Trương Tiểu Oản ở bên nhẫn nại dạy con thì dựa lưng ghế gì. Thẳng đến khi bà Tám ở cạnh cửa thông báo, “Nhị lão gia tới, bên còn mang theo một mỹ kiều nương.”
Trương Tiểu Oản nhíu mày, lên suy nghĩ một chút hành lễ với Uông Vĩnh Chiêu , “Thân thể mệt nên nhà nghỉ ngơi, hài tử thì để bà tử trông giúp, ngài thấy ?”
Uông Vĩnh Chiêu gật đầu, “Đi nghỉ ngơi .”
Trương Tiểu Oản nhẹ uốn gối gật đầu ý bảo Bình bà tử chăm sóc mấy đứa nhỏ, còn thì bước nội phòng. Lúc hạ nhân bên Uông Vĩnh An tới cửa báo, “Đại lão gia, nhị lão gia tới thỉnh an ngài và phu nhân.”
“Tiểu Sơn.”
“Có.” Giang Tiểu Sơn chờ ở cửa đáp.
“Mời Nhị lão gia nhà chính, sẽ tới đó.”
“Vâng.”
Uông Vĩnh Chiêu cùng Hoài Mộ và Hoài Nhân chuyện đó để hai đứa theo bà tử đến trong viện chơi một hồi, phiền chúng, còn thì tới nhà chính.
Vừa thấy tới Uông Vĩnh An lập tức vái chào, “Bái kiến đại ca.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-398.html.]
Vị mỹ nhân đoan chính bên cạnh cung kính hành lễ , “Bái kiến đại lão gia.”
Uông Vĩnh Chiêu thẳng tới chủ vị, xốc bào xuống đó ngẩng đầu hờ hững hỏi, “Có việc gì?”
“Nói thì quả thực tổ phụ Thư Tình là tộc trưởng của Dương gia đại tộc, cũng là đường thúc của Dương Thừa tướng sẽ đại thọ 70 tuổi trong tháng . Ông nhà chúng đang tang nên tiện mời chúng qua dự tiệc, vì thế mấy ngày ông mời nhà chúng cùng vài vị đại thần qua uống chén rượu nhạt, coi như ăn mừng vài ngày.” Uông Vĩnh An dứt lời thì ngước mắt thẳng cả.
thấy ánh mắt tức giận hoặc bất mãn của Uông Vĩnh Chiêu, chỉ thấy hững hờ, vẻ mặt vẫn lãnh khốc âm trầm như thường. Hắn một hồi thể tiếp, cứ thế lơ đãng mà dời mắt, miệng , “Ngài xem như thế nào? Nghe Tướng gia bảo nếu ngài thì ông cũng chắc chắn tới uống với ngài vài ly.”
Lời nghĩa Thừa Tướng trách chuyện nhục nhã ông ở biên mạc, ngược vẫn khách khí lễ với của . Quả thực là cho đủ mặt mũi, vốn là nguyên lão bốn triều nhưng cũng thể ở kinh thành nể mặt đương triều Thừa Tướng ?
Uông Vĩnh Chiêu xong thì cũng đạm mạc hỏi , “Ngươi cũng hiện tại trong nhà đang hiếu cơ đấy?” Nói đến đây khóe miệng nhếch lên, trong ánh mắt tràn đầy ý , “Cha còn xuống mồ ngươi mang theo một di nương chạy tới mặt để màng hiếu đạo chạy tới uống rượu nhà di nương của ngươi cơ đấy? Uông Vĩnh An, ngươi coi đại ca ngươi ngươi là c.h.ế.t chắc?”
“Đại ca, đó cũng là tông tộc của Thừa Tướng!” Uông Vĩnh An ngờ hề khách khí như thế. Hiện tại ở trong phủ của còn thế khiến lập tức đổi sắc mặt, “Đỗ thị hồ đồ, trong nhà đại sự hiện đều là do Dương thị chủ, đến sân của ngài và đại tẩu ở cũng là nàng tỉ mỉ vì ngài và đại tẩu chuẩn .”
“Nếu thì thể ở sân do di nương của ngươi tỉ mỉ chuẩn ? Đây là ngươi đuổi ?” Ánh mắt Uông Vĩnh Chiêu sáng quắc mà về phía khiến Uông Vĩnh An cúi đầu.
“Đệ dám, cũng ý , ngài cần gì thế.” Uông Vĩnh An cúi đầu hung hăng , “Ta chỉ ngóng trông ngài ở trong phủ của cho , vì phụ mẫu tẫn hiếu, như thế Vĩnh An bằng lòng.”
Lúc nếu cho chút mặt mũi, chỉ mỗi gặp cũng gặp đừng trách . Cha còn ở đây, cả ngoài ở lấy mặt mũi nào mà gặp triều thần, còn mặt mũi nào gặp Hoàng Thượng!