ôm lấy con, lúc trái tim mới bình tĩnh . Người khác nhăm nhe con cả của nàng thì khó tránh khỏi nhiều lời bên tai Uông Vĩnh Chiêu. Chắc hẳn cũng giúp nàng chắn ít, những chắn nổi mới để nàng chủ. Hắn cũng coi như đủ với nàng .
Trương Tiểu Oản nghĩ thông suốt thì mới chuyên tâm chơi đùa với Hoài Nhân, qua một hồi Hoài Mộ đồ chơi mới cũng trở về. Hắn đưa cho Hoài Nhân đồ chơi bằng đường . Đáng tiếc Hoài Nhân hiện nay ăn vì thế Trương Tiểu Oản để Hoài Mộ ăn .
Nửa đêm Uông Vĩnh Chiêu say khướt trở về, Trương Tiểu Oản mới xuống giường thì để bà Bảy đỡ nàng ngủ. Một lúc lâu mới bê nguyên tóc ướt , đó đè lên nàng.
Lăn lộn xong Trương Tiểu Oản đổ một mồ hôi mà Uông Vĩnh Chiêu ngủ say. Nàng chỉ đành gọi cầm khăn đến lau cho cả hai, đổi chăn mới lau tóc. Trong lúc đó Uông Vĩnh Chiêu mở mắt một , thấy là nàng thì nghiêng đầu qua một bên. Trương Tiểu Oản lau xong một bên cho lau bên mới mệt mỏi ngủ .
Ngày thứ hai nàng tỉnh dậy muộn, lúc bên ai. Bình bà tử đỡ nàng xuống giường, nhẹ giọng với nàng, “Tối hôm qua đại nhân tặng hai mỹ nhân nhưng sáng sớm nay thưởng ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-351.html.]
“Thưởng ngoài?” Trương Tiểu Oản kinh ngạc.
“Nói là thưởng cho hai vị Ngàn Tổng đại nhân.”
Trương Tiểu Oản lên tiếng, Bình bà tử giúp nàng mặc áo thì thấy dấu vết cổ nàng nên nhịn .
“Lão gia ngoài hả?” Trương Tiểu Oản mặc quần áo xong thì tự thắt dây lưng, miệng hỏi bà .
“Vâng, ngài mang nhị công tử cùng tiểu công tử ngoài, là buổi chiều trở về.”
Rửa mặt xong Trương Tiểu Oản xuống kính, mặt gương mài giũa tinh xảo hồi lâu mới cầm phấn dặm lên cổ, che dấu vết.
“Đợi quàng khăn lên sẽ thấy gì.” Bình bà thấy thì .
“Vẫn cẩn thận chút, cũng cứ đeo khăn . Hơn nữa mắt của đám phu nhân cực độc, vẫn nên che một chút.”
“Cũng là, vẫn là ngài cẩn thận.”
“A.” Trương Tiểu Oản khẽ một tiếng, ngẩng đầu dặm phấn vài mới tạm che dấu vết . Nàng , “Hôm nay trang điểm đậm một chút.”
“Vâng, để nô tỳ chuẩn đồ cho ngài.” Bình bà tử mở hết các hộp trang điểm để mặt nàng.