Ngày thứ hai, Thái Sư bên cho tới mời đại phu trong phủ, Trương Tiểu Oản phái vị đại phu Hoài Thiện mang theo quân.
Sau giờ ngọ, tướng gia phu nhân đến bái phỏng, Trương Tiểu Oản ở cổng lớn đón . Tướng gia phu nhân là vị phu nhân tướng mạo xuất sắc đến cực điểm, trang điểm càng mỹ diễm. Trương Tiểu Oản ở cửa đón bà thì chỉ thấy mắt sáng ngời. Bên bà một vị nghĩa nữ theo, một là biểu phương xa, đều là nữ tử tuyệt đại phong hoa.
Chỉ một thấy ba vị mỹ nữ nên ý bên miệng Trương Tiểu Oản càng vui hơn. Sau khi đón bọn họ phòng, tướng gia phu nhân mấy bà tử tướng mạo bình thường bên nàng, đến nha cũng thấy ai thì lúm đồng tiền càng sâu.
Sau đó, Uông Vĩnh Chiêu ở bên lãnh tướng gia tới. Ở nhà chính Trương Tiểu Oản Uông Vĩnh Chiêu gọi thấy tướng gia. Ông vẫn luôn ngưỡng mộ và thấy đẻ của Thiện Vương. Lúc nàng lui tướng gia phu nhân cũng mặt mang theo hai vị nữ tử bên cạnh gặp Uông Vĩnh Chiêu và Hoài Thiện.
Đêm đó, ở gian ngoài phòng Trương Tiểu Oản hỏi Hoài Thiện, “Cảm thấy khuê nữ nhà xinh ?”
Uông Hoài Thiện , “Nghe là xinh thật sự nhưng con chẳng thèm .”
Trương Tiểu Oản hỏi , “Con cảm thấy như thế nào?”
“Cũng thế,” Uông Hoài Thiện với , “Mẫu , mỹ nhân kế dùng , vô dụng thôi, ngài yên tâm.” Nói đến đây về phía Uông Vĩnh Chiêu, thấy vẫn luôn mà thì đầu nới với Trương Tiểu Oản, “Ngài nên lo xem phụ đại nhân nạp mỹ kìa?”
Trương Tiểu Oản trừng một cái, chỉ mà .
“Phụ thấy tướng gia thì ,” Uông Hoài Thiện đến đây thì ý bên khóe miệng cũng phai nhạt xuống, “Nói là hai năm vì tuổi tác lớn, vì con cháu trong nhà nên ước định với thúc phục là sẽ nạp nữa.”
Trương Tiểu Oản thì đầu về phía Uông Vĩnh Chiêu, não nghĩ vài mới do dự mở miệng , “Ý ngài là thừa nhận của ……”
Uông Vĩnh Chiêu liếc nàng một cái, vân đạm phong khinh , “Chỉ là thừa nhận mà thôi, nhị cưới , thừa nhận thừa nhận thì đó là chuyện của , phân gia thì quản bao nhiêu?”
Trương Tiểu Oản nhẹ thở một , hề gì nữa. Uông Hoài Thiện Uông Vĩnh Chiêu vài , lúc hiểu vì cho xem nhẹ nam nhân . Hắn quá tàn nhẫn, cũng quá tùy lúc mà động tay, cùng đối nghịch quá mức hung hiểm.
Tĩnh Huy nămg thứ 5, ngày 25 tháng 12.
Vào giờ Dần, Trương Tiểu Oản rời giường, hầu hạ Uông Vĩnh Chiêu mặc quần áo, để uống sâm. Bà tử bưng tới phần của nàng thì Trương Tiểu Oản đầu với bọn họ, “Các ngươi đều uống chứ?”
“Đều uống .”
“Đưa phần của Bình bà bà qua đó.” Trương Tiểu Oản gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-379.html.]
“Vâng.” Bà Bảy lui xuống, để bà Tám.
“Ngươi xem Hoài Mộ và Hoài Nhân .” Trương Tiểu Oản chuyển hai ngọn đèn sáng ngời tới kính, trong gương , “Ta tự trang điểm.”
“Vâng.” Bà Tám thấy giọng nàng vững vàng thì ý nàng định nên nhanh chóng lui xuống.
Trương Tiểu Oản mở hộp trang sức, đó về phía Uông Vĩnh Chiêu, mỉm với đó duỗi tay trang điểm. Hôm gặp tướng gia phu nhân, nàng bận rộn vì việc trong phủ nên trang điểm cũng chú ý lắm, quả thật cũng khiến tướng gia phu nhân chiếm nổi bật.
Hôm nay thì thế . Nàng đánh phần nền, hóa trang đến kiều nộn, mặc một cái áo màu lam, đầu mang trâm bạc nạm ngọc tím. Lúc nàng lên thật sự giống như trẻ vài tuổi.
Uông Vĩnh Chiêu ở phía vẫn luôn nàng, thấy nàng chỉnh trang xong mới nàng vài lên đạm mạc , “Rất .”
Trương Tiểu Oản qua, ở mặt lúc cũng mặc áo bào màu lam. Nàng với , “Hôm nay để Tiểu Sơn chuẩn mấy bát canh giải rượu, đến lúc đó ngài nhớ uống.”
“Ừ.”
“Hậu viện mà xảy chuyện gì thì ngài đừng tới.” Trương Tiểu Oản mỉm , “Đằng , ngài cần ưu phiền việc đáng.”
“Ừ.”
“Lão gia.”
Lần , Uông Vĩnh Chiêu lên tiếng, chỉ dùng đôi mắt nội liễm thâm trầm của lẳng lặng Trương Tiểu Oản. Nàng vươn tay ôm lấy cổ , hôn nhẹ một cái mới nhẹ giọng , “Thiếp từng với ngài là ngài ở ở đó, lời chút giả dối, ngài nhất định nhớ rõ.”
Uông Vĩnh Chiêu rũ mắt nàng, thấy tay ôm lấy eo nàng thì cửa vang lên tiếng gõ. Bà Bảy ở cạnh cửa , “Phu nhân, cho đưa sâm , Đại công tử bên tỉnh , ngài qua mặc quần áo giúp.”
Trương Tiểu Oản thì than, “Còn tỉnh , để phụ mẫu như chúng còn sốt ruột hơn bằng.”
Nói xong nàng buông lỏng tay tới cửa, Uông Vĩnh Chiêu thấy nàng khuất thì cũng bước nhanh cửa tới thư phòng ở tiền viện. Giang Tiểu Sơn theo sát , vội vàng nhỏ giọng lẩm bẩm ở phía , “Phu nhân giờ Mão ngài dùng đồ ăn sáng, thời gian gấp gáp cũng ăn. Trước buổi trưa tuyệt uống rượu, giờ ngọ cùng chúng đại nhân uống rượu thì tiểu nhân sẽ chuẩn nhiều rượu vàng. Đó là rượu ngâm thuốc bổ mà hai tháng phu nhân chuẩn , hại ……”
Uông Vĩnh Chiêu đánh gãy lời , đến tiền viện thấy chúng võ tướng đều viện chờ hạ lệnh mới ngừng bước chân. Giang Tiểu Sơn lập tức ngừng lời lui sang một góc.
“Nhớ kỹ hết cho ,” Uông Vĩnh Chiêu giương mắt quét qua từng mặt, “Làm cho việc các ngươi cần phụ trách, xong việc mỗi đề sẽ thưởng tiền, hầm rượu phu nhân tự tay trữ cũng để mỗi lấy 20 vò.”
“Thủ hạ tuân lệnh, đại nhân yên tâm.” Mười tám cúi đầu, đầu nhẹ giọng .